Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

Gả cho một tên què chết tiệt - 3

Cập nhật lúc: 2025-07-23 21:42:51

Phía lưng , một tiểu thư khẽ thì thầm:

“Tạ Hoài Chu quả là tuấn tú vô cùng!”

Lập tức khác châm chọc:

“Sao? Ngươi thích cái tên què đó? Hay ngươi gả cho , sinh thêm một đứa nhỏ cũng què, hử?”

Nữ tử hổ, giận dữ:

“Đáng ghét! Ta chỉ thôi. Phụ của đời nào chịu gả cho một kẻ què!”

Chân tuy tàn tật, nhưng dù cũng là đích tôn của Thái phó, gì tới lượt các nàng giễu cợt?

Hơn nữa, chân là do ngã ngựa năm mười tuổi mà tàn, chuyện sinh đứa trẻ què chứ?

Ngược , mấy xí như , chắc chắn sẽ sinh cả đàn con hoắc!

Cơn giận vô cớ trong lòng bốc lên, suýt chút nữa cầm bát cơm úp thẳng mặt các nàng.

Tay chạm bát, kìm .

Bây giờ, Tạ Hoài Chu chẳng liên quan gì tới cả, quan tâm gì?

Đã sống một kiếp, ai lo phận nấy, chỉ cần chăm lo cho .

Ta cúi đầu, chống tay lên trán che nửa gương mặt, thèm nữa, chỉ im lặng đảo cơm trong bát.

Mơ hồ, như một ánh mắt rơi xuống .

Ta ngẩng đầu lên, nhưng chẳng thấy ai đang .

Tạ Hoài Chu ngang qua chỗ , dừng một chút nào, chỉ để thoang thoảng hương tuyết tùng, làn gió nhẹ cuốn trôi mất.

Hắn xuống bên cạnh Từ Thanh Phong.

Từ Thanh Phong mỉm với , cũng cong môi đáp , nhưng ánh mắt vẫn tĩnh lặng, như vầng trăng cô độc treo nơi đầu cành.

Ta sợ lâu sẽ phát hiện, lập tức cúi đầu, cắm cúi ăn cơm.

Chẳng mấy chốc, chuyện diễn y như kiếp .

Cha trò chuyện với Tạ Hoài Chu, lời lẽ hết sức hài lòng, hỏi câu :

“Hoài Chu cũng đến tuổi thành , chuyện trăm năm của ngươi định ? Nếu , chi bằng hôm nay chủ, để…”

Cuối cùng cũng đến bước .

Ta âm thầm căng thẳng, chuẩn lý do từ chối thuộc lòng.

Tạ Hoài Chu nhanh hơn một bước, dậy .

“Bá phụ.”

Hắn cha , cúi thật sâu:

“Đa tạ bá phụ ưu ái, nhưng vãn bối… trong lòng, dám phiền bá phụ.”

Gió nhẹ lướt qua, mang theo một cơn lạnh buốt như gió xuân thổi căn phòng.

Hạt Dẻ Rang Đường

Ta , sững trong chốc lát.

Hắn… rõ ràng là nên đồng ý mới

Chẳng lẽ khi sống , chuyện còn như ?

, hôm nay xuất hiện ở thủy tạ, còn đến muộn như thế, hết thảy khác kiếp quá nhiều.

Vậy thì… sớm yêu khác, cũng chẳng chuyện gì đáng ngạc nhiên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ga-cho-mot-ten-que-chet-tiet/3.html.]

Ta lặng lẽ cho ngay ngắn, trong lòng như chỗ nào ai đó kéo mạnh một cái, bất chợt đau nhói.

Kỳ lạ thật, thế …?

Ta vỗ vỗ ngực, cố dằn xuống cảm giác lạ lẫm .

Rồi tự thấy may mắn, may mà Tạ Hoài Chu nay thích, khiến thứ chấm dứt thật nhẹ nhàng, đỡ cho bao phiền toái.

5.

Tạ Hoài Chu thích là ai, cha cũng hỏi.

Người tỏ rõ thái độ, cha mặt dày đến mấy cũng tiện tiếp tục ép buộc, chuyện thế là thôi.

Một canh giờ , yến tiệc kết thúc, khách khứa lượt cáo từ về.

Ta cũng lấy cớ tiễn khách mà len lén theo , tay thò tay áo, âm thầm rút một chiếc khăn tay, chuẩn ném , tìm một “lang quân hữu duyên”.

Chỉ cần ai nhặt khăn tay của , thể lấy cớ bắt chuyện. Đã chuyện , thì còn dễ như trở bàn tay?

Mấy công tử trẻ tuổi tụm năm tụm ba ngang qua hoa viên, ai nấy đều là trụ cột tương lai của triều đình, mà hoa cả mắt.

Nhìn qua ngó , cuối cùng chọn Thẩm Như Mặc.

Sau là Thái phó của Thái tử, tính tình ôn hòa, mà cưới chỉ là một cô nương bán cá mặt chữ, đủ thấy câu nệ xuất học vấn của nữ nhân, đúng là lựa chọn thể hơn!

Ta , càng ngắm càng thấy hài lòng, chuẩn ném khăn.

Không ngờ ngay lúc , đằng bỗng vang lên tiếng các nữ tử ríu rít:

“Ngọc Diện lang quân! Mau kìa! Là Ngọc Diện lang quân kìa!”

“A! Là thật đó! Hắn trở về Kinh thành !”

“Đẹp quá sắp ngất đây …”

Ngọc Diện lang quân là ai chứ?

Ta rướn cổ , quả nhiên thấy một bóng tuấn tú cao ráo phía xa.

Chỉ tiếc kịp thấy rõ mặt, gió xuân đột ngột thổi tới, chiếc khăn tay trong tay cuốn bay lên, rơi lệch một ly, che đúng ngay mặt đó.

Tiếng ồn ào lập tức im bặt, ánh mắt đều đổ dồn về phía thiếu niên .

Chốc lát , gọi là “Ngọc Diện lang quân” đưa tay gỡ khăn xuống, liếc mắt qua, khóe môi khẽ cong lên, ánh mắt xoay chuyển, nhưng phân rõ là vui giận:

“Chẳng dung mạo bổn công tử gì khó coi… khiến ai đó dùng khăn che chăng?”

Ta nhận ngay, tim đập như trống trận.

Đây chẳng là Yến Tiêu Thăng, vị tể tướng tương lai ? Hóa hồi trẻ gọi là “Ngọc Diện lang quân”!

Mọi xung quanh ai thấy chiếc khăn tay bay từ đến, bèn đồng loạt đầu :

“Khăn tay của ai đấy? Quá vô lễ!”

Ta dám nhận, trong lòng thấp thỏm, cũng bộ quanh ngơ ngác:

“Ai ? Là ai để rơi khăn thế? Mau bước chứ!”

Dĩ nhiên là chẳng ai nhận.

Không khí trở nên vô cùng lúng túng.

Yến Tiêu Thăng liếc đám đông, khẽ lạnh:

“Không ai nhận, thì chắc là gió xuân ban tặng bổn công tử . Thế thì… bổn công tử nhận lấy .”

Nói xong, ném chiếc khăn cho tùy tùng phía .

Hắn cho bậc thang để xuống, chẳng buồn truy cứu thêm, nên ai nấy cũng vội cợt hùa theo, nhanh chóng xí xóa chuyện .

 

Loading...