Đốt Cháy Lãng Mạn - Chương 11.
Cập nhật lúc: 2025-07-11 03:12:02
Trong lòng Bà Tạ thuận khí hơn một chút, tiếp lời: "Cuối tháng về nhà, trai con ở nước ngoài đoạt giải, cuối tháng kết thúc hành trình. Mẹ và chú Bùi con chuẩn giúp ăn mừng."
Lòng Hứa Nùng tràn đầy mâu thuẫn cùng bài xích, cô về Bùi gia, càng thấy Bùi Ngọc. là nghĩ tới cơn giận của bà Tạ, cô mở miệng nhưng rốt cuộc lời .
"Được. Mẹ, con ."
Bà Tạ lòng, còn dặn dò: "Mấy ngày nay rảnh thì mua cho trai con mấy món quà . Xong nạp tiền thẻ cho con. Con đừng kiếm cái mộc mạc quá."
"Vâng."
Thấy cô ngoan ngoãn, bà Tạ cũng lải nhải thêm nữa, đơn giản vài câu ngắt máy.
Sau khi cúp điện thoại, Hứa Nùng ngẩng đầu bầu trời đêm, trong đêm đen chỉ điểm xuyết một ngôi , giống cô bây giờ, chút đáng thương.
Cô thở dài, đột nhiên một chút thèm ăn cũng , chỉ tìm một chỗ nhắm mắt ngủ quan tâm gì nữa.
ý nghĩ còn thực hiện, bà chủ quán mì nhiệt tình , khi thấy cô, vội vàng lôi kéo cô nhà: "Ôi chao, cái cô gọi điện thoại xong còn bên ngoài? Lát nữa là mì cũng trương lên !"
Mì quả thật chút trương lên , Hứa Nùng cầm đôi đũa đảo qua đảo , tâm tư căn bản đặt trong bát mì, cũng nhận đối diện vẫn luôn chăm chú cô.
....
Ánh mắt của Chu Khởi vẫn luôn chằm chằm về phía bên , che dấu chút nào, ngược khơi lên sự tò mò của Trần Tiến.
Hắn thuận theo ánh mắt Chu Khởi sang, phát hiện bên chỉ một cô bé ăn mặc quê mùa đang ăn mì, cũng gì đặc biệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dot-chay-lang-man/chuong-11.html.]
"Cậu gì ?" Hắn hỏi Chu Khởi, xong ghét bỏ mà trang phục bảo an đối phương, "Tớ , cũng đủ đấy, quẳng cái phận Đại thiếu gia của Chu thị , chỉ đơn giản là ông chủ quán bar , trường đua xe , võ trường . Cậu cũng thể tùy tiện như chứ? Đi vội vàng mang quần áo để thì kêu phụ trách bên mua là mà, dù chỗ cũng là của Thẩm Mộ Ngạn, phụ trách ở đây còn cung phụng như tổ tông ?"
Chu Khởi tranh thủ đưa mắt , "Tưởng tớ là chắc? Cả ngày nghèo lịch sự."
"Lịch sự tớ đồng ý, nhưng nghèo cái gì? Cậu ai nghèo?"
"Cậu nghèo? Được, " Chu Khởi dập tắt đầu thuốc lá, "Vậy trả mấy trăm triệu tháng tớ cho mượn đầu tư . Cậu nghèo nghèo, gần đây cần tiền."
Trần Tiến: "..."
Hai ồn ào, ánh mắt của Chu Khởi thỉnh thoảng vẫn lia về bên phía Hứa Nùng. Một lát , chỉ thấy cô gái còn thất thần giống như nãy, đột nhiên cầm lọ ớt bàn lên, mở nắp dốc một cái, trực tiếp đổ cả lọ ớt trong bát mì.
Sau đó, cô chỉ tùy ý trộn lên, cứ thế đưa sợi mì dính đầy ớt trong miệng, lẽ chỉ nhai hai ba cái, cô liền sặc ho khan.
Cặp kính mặt vì cô ho nên chút xiêu vẹo, cô tiện tay quẳng xuống. Tiếp đến, cô cầm nước khoáng bên cạnh lên từng ngụm từng ngụm đổ trong miệng.
Nhìn thấy một màn , con ngươi hẹp dài của Chu Khởi híp .
Trần Tiến thuận theo ánh mắt của một cái về phía đó, bật , "Cô gái cũng vui tính nha, ăn cay còn cho nhiều ớt như , đây là tự tìm ngược mà..."
Lời hết, Chu Khởi bất thình lình dậy, đôi chân dài sải bước về phía quầy nơi bà chủ quán thu tiền.
Trần Tiến xem nhẹ triệt để: "..."