Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Đốt Cháy Lãng Mạn - Chương 12.

Cập nhật lúc: 2025-07-11 03:12:03

Hứa Nùng ở đầu bên ăn ít ớt, khi dùng nước súc hai lượt, vẫn cảm thấy khoang miệng và cổ họng, mắt đều nóng rát khó chịu.

Cô chợt cảm thấy buồn tẻ vô vị, đang nghĩ nên dậy rời , cái ghế ở đối diện đột nhiên kéo ——

"Két" một tiếng.

Cô di chuyển ánh mắt, thấy một tấm vải màu xanh nhạt, là một góc vạt của áo sơ mi.

 

Tay cầm đũa của Hứa Nùng nắm thật chặt, ý nghĩ dậy rời ban đầu cũng thối lui. Cô vùi đầu xuống càng thấp hơn, chút căng thẳng đảo mì trong bát.

Người ở đối diện trực tiếp xuống, mở miệng gì, nhưng Hứa Nùng thể cảm nhận đỉnh đầu của nhiều thêm một ánh mắt với cảm giác tồn tại cực mạnh.

Đại khái qua nửa phút, đưa tay , gõ gõ mặt bàn ở gần cô.

Hứa Nùng giả vờ như thấy, vẫn như gục đầu xuống thấp, nhưng khóe mắt lặng lẽ quan sát bên đó.

Nhìn gần, bàn tay càng thêm thon dài dễ .

Da tay trắng, mạch m.á.u màu xanh nhô , khớp xương rõ ràng.

Nếu chỉ đơn thuần tay, Hứa Nùng phỏng chừng sẽ nghĩ đến một đại thiếu gia sống an nhàn sung sướng, nhưng phối hợp với bộ trang phục bảo an , cô liền thể nghĩ "Hết ăn "...

Chu Khởi thấy cô giống như đà điểu để ý , đuôi lông mày chút để ý mà nhướng lên.

"Bạn học năm ba , cho xin chút lửa?"

"..."

Lời rõ ràng như , Hứa Nùng thể ngẩng đầu.

Trước khi đối mặt với , cô nữa đeo cặp kính gọng đen của lên. Bàn tay nhỏ bé mới đưa qua lấy, ngăn .

"Mì sợi tỏa khí nóng như , mắt kính sẽ đầy nước."

"..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dot-chay-lang-man/chuong-12.html.]

Hứa Nùng cam chịu phận, chậm chạp nâng mắt lên, đối diện với ánh mắt của .

Đáp giống hệt lúc , cô : "Thật ngại quá, hút thuốc."

Bên môi Chu Khởi nở nụ , mặt mày lộ vẻ lười nhác vô , "À."

Hứa Nùng chờ phần , chậm chạp gì nữa, chỉ yên tĩnh cô.

Một lúc lâu , từ từ lên, giống như ảo thuật từ lòng bàn tay biến một ống mù tạt đưa tới mắt Hứa Nùng.

"Nếu , dùng cái ."

Hứa Nùng ngẩn , khi hồn, trong quán mì còn bóng dáng của cùng đồng bạn.

ống mù tạt , trong lòng nổi lên từng gợn sóng lăn tăn.

Hắn ?

 

Có kinh nghiệm của ngày hôm qua, trưa hôm lúc phát cơm, Hứa Nùng giống như chờ tới cuối cùng mới lấy một hộp cơm, mà là ngay từ sớm liền lấy phần của đến trong góc, một lẳng lặng bắt đầu ăn.

Lúc ăn cơm cô cũng nhàn rỗi, cầm kịch bản quét qua phân cảnh buổi chiều, trong lòng ngừng nghĩ đến lúc đó nên đối diễn với diễn viên như thế nào.

Ăn đến cùng cô cảm giác cái mũi chút ngứa, thò tay trong túi quần lấy khăn giấy để lau, ngoài ý đụng đến một vật dài nhỏ.

Lấy một cái, cô liền ngẩn .

 

Là ống mù tạt mà hôm qua đàn ông đưa cho cô.

Cái ống màu xanh lá, phía đề hai chữ to "Sinh tiên", phía là hai chữ nhỏ "Mù tạt".

Hứa Nùng cũng , bản ma xui quỷ khiến thế nào mà nhét ống mù tạt túi, vẫn luôn để đó cho tới bây giờ.

Cô sờ sờ cái ống nhỏ, trong đầu một nữa nhảy khuôn mặt của đàn ông .

Biếng nhác vô kỷ luật, một loại khí thế cho nào thể xem nhẹ. Mặc dù gì, nhưng cũng cách nào khinh thường .

Loading...