Gả cho một tên què chết tiệt - 1
Cập nhật lúc: 2025-07-23 21:42:49
Kiếp , gả cho một tên què.
Tuy ngoại hình tuấn tú, nhưng vô dụng đến cùng cực.
Ta theo , tỷ tỷ chê nửa đời.
Thế mà tên què chẳng hề phấn đấu, mặc mắng chửi , chỉ nấu một bàn đầy thức ăn để dỗ nguôi giận.
Ai thèm mấy miếng cơm đó chứ? Ta mệnh phụ phu nhân ban sắc phong!
Sống một đời, quyết định thoát khỏi mệnh khổ hèn, tìm một chỗ dựa cao sang quyền quý.
Ngày cha định gả cho tên què, đang định mở miệng từ chối thì lên tiếng .
Hắn trong gió, áo trắng hơn tuyết, sắc mặt u ám:
“Đa tạ bá phụ ưu ái, nhưng vãn bối… trong lòng .”
1.
Kiếp , cuộc sống hằng ngày của chỉ xoay quanh ăn cơm, dạo phố, chửi tên què.
Tên què tựa thần tiên giáng trần, là đích tử của thế gia vọng tộc, chỉ tiếc đôi chân tiện, đường cà nhắc.
Người ngoài đều kiêng kị, chẳng ai dám nhắc đến chuyện đó mặt .
Chỉ , cứ chỉ thẳng mũi mà mắng: “Đồ què!”
Ta gọi là “què” hết đến khác, cũng chẳng giận, lúc nào cũng .
Ta quát:
“Đồ què, cái gì mà !”
Hắn bảo:
“Nhìn thấy nương tử vui vẻ, lòng cũng nhịn mà vui theo.”
Ta hỏi:
“Vậy chứ ngươi ích gì hả?”
Hắn đáp:
“Ta nấu ăn ngon.”
Ta :
“Tỷ phu của thăng quan tam phẩm , ngươi ?”
Hắn nghĩ ngợi một lát, chỉ sạp hàng ven đường:
“Chiếc vòng đấy, nương tử thử xem?”
Ta tức đến phát điên, giậm chân mắng :
“Què! Đồ què! Đồ què c.h.ế.t tiệt!”
Hắn nhào tới ôm lấy , toe toét:
“Nương tử, nương tử ngoan của !”
Tên lấy một chút khí khái, đúng là cái bánh bao mềm nhũn, đồ vô dụng!
Ta ngửa mặt than trời mà :
“Sao khổ thế !”
Ta cam lòng chút nào!
Lúc về nhà thăm cha , tỷ tỷ khoác tay tỷ phu mới thăng chức, giọng mỉa mai:
“Muội phu bây giờ công danh gì đấy?”
Tên què còn hớn hở, rõ tươi mà đáp:
“Có ! Bây giờ là đầu bếp một ở Kinh Thành!”
Mất mặt kìa!
Ta khinh bỉ mà phì một tiếng.
Vung tay hất , bỏ thẳng.
Thế mà tên què cứ giả như thấy giận, dính lấy như keo.
“Nương tử, trâm cài lệch , để chỉnh cho nàng.”
“Ngươi rảnh chỉnh trâm thì thi mà lấy công danh ! Ta lấy ngươi thì cái tích sự gì hả?”
Tên què chỉ :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ga-cho-mot-ten-que-chet-tiet/1.html.]
“Lấy thì ngày nào cũng ăn ngon.”
“Ai thèm cái miếng cơm đó! Ta mệnh phụ phu nhân!”
“…”
Tên què câm nín.
“Đồ vô dụng, đồ phế vật! Sao khổ đến thế !”
Tức c.h.ế.t !
Tức đến mức nuốt trôi cơm luôn!
Ta c.h.ế.t kiểu gì nhỉ?
Quên .
Mà chắc là tên què đó cho tức chết!
May , ông trời mắt, mở mắt thấy trở tuổi mười sáu, khi còn gả cho tên què.
Ta mừng đến bật dậy khỏi giường.
Tên què khốn kiếp xứng với thứ nữ ? Cút!
Kiếp nhất quyết gả cho cái tên què c.h.ế.t tiệt đó!
Ta đổi vận mệnh, đè bẹp cái danh hiệu “mệnh phụ phu nhân” của tỷ tỷ cho mà xem!
2.
Phủ hôm nay náo nhiệt vô cùng, một hàng kèn trống thổi vang rộn rã, thật là tưng bừng hỷ khí.
Là vì cha thăng chức, mở tiệc thăng quan để chiêu đãi khách khứa.
Kiếp , chính trong buổi tiệc , cha gả cho tên què .
Khi đó thấy diện mạo tệ, gia thế cũng khá, đầu óc choáng váng liền gật đầu đồng ý.
Ai ngờ , chỉ cái mã ngoài, vô tích sự, đến c.h.ế.t cũng chẳng kiếm nổi chức quan nào, khiến tỷ tỷ cùng cha khác nhạo suốt mười mấy năm.
Kiếp , nhất định thể dẫm lên vết xe đổ nữa!
Nương của chỉ là tiểu , cả đời chính thất đè đầu cưỡi cổ, sinh để tỷ tỷ áp chế đến nghẹt thở.
Con cái của , tuyệt đối thể giống , sinh thấp kém hơn !
Tiệc hôm nay nhiều công tử con nhà danh môn thế gia đến dự, liều một phen vì tương lai của !
Ta bật dậy khỏi giường, xuống gương đồng, cài một đóa hoa vàng để che cái cục u to tướng trán mới đập hôm qua, cẩn thận kẻ lông mày, tô son điểm phấn, chỉnh sửa xiêm y.
Ngắm trong gương, tâm trạng phơi phới.
Nhìn xem, hôm nay đám công tử mê mệt thì uổng phí gương mặt !
Trang điểm xong xuôi, hớn hở bước ngoài.
Hạt Dẻ Rang Đường
Không may gặp ngay tỷ tỷ ngang.
Tỷ tỷ mặc váy áo màu hồng phấn, yểu điệu như một đóa hoa mềm mại.
Thấy , liền nhếch môi mỉa:
“Nghe ai mới té một cú, đập u cả trán? Chậc chậc, mười sáu tuổi mà còn tự ngã giữa đường, thấy nhất nên ở nhà , kẻo té sấp mặt giữa tiệc rượu cho khách quý chê .”
Nàng xưa nay vẫn thế, gặp là giẫm một cái, dựa phận con chính thất mà tác oai tác quái.
Ta vẻ đắc ý của nàng , chẳng thèm giận, chỉ từng chữ từng chữ :
“Tỷ vô sinh.”
Mặt tỷ tỷ lập tức tái mét.
“Trình Hoàn Châu, bậy cái gì đấy!”
Nàng tức đến run rẩy, nhưng trong mắt hiện rõ vẻ hoảng loạn.
Vì chọc trúng chỗ đau nhất của nàng .
Mãi đến khi thành mười năm, mới , năm mười lăm tuổi Trình Hoàn Bích từng rơi xuống nước mùa đông, tổn thương thể, mất khả năng sinh con.
Chuyện vốn là bí mật, nếu khi gả mười năm vẫn con, chạy chữa khắp nơi, cũng .
Lần hiếm hoi thể thắng nàng một ván, trong lòng sung sướng tả.
Định bụng buông thêm vài câu cay độc nữa, nhưng thấy mắt nàng đỏ hoe, sợ thêm nhảy sông tự vẫn thì phiền, đành dừng .
Ta bĩu môi:
“Ta chỉ vu vơ thôi mà, gì căng. Hứ!”
Cũng chẳng hứng thú tiếp lời nữa, vặn eo bỏ luôn.