Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Đom Đóm Lãnh Đạm - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:01:51

vội vàng theo bà nội chạy đến bến xe.

Trong lúc chờ đợi, chỉnh tóc bao nhiêu .

Lại len lén mua một gói khăn ướt lau mặt thật sạch.

còn tận dụng ánh phản chiếu tay vịn ghế chờ bằng thép, soi soi để chỉnh trang diện mạo.

Trong lòng ngừng hối hận—lẽ nên gội đầu mới .

sợ ấn tượng đầu tiên mà để cho ba sẽ .

nghĩ, họ là ba , chẳng lẽ họ chê bai ?

Khi , bước tuổi thiếu niên, lòng tự trọng ngây ngô cũng bắt đầu nảy mầm.

nghĩ, hồi nhỏ ba lạnh nhạt với như thế, thì gặp , cũng tỏ xa cách một chút, như mới xem như hòa .

rốt cuộc, và bà vẫn đợi ba .

Chúng ở bến xe đến tận nửa đêm.

Cuối cùng, một bạn của ba đến tìm bà.

Ông rằng ba gọi điện cho ông, bảo rằng họ đang tạm nghỉ ở thủ đô, chỉ ở một tuần để bàn giao công việc, đó tiếp tục lên đường.

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

“Anh sẽ về quê nữa.”

Họ bảo chúng đừng chờ nữa.

sững sờ hết những lời , đầu óc trống rỗng, nhưng vẫn cảm thấy chẳng gì bất ngờ cả.

Họ vốn dĩ sẽ như .

Chỉ là trong lòng, thêm một phần khinh thường đối với họ.

nghĩ, bà nội già , ngay cả còn hiếu thuận với bà, mà họ để chính cha ruột của thất vọng hết đến khác.

Có lẽ, họ hề như từng tưởng tượng.

Có lẽ… họ còn chẳng bằng .

Trở về nhà, phát sốt.

Trong lúc bệnh, chú kể về lý do ba về nước, ông là duy nhất thỉnh thoảng ghé thăm .

Vùng chiến sự mà họ đóng quân hủy diệt làn b.o.m đạn.

Những cuộc tấn công đến quá đột ngột, các phóng viên kịp rút lui, nhiều thương nặng.

Ba ghi hình ảnh của thành phố trong biển lửa ngay lập tức, cố tình nán đến phút cuối cùng.

Người bạn nhất của họ—nhiếp ảnh gia luôn cùng họ xông pha khắp chiến trường— c.h.ế.t trong cuộc oanh tạc đó.

Họ trở về nước chỉ để nghỉ ngơi mà còn mang theo cả ký ức và di nguyện của bạn khuất.

, họ càng dừng .

Sau khi tạm nghỉ ở quê hương, họ nhanh chóng thu dọn hành lý, tiếp tục lên đường đến vùng chiến sự khốc liệt nhất.

Có lẽ để bù đắp phần nào, họ nhờ mua cho và bà mỗi một chiếc điện thoại mới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dom-dom-lanh-dam/chuong-3.html.]

Thậm chí còn chủ động gọi điện cho .

giữa chúng quá xa lạ.

Cuộc gọi chỉ kéo dài vài câu khách sáo, nhanh chóng rơi im lặng.

Trước khi cúp máy, ba bảo hãy cố gắng học hành, vì ba đang chờ ở phía .

thấy những lời đó.

Tất cả sự chú ý của đều dồn giọng trong trẻo của một cô gái vang lên trong điện thoại:

“Ba ơi!”

Phải, họ nhận nuôi con gái của đồng nghiệp.

Một cô gái chỉ nhỏ hơn năm tháng.

Tên cô là Tô Dao.

Một đứa trẻ đáng thương.

Mẹ mất khi cô còn nhỏ, giờ mất ba.

Ba đưa cô cùng.

Chiến tranh tàn khốc và đầy rẫy nguy hiểm.

Vậy mà họ đưa Tô Dao bên cạnh .

Sau , lẽ vì thật lòng thương xót Tô Dao, ba quyết định vì cô đổi cuộc đời .

Để đảm bảo Tô Dao thể lớn lên một cách hạnh phúc và an , họ về nước, còn phóng viên nữa, mà mỗi đều tìm một công việc định trong cơ quan nhà nước, định cư ở thành phố.

Họ dùng bộ tiền tích góp trong những năm qua để nuôi dưỡng cô , cho cô nền giáo dục nhất, một gia đình đầy đủ nhất.

Từ đầu đến cuối, ai còn nhớ đến già và đứa con gái bỏ nơi thôn quê.

Dần dần, những ảo tưởng đẽ trong lòng về ba bắt đầu tan biến.

còn mong chờ tình yêu của họ nữa.

Ngành báo chí—mục tiêu từng xem là quan trọng nhất đời gạch bỏ khỏi kế hoạch trong tương lai.

Bà nội thấy cũng thường an ủi .

:

“Dù thế nào nữa, bà vẫn luôn yêu bé cưng. Vậy nên bé cưng yêu thương bản . Chỉ khi bé cưng yêu lấy chính , bà mới thể yên lòng.”

càng lao đầu học, mong thể nhanh chóng đổi đời, để bà nội sống những ngày tháng hơn.

trời chẳng chiều lòng .

Năm lớp 11, trong một ngoài mua thức ăn, bà dẫm vũng nước ngay cửa nhà ngã xuống.

với ai, vẫn sinh hoạt một như bình thường, thậm chí còn gọi điện bảo :

“Chờ con nghỉ lễ về nhà, bà sẽ món sườn kho con thích nhất.”

còn kịp về, thì gặp ba về quê để lo hậu sự cho bà.

Loading...