Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

GẢ CHO CỬ NHÂN - 11

Cập nhật lúc: 2025-07-10 04:34:08

14

 

Vết thương do trâm đ.â.m lớn, chỉ cần nghỉ ngơi một chút là thể xuống giường, còn xung phong đòi nấu cho Tạ Vân Châu.

 

Hồi nhỏ học mấy thứ thanh nhã.

 

Năm xưa, phụ mời vị sư giỏi nhất quận Đan Sơn về dạy pha .

 

Về , tay nghề tiện nghi cho cái tên khốn nạn Thôi Vọng Chi .

 

Hắn vốn thích hành hạ , pha ngon liền sưu tầm khắp nơi các loại danh , ép mỗi ngày pha một ấm khác cho nếm thử.

 

tới lượt Tạ Vân Châu, ba bảy lượt từ chối.

 

Cho đến khi nổi giận hỏi xem thường tay nghề của , mới ngoan ngoãn nhận lời.

 

Ta ngoài xúc tuyết, cũng nhàn rỗi, tìm một bếp đất đỏ nhỏ, liền bếp nhóm lửa.

 

Tối qua ngủ mê man, bên ngoài đổ một trận tuyết lớn.

 

Nấu tuyết pha , chọn tuyết bám cây tùng hoặc cây mai là ngon và tinh khiết nhất nhưng nhà chỉ đúng một cây hồng.

 

Ta dùng muỗng gỗ xúc tuyết, thì ngoài sân đột nhiên gọi tên .

 

“Tô Từ?”

 

Ta đầu , sắc mặt lập tức sa sầm xuống.

 

Thôi Vọng Chi tìm đến đây?

 

Còn thấy đủ thảm , thêm một nhát nữa?

 

Hắn mặc áo choàng lông hồ trắng, bên trong là trường bào thêu mây chỉ vàng, quý khí ngút trời.

 

Đứng giữa tiểu viện đơn sơ của , giống hệt một con công lạc đàn.

 

Thấy đầy đề phòng, kìm khẽ khổ.

 

“Tô Từ, hôm đó uống say từ sớm, mẫu sẽ…”

 

Thật lòng mà , chút bất ngờ.

 

Nếu nhớ nhầm, đây là đầu tiên chủ động giải thích điều gì đó với .

 

giờ cần bất cứ lời giải thích nào từ nữa.

 

Ta chỉ nấu một ấm thật ngon cho Tạ Vân Châu.

 

mở miệng, tiễn khách thẳng thừng:

 

“Thôi công tử xin mời về . Thôi phu nhân yêu con như mạng, ngươi tới tìm chẳng sẽ ban cho cái danh thất gì đây?”

 

Lời nhẹ nhàng mà cay độc, khiến Thôi Vọng Chi đờ .

 

Khi còn ở Thôi phủ, tuy từng phản kháng, nhưng bao giờ để lộ địch ý rõ ràng như hôm nay.

 

Hắn cuối cùng cũng nhận nhiều chuyện khác xưa.

 

Thôi Vọng Chi vội vàng :

 

“Sao thể để nàng ? Ta , sẽ cưới nàng.”

 

“Cưới ?”

O mai d.a.o Muoi

Ta như thấy chuyện nực nhất trần đời. Uất nghẹn bốn năm, chỉ đợi đúng hai chữ để nổ tung.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ga-cho-cu-nhan/11.html.]

 

Ta , như như :

 

“Nghe kìa, Thôi đại công tử năng bậy bạ . Thật ngượng.

 

“Xin hỏi Thôi công tử, với chút tài học lắc lư của ngươi, mấy chục tuổi nữa mới đậu nổi tú tài? Nếu hôm nay theo ngài về, chẳng lẽ ngươi định lừa chờ thêm bốn năm nữa?”

 

Mắt Thôi Vọng Chi đỏ hoe:

 

“Tô Từ, chỉ cần nàng chịu về với , thi tú tài nữa, lập tức cưới nàng.”

 

“Ha.”

 

Ta bật lạnh.

 

“Ngài thi? Tô Từ nhất định gả cho tú tài.”

 

Câu như nhắc nhở điều gì, đảo mắt quanh tiểu viện, nghiến răng :

 

“Tạ Vân Châu chẳng qua chỉ là kẻ nghèo hèn, tìm cái viện rách nát thế cho nàng ở. Về thiếu phu nhân Thôi gia gấm vóc, linh dược nấy, cần gì khổ sở với ?”

 

Ta bỗng nhiên còn hứng cãi với nữa.

 

“Thôi Vọng Chi, ngươi tỉnh ?”

 

Ta thẳng , chậm rãi :

 

“Thôi gia các giàu sang, từng hưởng gì ?”

 

Toàn chấn động, đôi mắt xưa nay luôn từ cao giờ đây lóe lên vẻ hối hận.

 

Phòng kẻ hầu ở, là đang ở.

 

Bài vở của , là thức đêm chép .

 

Ngày ngày pha , còn chịu mỉa mai…

 

“Tô Từ, phụ ngươi mà ngươi dùng thủ nghệ thanh nhã như thế để lấy lòng , tức đến tìm ngươi trong mộng mắng cho một trận ?”

 

Ta dễ xúc động, chuyện độc địa, khiến giận quá thành từng giọt lớn.

 

Hắn hưởng thụ dáng của , còn giả vờ an ủi:

 

“Xem kìa, một câu cũng chịu nổi. Cũng chỉ là chịu nổi cái tính trẻ con  của ngươi…”

 

Hắn , khi đó thầm nghĩ.

 

Giá như phụ mẫu thật sự đến mắng trong mơ, để thể nhào lòng họ, kể cho họ , Thôi gia năm xưa Tô gia cứu giúp giờ đối xử với nữ nhi Tô gia thế nào.

 

Dù chỉ một họ về trong mơ liếc một cái, cũng nguyện dùng cả đời để dung mạo của họ.

 

Phụ mẫu còn sống, cưng chiều đủ điều.

 

Còn , đêm nào cũng úp mặt , ngày nào cũng cầu phụ mẫu nhập mộng.

 

Nghĩ tới đó, mắt nóng lên.

 

“Thôi Vọng Chi, từng nghĩ ngươi sẽ trở như thuở nhỏ, chân thành đối đãi với khác… Giờ nghĩ , thật nực đến đáng thương.”

 

Ta từng nghĩ, nếu một ngày chúng thể bình thản xuống chuyện, sẽ kể hết cho những chuyện trải qua khi rời khỏi quận Thanh Hà.

 

Ta từng cho rằng vẫn là Vọng Chi ca ca năm nào.

 

Hừ.

 

Loading...