Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

ĐƯỢC NUÔI NHƯ CON TRAI - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:02:18

7

 

Phải , ông của cũng chút "tầm xa trông rộng", ngoài đầu gặp mặt cho một gáo nước lạnh, đó gần như chỉ đanh đá đầu môi, chứ thực tế cũng chẳng thèm để ý tới .

 

Chắc là nghĩ thể nào trụ vững ở Hải Kinh, chẳng mấy chốc sẽ ngoan ngoãn cuốn gói về quê thôi.

 

Tiếc rằng, bước đầu tiên để vững, chính là lợi dụng bàn đạp.

 

Từ nhỏ dung mạo xuất chúng, mang vẻ khí thanh lãnh.

 

Cắt tóc ngắn, thêm cái chiều cao vượt trội và khung xương lớn, bề ngoài, cứ như một công tử bột cao quý.

 

Thêm đó là sự giáo dục và rèn giũa từ nhỏ của Trần Mạt.

 

Đóng vai một quý công tử khiêm tốn lịch thiệp, đối với quá dễ dàng.

 

Ngoài chiều cao khiêm tốn so với nam nhi , gần như thể chê .

 

Tiếc là da dẻ trắng bệch, trông yếu đuối dễ bắt nạt vô cùng.

 

Lục Tẫn sai, mới đến đây, trong mắt bọn họ chẳng qua cũng chỉ là đứa con riêng tìm về, thấp hèn vô cùng.

 

Trong trường thiên kim tiểu thư, công tử nhà giàu, đỏng đảnh hết chỗ , lai lịch của , liền đương nhiên sai bảo việc.

 

Mấy ấm dẫn đầu chửi mắng ngay mặt.

 

Nhà họ Lục thế lực lớn, bọn họ dám công khai nhắm như , suy cho cùng cũng chỉ là để lấy lòng Lục Tẫn.

 

lạnh trong lòng, giả bộ một bộ dạng thật thà ít , thuận theo ý bọn họ.

 

cũng chỉ là chạy vặt vài việc lặt vặt.

 

Trần Dật mỗi mặt giúp , đều ngăn .

 

"Yên tâm , màn chỉ mới bắt đầu thôi."

 

Bọn họ nếm mùi vị ngon ngọt, liền bắt đầu càn, thậm chí còn sai bảo tới mặt Lục Tẫn để khoe công.

 

Ban đầu chỉ im lặng , định quản chuyện của .

 

Thế là thêm mắm dặm muối, "vô tình" đổ ly cà phê chạy mua cho bọn họ lên giày .

 

Cậu ấm nuông chiều quen , nào chịu đột nhiên khiêu khích, nghĩ ngợi gì tát cho một cái.

 

"Mày ăn kiểu gì hả?!"

 

Hình như còn hắt nước, nhưng một bàn tay đột nhiên vươn đoạt lấy.

 

Lục Tẫn chắn mặt , trực tiếp cao hơn cả một cái đầu.

 

Hắn mặt mày trầm xuống, ném ly nước xuống đất, mảnh thủy tinh văng tung tóe.

 

Người sợ hãi nuốt nước bọt.

 

"Người nhà họ Lục, là loại như mày phép động ?"

 

Những mặt đều hành động của Lục Tẫn cho khó hiểu, nhưng dám gì.

 

, ông của cũng chẳng thật sự bênh vực nhà, chỉ là sĩ diện thôi.

 

Đánh chẳng khác nào đánh mặt nhà họ Lục.

 

Hắn ghét , nhắm thế nào cũng là chuyện của , nhưng khác thì .

 

Không loại chó mèo nào cũng thể leo lên đầu nhà họ Lục mà bắt nạt.

 

Lục Tẫn túm lấy cánh tay lôi đến mặt : "Đánh trả ."

 

Cậu ấm sụp đổ, đây là chà đạp mặt mũi xuống đất mà!

 

"Lục Tẫn! Mày đừng quá đáng!"

 

Lục Tẫn khẩy một tiếng, thờ ơ dựa sang một bên: "Tao cứ quá đáng đấy thì ?"

 

Rồi về phía : "Tao ở đây, đánh trả ."

 

"Vâng."

 

kìm nén sự hưng phấn đang trỗi dậy trong lòng, dồn hết sức lực đ.ấ.m thẳng mặt .

 

Huỵch!

 

Sướng tay thật!

 

8

 

Về đến nhà, Lục Tẫn chặn ở cửa, khẩy một tiếng: "Vui vẻ ?"

 

"Cái gì?"

 

"Lợi dụng , đạt mục đích của , tiếc vứt bỏ tự tôn, tự nhảy ván cờ. thật sự đánh giá thấp ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/duoc-nuoi-nhu-con-trai/chuong-2.html.]

 

"Anh trai , hôm nay còn cảm ơn trai giúp giải vây."

 

Lục Tẫn chằm chằm mấy giây, đột nhiên bật , âm thanh trầm thấp, nhưng ánh mắt khóa chặt lấy : " thu những lời đây, Hải Kinh hoan nghênh , viên mãn."

 

Viên mãn cái quái gì?

 

" chuyện lợi dụng , đấy."

 

suy nghĩ một chút: "Cái đó cũng chắc."

 

Lục Tẫn tức đến bật , áp sát , cúi đầu, ánh mắt dần trở nên sắc bén: "Cậu thật sự cho rằng sẽ động đến ?"

 

"Văn Châu."

 

Giọng đột ngột vang lên cắt ngang bầu khí căng thẳng giữa và Lục Tẫn.

 

Lục Tẫn như chuyện gì thẳng , lạnh nhạt liếc Trần Dật, : "Cậu tự lo liệu ."

 

"..."

 

chằm chằm bóng lưng rời của Lục Tẫn, luôn cảm thấy thái độ của đổi chút khác thường.

 

Trong kế hoạch ban đầu của , với mức độ bất mãn của đối với , cùng lắm chỉ đến cuối cùng khi chật vật chịu nổi mới giúp giải vây.

 

hôm nay, quá thuận lợi .

 

"Châu Châu." Trần Dật kéo về với thực tại, "Tránh xa ."

 

Giọng chút trầm muộn, giữa hàng lông mày lộ một tia lo lắng.

 

: "Sao, vui ?"

 

Không đợi trả lời, tự : "Nhịn , còn chỗ cần dùng đến ."

 

Sau chuyện , tất cả trong trường đều Lục Tẫn giúp . Những kẻ gió chiều nào che chiều đổi thái độ kiêu ngạo hống hách ngày thường, nghĩ đủ cách để lấy lòng .

 

Thêm đó bản thành tích xuất sắc, thông qua vài giải thưởng, nhanh chóng mở rộng độ nổi tiếng.

 

nếm vị ngọt, thuận thế mượn miệng mấy cái loa phóng thanh, nhanh chóng khuếch đại dư luận.

 

Không đến một tuần, những tin đồn linh tinh về việc Lục Tẫn bênh vực nhà, tình em của Lục Tẫn và Lục Văn Châu, cái gì mà gặp , lập tức rầm rộ lan truyền.

 

Thậm chí còn cả truyện CP.

 

...

 

Cái thì quá đấy.

 

Giấy gói lửa, chuyện cuối cùng cũng đến tai Lục Tẫn.

 

Lúc đó buổi tụ tập ở nhà họ Kỳ mới chỉ diễn một lát.

 

Mọi chơi trò chơi, lúc đến thì Lục Tẫn đang chuẩn nhận phạt.

 

bước cửa, mấy thiên kim tiểu thư quen Lục Tẫn gần như ngay lập tức thấy nghĩ đến cái CP hoang đường .

 

"CP?" Lục Tẫn cái gì, trong miệng lẩm bẩm hai chữ cái, đột nhiên khẽ .

 

Trong lòng chuông báo động vang lên, thấy mấy chữ quen thuộc chuẩn đầu bỏ chạy .

 

"Văn Châu, qua đây."

 

còn biện giải một chút, liền thấy Lục Tẫn : "Dạo dày lắm, hình phạt cứ để Văn Châu , dù thì quan hệ của chúng cũng mà."

 

"Được ?" Hắn về phía .

 

" ..." Uống rượu.

 

"Đối với ngàn chén say mà , chắc thành vấn đề gì chứ?"

 

"..." thu câu khen tầm xa trông rộng lúc .

 

Uống cạn mấy ly rượu một cách dứt khoát, đầu óc choáng váng, ý thức chút tỉnh táo .

 

Chỉ thấy hò hét, vỗ tay.

 

chỉ nhanh chóng xuống, giảm bớt cảm giác đầu nặng chân nhẹ.

 

Có hai chỗ trống, một chỗ cạnh Lục Tẫn, một chỗ cạnh cô gái bên cạnh.

 

nghĩ ngợi gì chuẩn vượt qua Lục Tẫn về phía bên .

 

Hắn ngẩng đầu lơ đãng liếc một cái, đột nhiên khi qua thì giơ tay đỡ hờ lấy cánh tay .

 

Hơi dùng lực một chút lực, dễ dàng kéo đến vị trí bên cạnh .

 

Cả ngơ ngác mất một lúc.

 

Lục Tẫn khẽ, dấu vết thu tay về, đó ngón tay gõ gõ lên mặt bàn: "Tiếp tục ."

 

Loading...