Em Gái Tôi Thích Chịu Khổ - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:19:22
Đang giữa mùa hè, thời tiết thì hanh khô oi bức, nắng xếp hàng suốt bốn tiếng, sắc mặt ba xanh mét.
liếc cửa hàng bên cạnh, : “Ba tìm chỗ nào mát mẻ nghỉ , con mua mấy chai nước về.”
Mẹ uể oải gật đầu: “Xem bán nước hoắc hương chính khí , mua một hộp, với ba con chắc cảm nắng , giờ đầu óc choáng.”
“Vâng, con về liền.”
nhấc chân lên thì em gái – Phương Tuyết – lập tức lao đến kéo tay .
“Chị ơi, đừng , đồ trong công viên giải trí đắt c.h.ế.t , phí tiền vô ích gì!”
“Em thấy bên nhà vệ sinh công cộng, nếu khát thì cầm chai vòi nước mà hứng. Ở nhà đầy nước, ráng chút nữa về uống cho .”
vốn bực trong vì chuyện xếp hàng, nó , suýt nữa tức phát điên.
“Để ba uống nước ở nhà vệ sinh ? Thế mà em cũng nghĩ được! Nếu vì em cứ khăng khăng đòi chịu khổ, thì ba xếp hàng lâu như ?”
“Còn đó lải nhải cái gì! Tránh xa cho chị!”
gạt tay nó , mua nước. Lúc thì Phương Tuyết vẫn đang nhảy nhót mách lẻo với ba .
“Mẹ xem chị kìa, quý tiền, tiêu xài hoang phí. Con cũng là vì cái nhà thôi, vì xót ba vất vả kiếm tiền.”
“Nói chuyện đàng hoàng với chị , chị ấy còn đẩy con nữa.”
Phương Tuyết cứ lườm trắng dã cả mắt, thì chẳng khách sáo mà trừng .
mở nắp chai nước, đưa nước mát cho ba , lấy thêm miếng dán lạnh và nước hoắc hương chính khí .
Phương Tuyết thò tay túi lấy nước, lập tức hất tay nó .
Nó trừng mắt đầy tức tối.
trợn mắt đáp : “Không phần của em.”
“Chính em tiết kiệm mà? Giờ uống loại nước đắt đỏ gì?”
“Nhà vệ sinh ở đằng kìa, uống thì tự đó lấy mồm mà hứng!”
Nói xong xuống một bên, rút lon Coca ướp lạnh , tận hưởng cảm giác mát lạnh và sảng khoái từ những bọt khí.
Uống một ngụm, còn thoải mái ợ một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/em-gai-toi-thich-chiu-kho/chuong-1.html.]
Phương Tuyết một bên, mà mắt đỏ hoe, cứ nuốt nước miếng liên tục.
Cuối cùng thấy đành lòng, chừa cho nó nửa chai nước.
Phương Tuyết nhận lấy, ực một là hết sạch.
Cũng còn cằn nhằn chuyện “phí tiền” nữa.
Vì mất quá nhiều thời gian tàu lượn siêu tốc, cộng thêm việc ba đều cảm nắng, cơ thể khỏe, dù chơi thỏa thích, chúng cũng chỉ đành thu dọn đồ đạc để về nhà.
Tính , bốn , mấy nghìn tệ tiền vé cổng, mà chỉ chơi đúng một trò, còn phơi nắng cả buổi – đúng là lỗ to.
Ấy mà Phương Tuyết nghĩ thế.
Tưởng chuyện đủ để khiến nó tự kiểm điểm , ai ngờ khi đề nghị gọi taxi về nhà, nó nhảy giảng đạo tiếp.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
“Gọi xe từ đây về nhà ít nhất cũng mất 50 tệ, xe buýt chỉ 4 tệ, tốn tiền vô ích gì!”
hít một thật sâu, cố kìm cơn giận đ.ấ.m nó, kiên nhẫn giải thích:
“Gọi xe về chỉ mất nửa tiếng, đường còn điều hòa mát mẻ, thoải mái thì ?”
“Xe buýt tuy rẻ, nhưng bộ đến bến mất 15 phút, xe 20 phút mới một chuyến, lỡ thì đợi tiếp, nếu gặp giờ tan tầm thì đông nghẹt, tay xách nách mang, chắc chỗ .”
“Ba cảm nắng , chẳng lẽ để họ suốt quãng đường ? Gọi xe vẫn là tiện nhất.”
Ngay cả ba cũng lên tiếng: “ đó, Tiểu Tuyết, lời chị con , gọi xe cho khỏe!”
“Ba trả tiền, ngoài chơi, tiêu bao nhiêu tiền , lẽ còn tiếc chút tiền ?”
Phương Tuyết chịu buông tha, nhảy dựng lên lớn tiếng: “Con cũng là vì nghĩ cho gia đình, mọi thế khiến con thành .”
“Đi vài bước thì , mệt c.h.ế.t ? Hồng quân còn bộ suốt hai vạn năm nghìn dặm trường chinh, mọi có chút khổ cũng chịu được, chuyện gì lớn?”
Lúc nó mấy câu , nếu đang xách túi hàng hiệu mấy nghìn tệ, mặc cái váy cả vài trăm, thì lẽ còn tin chút ít.
Thấy nó như , chỉ lắc đầu bất lực, con hết thuốc chữa .
lúc đó, một chiếc taxi chạy ngang qua, lập tức giơ tay vẫy .
“Em là giỏi chịu khổ, thì cứ mà chịu khổ tiếp. Còn bọn chị, mấy tầm thường chí lớn, đành sống hưởng thụ .”
Phương Tuyết tức đến mức giậm chân: “Ai thèm!”
Nói xong thì xách túi, hùng hổ bước về phía trạm xe buýt.