ĐỪNG CHỈ VÀO MẶT TRĂNG - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:07:19
1.
Năm nay dịp Trung Thu, chú hai và thím hai vì công việc quá bận rộn, thời gian chăm sóc em họ, vì , họ đưa em về nhà bà nội.
Em họ từ thành phố về trông trắng trẻo, mịn màng.
Cô bé còn mang theo nhiều đồ ăn vặt mà từng thấy và cũng từng ăn.
Tính cách của em họ phần lạnh lùng, gặp ông bà cũng chào hỏi. chủ động chuyện với cô bé, nhưng em cũng thèm để ý đến .
"Nếu bố nhất quyết đưa về quê, về đây , chỗ bẩn thỉu khắp nơi, đôi giày trắng của bẩn hết !"
Biểu cảm chê bai mặt em họ thể nào giấu . cô bé chê bai môi trường ở đây là chê bai cả chúng .
thấy nơi phong cảnh , núi non xanh tươi, lẽ em chỉ chê bai chúng thôi.
Đối diện với sự chê bai của em họ, bà nội vẻ để tâm. Bà vẫn nhiệt tình dẫn cô bé trong nhà.
Phòng dành cho em họ vốn là phòng ở. Nghe cô bé sẽ về, bà đuổi ngoài.
"Con là con trai, tìm chỗ nào cũng thể ngủ , em họ con thì giống , nó quen ở thành phố , giờ về đây, chúng thể đối xử tệ với nó."
Bà dọn giường của , ga trải giường và chăn mới tất cả đều màu hồng.
"Tiểu Linh, con mau xem bà chuẩn phòng cho con, xem thích ."
Bà đầy vui vẻ dẫn em họ phòng, nhưng mặt em họ hiện rõ vẻ chê bai.
"Màu quá, ai mà thích chứ!"
Ga trải giường mà bà chọn lựa kỹ càng, chỉ một câu " quá" của em họ đổi .
tức giận dạy dỗ cô bé vài câu nhưng bà ngăn .
"Con so đo với nó gì? Nó ở đây cũng mấy ngày, đồ của nó đều là của con!"
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dung-chi-vao-mat-trang/chuong-1.html.]
tức giận lưng bỏ .
Vào tối Trung Thu, trong làng đều bày bàn cúng trong sân nhà , đặt nhiều bánh trung thu lên bàn, bánh chờ cho mặt trăng ăn xong, chúng mới ăn.
Trước đây vì tham ăn lén ăn một miếng bánh bàn cúng. Bị phát hiện, ông bà suýt nữa đánh c.h.ế.t nên từ đó về , đều ngoan ngoãn chờ đến khi lễ cúng trăng kết thúc mới dám ăn bánh.
Lần trong lễ cúng trăng, bánh đặt lên bàn lâu, em họ trực tiếp cầm một miếng bánh cho miệng.
Thấy cảnh , chút hả hê trong lòng nghĩ, chắc đến lượt em đánh .
Kết quả ngờ là, bà thấy cô bé ăn bánh, những mắng em , mà còn dặn em ăn từ từ, đừng nghẹn.
chất vấn bà tại mắng em .
"Bà ơi, khi mặt trăng ăn xong, chúng ăn ? Tại em họ thể ăn?"
"Chỉ con nhiều lời? Thời buổi , còn nhiều quy tắc như gì, nó ăn tối, ăn hai cái bánh thì cho nó ăn chứ!"
tức giận gì, chỉ thể tức giận em họ. Trong lúc ngắm trăng, hỏi bà: "Bà ơi, tại chỉ mặt trăng, mặt trăng cắt tai chúng ?"
Từ khi còn nhỏ, mỗi năm dịp Trung Thu bà đều như với . bao giờ cho lý do.
Năm nay từ bỏ hỏi một nữa, kịp để bà trả lời, em họ chỉ tay lên mặt trăng.
"Có gì thể chỉ? Các xem chỉ đây, chẳng lẽ nó còn ăn ? Các ở quê thật mê tín!"
Nhìn vẻ kiêu ngạo của em họ, thể nào kiềm chế cơn giận.
"Em chỉ mặt trăng, khi em ngủ, mặt trăng sẽ cắt tai em!"
định dọa cô bé một chút, kết quả bà tát một cái.
"Con cháu c.h.ế.t tiệt, linh tinh gì , nếu em họ con sợ thì ? Cắt tai cái gì, đó chỉ là bà bịa để dỗ con ngủ sớm thôi!"