Gả Cho Thiềm Thừ - Chương 8
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:33:03
Thấy mặt mày hoảng hốt, bà tùy ý buông vài lời trấn an:
“Đừng sợ! Ngươi chỉ cần ngoan ngoãn lời, đảm bảo ngươi sẽ bình an vô sự. Mau !”
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
Bà giục giã.
Ta vội vã gánh hai thùng trứng rời khỏi phòng.
Khi bước khỏi viện, đầu .
Chỉ thấy Dung ma ma đang nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt của Thải Liên.
Ta đầu nữa, cứ thế thẳng về phía Thần Ốc.
Trước cửa, Cung thiếu gia chờ sẵn.
Hắn liếc mắt hai thùng trứng.
“Không ít chút nào.”
Nói đoạn, đưa tay vỗ lên m.ô.n.g một cái.
“Chờ khi Thiềm Thần hấp thu hết linh lực, sẽ nhờ ngài giúp biến thành nam nhân trọn vẹn. Khi , gia đây tất khiến ngươi nếm thử mùi ‘hoan lạc’ cho thỏa lòng!”
Cung thiếu gia cong môi , giọng ngập đầy nhục mạ và dơ bẩn.
Ta chỉ cúi thấp đầu, lặng lẽ theo Thần Ốc.
Làm theo lời Dung ma ma dặn, đặt bộ trứng lên bàn thờ.
Thần Ốc hôm nay càng ẩm thấp hơn cả những , nước mờ mịt như sương mù lượn lờ.
Vừa mới đặt thùng trứng lên bàn thờ, pho tượng động đậy.
Chưa kịp hồn, một sinh vật nâu sẫm, đầu ếch, nhảy phắt tới thùng.
Chỉ khuôn mặt nó—da nhăn nheo như lão già chín mươi, nổi đầy mụn nhọt, mủ m.á.u chằng chịt.
Nó vươn đầu tới, bắt đầu hút từng quả trứng trong thùng.
Ta đống mụn nhọt lồi lõm nó, liền hiểu—đây hẳn là một con cóc ghẻ, còn gọi là thiềm thừ.
“Quỳ xuống! Đây chính là Thiềm Thần!”
Cung đại thiếu quỳ rạp xuống, cung kính .
Con thiềm thừ nuốt vài quả trứng, sắc mặt lập tức vặn vẹo dữ tợn, thể bắt đầu run rẩy.
Ta trộn sẵn muối hột đống trứng .
Trên đường mang đến đây, trứng muối thấm c.h.ế.t cả, chỉ còn lớp vỏ trống rỗng bên ngoài.
Nhân lúc thiềm thừ đau đớn phun trứng , lập tức rút con d.a.o sắc nhọn giấu trong tay áo.
Không chần chừ, bổ một nhát thẳng cái cổ đầy mụn nhọt !
“Á… a a!”
Cung đại thiếu gia gào thét, điên cuồng lao về phía .
quá muộn—cái đầu quái dị rơi tõm trong thùng, khói trắng bốc lên mù mịt.
“Ngươi đang gì ?!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ga-cho-thiem-thu/chuong-8.html.]
Cung đại thiếu gầm lên, đầy phẫn nộ.
Da mặt bắt đầu co rúm, nứt toác, từ từ bong tróc từng mảng.
Dưới lớp mặt nạ đó, lộ một gương mặt chẳng khác gì con thiềm thừ—mủ nhọt nổi khắp nơi, trông chẳng khác gì ác mộng.
“Thuật dịch dung… mất hiệu lực !”
Hắn run rẩy chạm mặt , hoảng loạn tột độ.
Tà thuật là thế— thi pháp chết, pháp thuật cũng lập tức tiêu tan.
Ta đưa tay, nhẹ nhàng chạm lớp da mặt rơi xuống.
Chắc thể ngờ, đây vốn dĩ là khuôn mặt của ca ca .
Ta lặng lẽ lớp da mặt , đôi mắt hề chớp.
Năm xưa mẫu nâng lên di nương, là bởi bà hạ sinh thai long phụng.
Phụ khi từng mừng rỡ vô cùng.
Thế nhưng năm , đại phu nhân cũng sinh một đứa con trai—tức cùng cha khác với , tên là Khương Cảnh Trình.
Đại phu nhân thể chịu nổi việc để thứ trưởng tử ở trong phủ, liền sai đưa ca ca biệt viện nơi vùng quê.
Cho nên, kỳ thi Tiến sĩ, chỉ từng gặp đúng một .
Huynh lén về, chỉ để thấy .
Khi đó, vận áo vải thô sơ, nhưng dung mạo giống mẫu —dịu dàng, đoan chính, thanh tú.
Huynh thấy đang quét sân , liền âm thầm tiến đến bên cạnh.
Huynh với rằng: là ca ca ruột của , đại phu nhân cho phép nhập kinh ứng thí.
Huynh còn , đợi khi đỗ Trạng nguyên, sẽ đón và mẫu ngoài sống cuộc đời mới.
Không còn chịu đựng khổ sở, cần sắc mặt kẻ khác để sống nữa.
thì liền bặt vô âm tín.
Ngay cả khi mẫu lâm bệnh qua đời, cũng chẳng về chịu tang.
Ta một lặng lẽ, nửa đêm trốn vườn hoa hậu viện đốt vàng mã cho mẫu , vô tình cuộc trò chuyện giữa đại phu nhân và phụ .
“Gả Cung phủ, chỉ sợ là khó mà sống nổi.” Phụ thở dài.
“Cung đại thiếu gia nam nữ đều tha, tới đó chẳng khổ sở gì , ngược còn sống sung sướng.”
Phu nhân nhạt, buông lời lạnh lùng.
Khi còn rõ “” trong lời phu nhân là ai.
Mãi đến lúc đầu tiên trông thấy Cung đại thiếu gia, mới lập tức hiểu —thì ca ca đáng thương của … lột mất da mặt.
Mà phụ , rõ ràng rõ kết cục khi gả Cung phủ, mà vẫn sai đưa sính lễ tới, đẩy chốn .
Người mà Cung phủ vốn cưới là đại tỷ của —trưởng nữ đích tôn.
Tỷ từ nhỏ thích phô trương, ưa dáng, nổi danh khắp Bình Thành là “ nhất mỹ nhân”.
Vì , Cung phủ mới hạ sính lễ.