Em Gái Tôi Thích Chịu Khổ - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:19:24
Sau một ngày vật lộn, cuối cùng Phương Tuyết cũng ngoan ngoãn nấu mì gói ăn tạm.
Tối đến, khi chuẩn tắm, thấy bình nóng lạnh khóa , nó hét lên một tiếng đầy uất ức.
"Phương Vũ, chị có bệnh ? Khóa bình nóng lạnh gì, cho em tắm ?!"
còn hét to hơn nó:
"Em con mẹ nó còn tắm hả? Lấy tay mà cọ cho tỉnh !"
"Đun nước nóng tốn tiền chắc? Tiền điện trong nhà, em đóng xu nào ? Không thể tiết kiệm chút ? Lấy cái khăn ướt lau là !"
Phương Tuyết tức đến đỏ mặt tía tai, mà câu nào.
gọi chiêu là “lấy ma pháp trị ma pháp” — dùng chính lý lẽ của nó để trị nó.
Nhân lúc nó vệ sinh, gom hết điều khiển điều hòa, điều khiển tivi và cả router Wi-Fi trong nhà gói , mang hết.
Sau đó xuống khách sạn gần nhà, thuê hẳn một phòng, ngủ một đêm cực kỳ thoải mái.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Sáng hôm tỉnh dậy, mở điện thoại lên hiện hàng chục tin nhắn nhắc nhở.
Phương Tuyết gọi cho cả đêm, còn nhắn mấy trăm tin WeChat.
Nhìn là nó sắp phát điên .
Cũng đúng thôi, mấy hôm nay, nhiệt độ trung bình ban đêm cũng hơn 40 độ.
Không điều hòa, trong nhà chẳng khác nào cái lồng hấp, thể nào chịu nổi.
Nó thích chịu khổ ?
Vậy thì cho nó khổ tới bến luôn!
vui vẻ tắm một trận mát lạnh, ăn sáng thật ngon miệng, đó mới ung dung xách đồ về nhà.
Vừa mở cửa, Phương Tuyết từ ghế sofa bật dậy, trừng mắt , quầng thâm mắt như sắp rớt xuống đất.
Trán đầy mồ hôi, tóc mái dính cả trán, trông như mã QR. nhịn , bật thành tiếng.
"Phương Vũ, đồ đê tiện! Chị cố ý đúng ! Chị lấy hết điều khiển với router , định nóng c.h.ế.t em hả!"
"Đợi ba về là chị c.h.ế.t chắc!"
ung dung dép, mặc kệ ánh mắt như ăn tươi nuốt sống của nó, xuống ghế.
giang tay , bộ bất đắc dĩ:
"Chị … cũng chỉ là vì em thôi mà!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/em-gai-toi-thich-chiu-kho/chuong-3.html.]
"Trời giao trọng trách cho chí, ắt khiến họ khổ tâm, đói xác, mỏi gân cốt, chẳng em đó ? Chịu nổi tí khổ thì nên chuyện lớn gì ?"
"Điều hòa , bật cũng chẳng , ngày xưa điều hòa, vẫn sống qua mùa hè đấy thôi!"
Phương Tuyết nghiến răng nghiến lợi, cứng họng câu nào.
Dù thì nó cũng thể tự vả mặt .
Đợi ba mẹ du lịch về, khi đề nghị lắp điều hòa trong bếp nữa.
Phương Tuyết im thin thít như gà mắc tóc, một lời.
Chúng cứ tưởng nó im lặng cho qua, ai ngờ , nó nín thở một cú lớn.
Phương Tuyết kết hôn!
Lúc gọi điện báo tin, sợ đến suýt trượt chân ngã từ giường xuống.
"Sao đột ngột thế? Nó hẹn hò từ bao giờ, thế nào? Ba mẹ gặp mặt ?"
Trước những câu hỏi dồn dập của , thở dài liên tục.
"Mẹ cũng nữa, con tự về xem !"
mua vé tàu về nhà ngay trong đêm, đến khi gặp bạn trai của Phương Tuyết, mới hiểu, tại cạn lời đến thế.
Tên đó là bệnh, đúng kiểu trẻ trâu nổi loạn — mặt rõ rành rành ba chữ đáng tin.
Còn Phương Tuyết thì đúng là “nhân tài”, mắt thì to, mà kiếm một “báu vật” thế .
Lần đầu đến nhà, để đầu tổ quạ vàng chóe, mặc cái áo bó đỏ nhăn nheo như lôi từ thùng rác .
Tay xách hai thùng nước uống đến, kỹ thì: trời ơi — Lôi Bích và Vương Lão Cổ.
Hai nhãn hiệu , nếu cố tình tìm, thật sự mua .
Lúc ăn cơm, ăn chép miệng nhóp nhép, gắp đồ thì bới tung đĩa, cuối cùng gắp cái nấm hương — cắn một miếng, ... ném đĩa.
Cả nhà ai nấy nhăn mặt, buồn nôn đến nuốt nổi cơm.
Còn Phương Tuyết thì thấy ghê mà còn bằng ánh mắt đầy yêu thương. Sau bữa ăn, nhắc tới hoàn cảnh gia đình thì càng sốc hơn:
Ba tù, bỏ trốn, em gái nghỉ học từ cấp hai, và giờ đang sống nhờ việc tay chân và ăn chơi phè phỡn.
Nhà , công việc thì là loại vi phạm pháp luật, của hồi môn ba món vàng thì khỏi nghĩ.
Vậy mà còn mở miệng đòi nhà cho xe BMW của hồi môn, mà còn chê loại rẻ tiền xứng với đẳng cấp của !
Ba tức đến mức móc một vỉ thuốc trợ tim uống ngay tại chỗ.
xách cây lau nhà, đuổi thẳng ngoài, còn quên ném luôn hai thùng “nước uống thương hiệu lớn” theo.