DƯỚI MÁI NHÀ KHÔNG CÓ TÌNH THÂN - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-09-04 22:09:18
Còn giả vờ hỏi: “Sao thế? Hỏng ? Muốn con mua ?”
Mẹ liền gắt: “ chỉ gửi cho xem thôi.”
“Ừ.”
Thế là kết thúc.
Cứ lạnh nhạt như , kéo dài lâu.
Mãi đến sát Tết.
Mẹ chủ động nhắn cho :
“Đừng về. Nhà chật, chẳng món ngon gì, sợ hầu hạ nổi mày.”
Nếu là , giọng điệu , dù chậm hiểu đến cũng bà đang giận, sẽ lập tức dỗ dành, hứa hẹn mua cả gói hải sản to, đích nấu cho bà một bữa thịnh soạn.
Năm nào cũng , ngày đoàn tụ, đều giở bài cũ .
Để tự nguyện cống hiến, bà mới thấy yên lòng nghỉ ngơi.
rõ mánh , nhưng năm nào cũng chiều theo.
Chỉ , nữa.
định nhắn một chữ “Ừ”.
ba gọi tới.
7
Giọng ông nhỏ như thể trốn tránh ai đó:
“Mẹ con bảo Tết đừng về, con đừng coi là thật nhé.”
“Nếu con về, con chắc chắn bắt ba hết. Ba , bà lải nhải suốt, phiền c.h.ế.t .”
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
Ông lẩm bẩm, chẳng hề quan tâm đến việc và bất hòa, chỉ sợ khổ lây .
bỗng đổi ý định.
An ủi ông:
“Ba yên tâm, mùng Ba con sẽ về đúng giờ.”
……….
ngày, cùng chồng và con gái xách theo lễ đúng lệ về.
còn là kiểu từ bảy, tám giờ sáng, suốt cả buổi vùi trong bếp như .
học theo vợ chồng em trai, mãi gần mười một giờ mới tới.
Đến nơi, các món ăn chính xong, sắc mặt đen thẫm.
“ là chọn giờ, kịp ăn thôi.”
giả vờ chẳng thấy, lướt thẳng qua, phòng khách trò chuyện với em dâu, em trai.
Mẹ tuy đầy bụng bất mãn, nổ tung, nhưng thấy em dâu ở đó, đành nuốt .
Chẳng nể , mà là bà từng vì nổi nóng mặt em dâu, hiểu lầm là “mượn gà g.i.ế.c khỉ”, khiến bùng phát mâu thuẫn chồng – nàng dâu.
Từ đó, bà dám tái phạm.
Uống vài tuần rượu, khí cũng xem như hòa thuận.
Đột nhiên em trai nhắc đến chiếc xe Cadillac của bỏ ở nhà, cợt hỏi:
“Chị , rể, xe chị , cho em mượn lái một thời gian ?”
Chồng mặt sầm xuống.
còn mở miệng, nhanh nhảu chen :
“Trong nhà cả thôi, mượn gì mà mượn. Nó là em trai ruột của con, đừng cho mượn một thời gian, cho hẳn cũng gì . Đừng khách sáo như ngoài.”
“Hay là ăn xong bữa nay, tiện đường con đưa em về lấy xe luôn , khỏi để nó mất ngủ vì mong.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/duoi-mai-nha-khong-co-tinh-than/chuong-5.html.]
Mẹ với vẻ tự nhiên, như lẽ đương nhiên.
Em trai mừng rỡ, nhưng vẫn dè dặt chúng , hạ giọng:
“Chị, rể, ?”
“Có gì mà . Xe để bụi hỏng mất, cho em dùng còn phí hơn. Xe mà hỏng thì thiệt hại mấy chục vạn, so với chút tiền xăng.”
Mẹ sang chúng , tỏ vẻ thông thạo.
“Xem như là giúp các con đó.”
Lúc , thằng cháu sáu tuổi nghịch điện thoại bỗng buông một câu, chẳng thèm ngẩng đầu:
“Cô cho bố cháu . Dù gì nhà cô con trai, coi như tuyệt hậu, cũng nhờ bố cháu rạng rỡ tông môn. Xe với nhà của cô chú, chẳng cũng thành của bố cháu ? Giờ cho sớm, gì mà tiếc.”
Cả chấn động.
Những lời .
Từ miệng một đứa trẻ sáu tuổi bật .
Tự nhiên, trơn tru đến thế.
Điều đó chứng minh gì?
Chứng minh nó lớn , một .
cắn chặt môi, định lên tiếng…
Chưa kịp mở miệng, chồng phẫn nộ vỗ mạnh lên bàn.
“Các cũng to gan thật đấy! Xe của , nhà của , tài sản của —đều là của ! Ngay cả con gái hưởng còn , các lấy tư cách gì, mặt mũi gì mà mơ tưởng?”
Em dâu vội vàng hốt hoảng, cuống quýt đưa tay bịt miệng thằng bé.
Em trai thì gượng, chữa cháy:
“Trẻ con năng bậy bạ thôi, đáng để để bụng. Nào, uống rượu uống rượu…”
Từ đầu tới giờ, ba vẫn lặng lẽ co ro ở một góc bàn, thấy chồng nổi giận, ông liền kéo ghế xa, tránh cho cuốn .
Mẹ thì hậm hực lẩm bẩm:
“Đàn ông lớn chừng , chấp nhặt với một đứa nhỏ? Hơn nữa, nó cũng lý… Lẽ nào cả một câu thật lòng cũng dám ? Con gái rốt cuộc cũng chỉ là con gái, chẳng định sinh thêm, mai của cải chẳng rơi cả tay ngoài ? Chi bằng để cho Diệp Phong, dù nó cũng mang họ Diệp.”
Chồng bật lạnh lẽo:
“Hóa bữa tiệc hôm nay, chính là để bày màn kịch .”
Ánh mắt xoáy , lạnh băng và chán ghét.
Trong lòng bỗng nhiên nổi lên một dự cảm chẳng lành.
Quả nhiên, chậm rãi mở miệng:
“Cũng tại bao năm qua nhu nhược nhân từ, mãi chẳng nỡ dứt khoát. giờ thì , còn muộn .”
“Diệp Lâm Hoa, cho cô một lựa chọn: hoặc bây giờ với , từ nay vĩnh viễn đừng đây; hoặc chúng ly hôn.”
Anh quét ánh mắt mỉa mai sang cả bàn, chờ lên, bước tới bên .
Trong mắt , lời dường như là cho con đường chọn lựa.
thực , chồng chỉ đem cách, nỗi xa cách giữa với đẻ và em trai, công khai thành ranh giới rõ ràng mà thôi.
Anh sớm chuẩn đường lui, tiện thể giành lấy vai kẻ ác.
Theo lý mà , chẳng gì do dự.
Ba bối rối sang.
Mẹ thì vẻ bình thản, song đôi bàn tay cứ quấn chặt , sớm tố cáo sự căng thẳng trong lòng.
cúi đầu, suy nghĩ thoáng chốc, khẽ mở miệng:
“Ly hôn . đồng ý.”
Chồng sững sờ, như thể chẳng tin lời bật từ chính miệng .
Mẹ thì trái , lập tức mạnh miệng hẳn lên.