GẶP LẠI CỐ NHÂN TRONG THÂN PHẬN MỚI - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-12 21:47:56
"Tự cởi y phục !"
Với giọng cho phép từ chối, đầu ngón tay thô ráp lướt qua mi mắt , môi run rẩy, nổi giận: "Mở mắt !"
Nước mắt nhục nhã thấm ướt mái tóc xanh hai bên thái dương, nha lay tỉnh: "Tiểu thư, gặp ác mộng ?"
"Phải đấy, quả thật là một cơn ác mộng đáng sợ!"
Ta quên mất, sống .
Mọi chuyện đều qua, phụ tránh tai họa, - Chu Thuần Ý còn là cô nữ cha nơi nương tựa mặc bắt nạt nữa.
Lại là một ngày nắng , trong viện tràn ngập hương thơm của hoa quế.
Nguyên Tử cầm một cành hoa quế từ bên ngoài hấp tấp chạy , cho một cú sốc: "Tiểu thư, tiểu thư, lão gia dẹp giặc cứu một vị thế tử về!"
Chưa kịp để hỏi, tiểu nha mặt đầy ngưỡng mộ: "Nghe là Lương thế tử từ kinh thành đến dẹp giặc, thật ngờ thế tử như ..."
Ầm, cảm thấy như sấm nổ giữa trời quang khiến lập tức điếc tai.
"Ai cơ?"
"Lương thế tử dẹp giặc."
"Người nào dẹp giặc?"
"Lương thế tử , chính là trưởng tử của Trưởng công chúa, thế tử Lương quốc công phủ!"
Từng chữ từng câu của Nguyên Tử buộc thừa nhận, nam nhân mà phụ nhặt về chính là Lương Duật - kẻ thừa cơ cưỡng chiếm ở kiếp .
Sắc mặt lập tức tái nhợt, ngừng tự an ủi bản , thứ khác , phụ vẫn còn sống, Lương Duật vẫn gặp , ?
Nghe , Lương Duật lập đại công, xung phong đầu c.h.é.m g.i.ế.c mấy tên đầu lĩnh giặc cướp.
vì quen địa hình, lúc quét sạch tàn quân mai phục b.ắ.n trúng tên, may mắn gặp phụ thăm dò, phụ liền nhặt nam nhân đang hôn mê về.
Lúc lục soát tìm thấy lệnh bài của Quốc công phủ mới phận tôn quý của Lương Duật, nên khiêng về phủ chữa trị.
Nghe Lương Duật Thái thú phủ, ngày đêm gặp ác mộng, càng thu trong hậu viện dám bước phòng một bước.
Ta lén tìm cớ nhờ phụ mua cho một nha võ công sức mạnh phi thường.
Phụ chỉ nghĩ nhất thời hứng thú, nhưng cũng chiều theo ý , cách một ngày gửi đến cho một nha chân to.
Nha tên là Đại Hoàng, cứ thấy kỳ kỳ, nên đổi tên cho nàng thành Thanh Quế.
Thanh Quế đây là trong Tào bang, từng tham gia đủ thứ từ khuân vác ở bến tàu đến đánh nước, đó gặp giặc cướp nổi loạn, trong Tào bang đều c.h.ế.t hết.
Thanh Quế thể đến bên cạnh tiểu thư Thái thú phủ để việc, lập tức mắt sáng rực, để chứng minh nàng đánh giỏi thế nào.
Một tay nhấc bổng chiếc sập đang nghỉ ngơi ở phòng ngoài lên.
Ta: "..."
Nguyên Tử phản ứng trực tiếp hơn : "Á á á, nha sức mạnh quái dị từ tới ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/gap-lai-co-nhan-trong-than-phan-moi/chuong-1.html.]
Rồi vụt một cái chạy trốn lưng .
Có Thanh Quế canh đêm cho , quả nhiên an tâm hơn nhiều.
2
Không hiểu phụ cứ ý vô ý nhắc đến vị thế tử mặt vài câu, rằng với vị thế tử chỉ tiếc là gặp sớm hơn, thường xuyên đấu cờ đến tận đêm khuya.
Phụ là mê cờ, sưu tầm nhiều bản hiếm.
Còn thường xuyên khen ngợi đủ loại ưu điểm của mặt .
Ta câu câu , phiền chịu nổi, miễn cưỡng phụ họa: "Phụ thích thế, chi bằng kết nghĩa với ?"
Như , về bối phận Lương Duật sẽ trở thành thúc thúc của ...
Phụ mãi mãi, thấy tiếp lời, cũng chẳng tò mò gì về Lương thế tử, liền ngậm miệng.
Lúc , : "Cũng , một nhân vật như , mà nữ nhi ngoan của thể khống chế ."
Ta vốn tưởng chỉ cần khỏi hậu viện, đợi vết thương của Lương Duật lành thì sẽ rời khỏi nơi , đời chúng còn liên quan gì nữa.
Ngày hôm , bên ngoài phủ ồn ào.
Nguyên Tử hớt hải chạy : "Tiểu thư, Trưởng công chúa sắp đến Chu phủ, lão gia lệnh đến tiền viện hành lễ!"
Ta: "..."
Thanh Quế là một nha lanh lẹ, liếc mắt thấy sự miễn cưỡng của , lẩm bẩm: "Công với chả chúa, sáng sớm còn quấy rầy giấc ngủ của , bắt cả đám hành lễ, phí công lão gia nhà cứu mạng nhi tử của bà ..."
Đại nha chân to Thanh Quế đúng là dám .
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
Thanh Quế hết câu Nguyên Tử bịt miệng .
"Ngươi mấy cái đầu mà dám bừa như thế, nếu dám bậy bạ thế ở bên ngoài, cẩn thận trong phủ đều mất đầu theo ngươi!"
Nguyên Tử cũng sai.
việc cấp bách lúc là nghĩ cách gặp đầu tiên giữa và Lương Duật.
3
"Thuần Ý bái kiến Trưởng Công Chúa, bái kiến Thế tử, bái kiến cha."
Ta cẩn thận cúi hành lễ, dám sai sót một chút nào, càng dám ánh mắt thể bỏ qua từ phía bên trái.
"Ôi, đây chính là thiên kim của Phù Nhai, quả nhiên là…”- ánh mắt dừng mặt , cứng đờ một lúc - "... Ờ, một giai nhân mảnh mai."
Ta mắt Trưởng Công Chúa ? Lại với một khuôn mặt đầy vết mụn, mà vẫn khen một câu giai nhân.
Cha gương mặt hôm nay khác một trời một vực so với hôm qua, ngây nên lời.