Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Giấc Mộng Thanh Xuân - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-09 22:19:08

4.

Lúc thì thật sự bật vì tức giận.

“Thẩm Tự Bạch, ai chuẩn cái là cho ?”

Thẩm Tự Bạch do dự lấy một giây.

“Không cho thì cho ai? Hơn nữa, hiện tại cũng còn tài liệu ôn tập.”

Thấy , chính cũng biết chỉ đối xử với . Một mặt tận hưởng ưu đãi dành cho, mặt khác vẻ một lòng thủy chung với Lâm Tinh Vãn.

“Tôi thể dùng cho bản thân ?”

Tôi ngẩng đầu , ánh mắt trượt sang bên cạnh – Lâm Tinh Vãn.

“Tài liệu của do xé, xin thì mà xin cô .”

Nhắc đến Lâm Tinh Vãn, Thẩm Tự Bạch như thở phào nhẹ nhõm, ánh chuyển sang trách móc.

“Tô Yên, lúc đừng ghen với Tinh Vãn nữa. Với thành tích của bằng , lấy tài liệu của chẳng qua là nghĩ đến tình cảm từ nhỏ, để công sức của uổng phí.”

Lâm Tinh Vãn nấp lưng Thẩm Tự Bạch, nghịch ngợm lè lưỡi với .

“Ài da, đều là tại tớ, cứ nằng nặc đòi A Bạch dạy tớ làm bài nên mới dùng đến tài liệu của , Tô Yên, giận chứ?”

“Tôi đấy.”

Nói xong câu đó, chẳng buồn tranh cãi thêm với bọn họ, lật đề thi làm bài tiếp.

Bình luận màn hình lập tức lộ rõ vẻ ngỡ ngàng.

【Ủa gì ? Nữ phụ thế? Cô thật sự đưa tài liệu cho nam chính luôn hả?】

【Chứ còn nữa, ghen đấy. Cô thật nghĩ mấy thứ chuẩn là báu vật chắc? Nam chính nhà dạy nữ chính, thì đời cũng chẳng thèm liếc mắt đến mấy tờ tài liệu đó.】

【Sướng , cặp đôi nhỏ của tụi giờ đã chính danh nắm tay công chúng , máu cầu xin nữ phụ đừng méc nữa!】

【+1!】

tỏ rõ thái độ lạnh lùng, nhưng hai vẫn chịu buông tha.

Thẩm Tự Bạch thất vọng lên tiếng.

“Tô Yên, giờ trở nên lạnh lùng thế? Một việc nhỏ như thế mà cũng giúp. Trước đây biết hờn ghen nhỏ nhen như . Tôi vì ích kỷ cá nhân của mà hủy hoại một bạn học tích cực, luôn cố gắng tiến bộ.”

Nhìn dáng vẻ lạ lẫm trơ tráo mắt, chỉ cảm thấy mười tám năm qua học đủ từ ngữ chửi thề, nếu thì giờ nhất định sẽ chỉ thẳng mặt Thẩm Tự Bạch mà mắng cho trò.

Cậu lấy tư cách gì đỉnh cao đạo đức mà chỉ trích ?

Tôi hiểu quá rõ Thẩm Tự Bạch , ánh mắt tự tin , thấu đến từng tấc – tin chắc yêu thầm sâu sắc, cho dù công khai ở bên Lâm Tinh Vãn thì vẫn sẽ cam tâm tình nguyện dâng hết mọi thứ .

Tôi thật chỉ tự tát mặt một cái, hỏi cho rõ vì thích một như thế.

“Đại học thần nhà chúng học hành đến ngu hả? Mồm mở đã đạo đức giả? Muốn giúp ‘nữ sinh tích cực’ của thì tự mà giúp, còn định ăn công sức khác – thấy nhục ?”

5.

Cùng lúc với tiếng mắng chửi là tiếng bàn học đổ ầm xuống đất.

Toàn bộ ánh mắt trong lớp đều đổ dồn về phía ba chúng . Âm thanh đột ngột khiến ai nấy đều giật .

Kể cả .

Tôi hoảng hốt đầu về góc lớp – nơi phát tiếng động.

Một nam sinh với mái tóc rối như tổ quạ lên, qua là biết mới ngủ dậy, vẫn còn vương vẻ ngái ngủ và chút cáu kỉnh vì đánh thức.

Thế nhưng ánh mắt thể dứt khỏi gương mặt của .

Chẳng vì lý do gì to tát, chỉ là nay cuộc sống của chỉ xoay quanh việc học và Thẩm Tự Bạch, nhiều lắm thì thêm bạn cùng bàn là Chu Chiêu Chiêu. Những khác trong lớp từng để tâm đến, dẫn đến việc giờ mới phát hiện trong lớp một gương mặt điển trai đến thế.

Cậu cất lời, ai dám chen ngang.

Thiên chi kiêu tử từng che chở như Thẩm Tự Bạch nào từng đối xử như ? Cậu lạnh mặt, đáp với giọng đầy kìm nén.

“Giang Dã, đây là chuyện giữa và Tô Yên, liên quan đến .”

Giang Dã nở một nụ ngông nghênh, còn tiện tay giơ ngón giữa về phía Thẩm Tự Bạch.

“Nghe rõ mưu tính của từ đầu đến cuối , ông đây chỉ ngứa mắt loại giả nhân giả nghĩa như thôi.”

Thẩm Tự Bạch từng ai mắng thẳng mặt như . Nhìn dáng vẻ cau mày nhưng dám phản kích của , thấy hứng thú với Giang Dã thêm mấy phần.

Tôi còn kịp lục ký ức xem bạn học vốn chẳng mấy cảm giác tồn tại là ai thì bình luận mắt đã bóc trần thân phận của sạch trơn.

【Trời ơi, trai quá!! Loại trai khác với nam chính nha. Sao nhớ trong nguyên tác nhân vật nào thế nhỉ?】

【Tôi cần thông tin đầy đủ của trong vòng một phút! Cậu dám đối đầu với nam chính chẳng lẽ cũng thích nữ chính tụi ? Quả nhiên hoa khôi của tụi sức hút ai cưỡng .】

【Cứu với, đây là chiến trường tranh sủng ?! Nữ chính đúng là phúc thật.】

Mấy dòng như hắt cả chậu nước lạnh lên đầu . Chút hứng thú nhen nhóm dành cho Giang Dã lập tức tan biến dấu vết.

Lại là một kẻ si mê thầm lặng Lâm Tinh Vãn ? Nhạt nhẽo.

Chẳng lẽ cả thế giới đều xoay quanh hai nhân vật chính ?

Người khác thì biết, nhưng ít nhất – thì .

Không dám đối đầu với kiểu ngông nghênh như Giang Dã, Thẩm Tự Bạch về bằng ánh mắt cao ngạo, vẻ ban bố tối hậu thư.

“Tô Yên, nếu ngay cả chuyện nhỏ cũng giúp , đừng là quen biết , cũng đừng đến tìm nữa.”

Lâm Tinh Vãn lập tức khoác tay Thẩm Tự Bạch, nhẹ giọng khuyên nhủ.

“A Bạch, đừng lời nặng nề như mà. Tô Yên là kiểu chăm chỉ, đừng ảnh hưởng đến tâm trạng thi đại học của cô .”

“Vậy thì cứ xem như chúng quen biết.”

Tôi chẳng thèm quan tâm đến lời bóng gió của Lâm Tinh Vãn, chỉ thẳng mắt Thẩm Tự Bạch.

Dưới ánh mắt thể tin nổi của tất cả mọi , gật đầu chậm rãi, đáp câu của .

6.

Thẩm Tự Bạch rõ ràng còn định gì đó, nhưng đã khác cắt ngang.

“Tô Yên, cô giáo gọi lên văn phòng một chút.”

Tôi tiếp tục tham gia vở kịch nực nữa, bèn khẽ đáp một tiếng rời khỏi lớp.

Thẩm Tự Bạch dường như còn giữ , nhưng vì Lâm Tinh Vãn bên cạnh nên cuối cùng đành thu tay về.

Vừa bước văn phòng, đã thấy cô chủ nhiệm mặt mày u sầu.

Cô thở dài, chậm rãi lên tiếng.

“Tô Yên , cô biết em vẫn luôn nghĩ đến cảnh khó khăn của gia đình Thẩm Tự Bạch, nhưng danh hiệu học sinh ưu tú chỉ là chuyện một khoản học bổng . Nó còn ảnh hưởng đến việc xét tuyển cao học, bảo lưu thạc sĩ, thậm chí là cả cơ hội việc làm . Thành tích của Thẩm Tự Bạch cũng tệ, nhưng cô vẫn hy vọng em thể cân nhắc .”

Tôi đương nhiên hiểu cô giáo ý .

giờ đây, hà tất dùng nỗ lực của để dâng tận tay cho một kẻ vong ân bội nghĩa.

Tôi mỉm , nhẹ nhàng gật đầu đồng ý.

“Vâng ạ, em nghĩ thông . Lần em sẽ nhường nữa.”

【Cô biết em và lớn lên bên , quan hệ thân thiết, nhưng vẫn lấy tương lai của bản thân làm trọng… gì cơ? Em nghĩ thông ?】

Cô giáo đang đến giữa chừng thì sửng sốt, vì cô vốn nghĩ lần khuyên nhủ cũng chẳng tác dụng gì. Nào ngờ đồng ý ngay lập tức.

Tôi đón lấy ánh mắt kinh ngạc của cô, mỉm xác nhận một lần nữa.

“Cô ạ, ba năm nay em đối xử với Thẩm Tự Bạch tệ chút nào. Cơ hội lần thực sự quý giá, em cần nhường nữa.”

Cô chủ nhiệm lập tức đổi thái độ, vẻ mặt nhẹ nhõm, lộ rõ vẻ vui mừng khi thấy cuối cùng cũng nghĩ thông suốt.

Mãi đến khi khỏi văn phòng, đám bình luận vẫn ngừng .

【Gì trời? Danh hiệu học sinh ưu tú á? Cô giáo còn giữ đạo đức nghề nghiệp thế? Nữ phụ “từng từ bỏ” là ?】

【Cô là kẻ xếp hạng nhì mãi mãi đấy ? Tôi hiểu , chắc là nhà nữ phụ tiền, mua luôn suất !】

【Aaaa thương thay nam chính của tụi , học hành chăm chỉ ba năm, cuối cùng đồng tiền thao túng như thế !】

【Không hết! Tôi tin ánh mắt của quần chúng là sáng suốt, nhất định sẽ để nam chính chịu thiệt thòi.】

Tôi khẽ cong khóe môi, thèm để tâm đến những lời mỉa mai màn hình.

Ngược , một dòng bình luận khiến chú ý.

【Tôi tìm !! Bảo cái tên Giang Dã quen , thì tên bá vương học đường thầm yêu nữ phụ. Sau dù nữ phụ nhà tan cửa nát vẫn là thu dọn thi thể giúp cô .】

kết cục của cũng lắm, như con chó điên ám ảnh trả thù nam nữ chính, cuối cùng phá sản, phát điên luôn.】

【Chậc, chỉ thấy kiểu đại tiểu thư × chó săn điên trung thành dễ “quắn quéo” …】

【Chính xác đấy, chỉ thôi. Một cặp đôi nhân cách mục ruỗng mà cũng gặm , thật đúng là đói quá .】

Loading...