ĐƯỢC NUÔI NHƯ CON TRAI - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:02:16
Từ nhỏ nuôi dạy như con trai.
Lần đầu gặp mặt, Lục Tẫn hắt cả khay mực lên , trong mắt là sự ác ý hề che giấu: "Đồ bóng chó, ghê tởm."
, trong vô đêm khuya, chính giam cầm , dây dưa đến c.h.ế.t sống .
1
Cổng trấn Vân Thủy chật ních xe sang, Trần Mạt ở cửa, tươi như hoa bắt chuyện với .
Người đối diện là cha , Lục Viêm, suốt mười tám năm hề đoái hoài gì đến .
Các ngón tay siết chặt đến trắng bệch, theo bản năng đầu tìm Trần Dập.
Bất ngờ ôm lòng.
"Đừng sợ."
Anh lưng bao lâu, dường như hiểu nỗi lo lắng của .
Anh nhẹ nhàng vỗ lưng , giọng ấm áp: " sẽ ở bên cạnh em."
Thần kinh căng thẳng cuối cùng cũng thả lỏng, mỉm , ôm .
2
Trần Dập là do Trần Mạt mua về.
Để tranh giành quyền thừa kế hào môn, từ nhỏ Trần Mạt nuôi dạy như con trai.
Bà cố ý bỏ tiền mua một thằng bé về đặt bên cạnh . Thằng bé đó chính là Trần Dập.
Trần Mạt lu mờ nhận thức về giới tính của , từ nhỏ bắt ăn, ở, ngủ cùng Trần Dập.
Gần như chỉ trừ lúc tắm rửa và vệ sinh, chúng dính như sam.
như bà mong , tất cả trong trấn đều khen hai em chúng tình cảm .
Tất cả đều coi là con trai. Tất cả chỉ vì ngày hôm nay.
3
Lục Viêm tổ chức tiệc đón trở về, trong buổi tiệc, đầu gặp Lục Tẫn.
chỉ kịp thấy nụ mang ý đồ của .
Liền bất ngờ hứng trọn một mực.
Khách khứa thất kinh, kèm là tiếng mắng chửi của ông cụ.
ngẩng đầu kẻ gây chuyện.
Lục Tẫn nhếch mép đểu, ánh mắt đảo quanh một lượt, ngang ngược mở miệng.
"Thằng mặt trắng nào đây?"
Chân mày giật giật, đáy lòng dâng lên một cảm xúc hưng phấn khó hiểu.
Lục Tẫn thấy gì, tưởng sợ .
Nên tiến gần xuống , tặc lưỡi hai tiếng, nước lấn tới vươn tay phủi phủi vạt áo vai .
"Ăn mặc thế mà cũng dám đến dự tiệc nhà họ Lục, Trần Mạt dạy dỗ mày thế hả?"
Đây là oai phủ đầu với đây mà.
Thú vị đấy.
4
Trần Mạt vội vàng chạy tới xoa dịu, bảo Trần Dập đưa quần áo.
khoác áo của Trần Dập ngang qua Lục Tẫn, liếc một cái.
Vừa chạm ánh mắt khiêu khích của , nở nụ , ngoan ngoãn hết mức buông một câu.
"Anh trai giữa đám đông phá hỏng chuyện của cha, để ngoài xem trò của gia đình, đúng là giữ quy tắc."
Mặt Lục Tẫn lập tức đen như thể nuốt con ruồi.
"Đừng gọi tao là , bóng chó vãi, ghê tởm."
Mắc mớ gì đến chuyện đó?
Kệ . Ghê tởm chính là mày.
5
Sau khi quần áo, vì một phần mực ngấm qua quần áo dính da, nên ở xương quai xanh một vệt đen rõ.
Ánh mắt Trần Dập khẽ dừng , đó kéo đến ghế sofa, lấy kem đánh răng xoa , bôi lên vết mực.
"Lát nữa rửa sạch là , những chỗ khác buổi tối em tắm dùng cách tương tự là tẩy ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/duoc-nuoi-nhu-con-trai/chuong-1.html.]
Hơi ấm từ đầu ngón tay lan tỏa xương quai xanh, mặt Trần Dập ở ngay mắt, gần đến mức thể rõ hàng lông mày khẽ nhíu của .
nghiêng đầu hỏi : "Anh đang giận ? Giận em tránh?"
Trần Dập ngước mắt , giọng điệu bất lực: "Không giận, em cố ý."
" Châu Châu, chỉ là mực, thì ?"
Anh khẽ thở dài.
"Sau đừng thế nữa."
cúi đầu liếc vết mực, để bụng.
"Yên tâm , em sẽ chịu thiệt vô ích , món nợ sớm muộn gì em cũng trả ."
Có lẽ là quá lo lắng, cảm xúc của Trần Dập khác với đây.
cuối cùng cũng gì, chỉ cụp mắt xuống, các ngón tay cứ xoa xoa xương quai xanh của .
Khi dậy chuẩn rửa, đột nhiên vươn tay giữ .
Sau đó đầu ngón tay sạch sẽ lau lên khóe miệng , ánh mắt Trần Dập thâm trầm khó dò.
Đối diện với ánh mắt khó hiểu của .
Anh khàn giọng : "Chỗ cũng ."
Trần Dập, bôi kem đánh răng.Trần Mạt vội vàng chạy tới xoa dịu, bảo Trần Dập đưa quần áo.
khoác áo của Trần Dập ngang qua Lục Tẫn, liếc một cái.
Vừa chạm ánh mắt khiêu khích của , nở nụ , ngoan ngoãn hết mức buông một câu.
"Anh trai giữa đám đông phá hỏng chuyện của cha, để ngoài xem trò của gia đình, đúng là giữ quy tắc."
Mặt Lục Tẫn lập tức đen .
Như thể nuốt con ruồi.
"Đừng gọi tao là , bóng chó vãi, ghê tởm."
Mắc mớ gì đến chuyện đó?
Kệ .
Ghê tởm chính là mày.
5
Sau khi quần áo, vì một phần mực ngấm qua quần áo dính da, nên ở xương quai xanh một vệt đen rõ.
Ánh mắt Trần Dập khẽ dừng , đó kéo đến ghế sofa, lấy kem đánh răng xoa , bôi lên vết mực.
"Lát nữa rửa sạch là , những chỗ khác buổi tối em tắm dùng cách tương tự là tẩy ."
Hơi ấm từ đầu ngón tay lan tỏa xương quai xanh, mặt Trần Dập ở ngay mắt, gần đến mức thể rõ hàng lông mày khẽ nhíu của .
nghiêng đầu hỏi : "Anh đang giận ? Giận em tránh?"
Trần Dập ngước mắt , giọng điệu bất lực: "Không giận, em cố ý."
" Châu Châu, chỉ là mực, thì ?"
Anh khẽ thở dài.
"Sau đừng thế nữa."
cúi đầu liếc vết mực, để bụng.
"Yên tâm , em sẽ chịu thiệt vô ích , món nợ sớm muộn gì em cũng trả ."
Có lẽ là quá lo lắng, cảm xúc của Trần Dập khác với đây.
cuối cùng cũng gì, chỉ cụp mắt xuống, các ngón tay cứ xoa xoa xương quai xanh của .
Khi dậy chuẩn rửa, đột nhiên vươn tay giữ .
Sau đó đầu ngón tay sạch sẽ lau lên khóe miệng , ánh mắt Trần Dập thâm trầm khó dò.
Đối diện với ánh mắt khó hiểu của .
Anh khàn giọng : "Chỗ cũng ."
Trần Dập, bôi kem đánh răng.
6
Lục Tẫn mắng cho một trận tơi bời, "vinh dự" nhận lệnh thẻ ngân hàng đóng băng một tuần.
Ông cụ Lục thấy áy náy, đối với càng thêm săn sóc. Biết và Trần Dật giao tình, ông còn sắp xếp phòng của hai đứa đối diện .
Đã thế còn cho cả , Trần Dật và Lục Tẫn cùng trường thương mại nổi tiếng nhất Hải Kinh.
vẫn thể nào thiết với , cứ như dưng nước lã . , Lục lão bây giờ đối với , cũng chẳng là chuyện lâu dài gì.
là những kẻ lành sẹo quên đau, lúc nào cũng rảnh háng tới chọc .
Vừa thu dọn đồ lên lầu, Lục Tẫn nghênh ngang xuống, chặn đường và Trần Dật.
Ánh mắt đảo qua hai đứa, nhướn mày đầy ẩn ý: "Còn dẫn cả trai về ? Mày coi cái nhà họ Lục là cái chợ chó mèo hả?"
nghiêng chắn Trần Dật, giọng điệu mấy thiện cảm: "Người của ."
Nụ của Lục Tẫn càng thêm rạng rỡ, dựa tay vịn cầu thang, vẻ suy tư "" một tiếng.
"Bảo bối dữ ? Hai mày quan hệ gì?"
Mặt lạnh tanh: "Liên quan đ*o gì tới ."
"Thay vì lo chuyện bao đồng, nên lo xem tuần sống thế nào thì hơn, trai ."
Nụ của Lục Tẫn lập tức tắt ngấm.
"Đã bảo đừng gọi , mày điếc ?"
khẩy: " đây chẳng là lời , chuyện theo quy tắc ? Anh trai."
Sắc mặt Lục Tẫn chợt lạnh , mặc kệ dẫn Trần Dật vòng qua, đột nhiên khẩy một tiếng.
Âm thanh như tiếng sấm nổ bên tai .
"Lục Văn Châu, mày tưởng Hải Kinh là nơi ai ở thì ở chắc?"