Giấc mộng xưa ở kinh thành - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:57:12
4.
Ngày hôm , hầu đến y phục cho .
“Tiểu thư, tướng quân sợ chân đau nên đêm qua ở ngoài cửa canh cả đêm.”
“Khi tướng quân đ.á.n.h trận sợ ở kinh thành ức h.i.ế.p nên liều lĩnh dẫn theo cùng. Chúng nô tỳ đều ghen tị với .”
, đưa , lo cơm ăn áo mặc, sinh hoạt hàng ngày. Dù yêu cầu vẫn ở với cả đêm.
Mọi đều thấy .
mấy ai còn nhớ rằng phụ và ca ca c.h.ế.t vì bảo vệ , còn vì cứu mà thương tật.
Lâm Du ở khá gần phủ tướng quân.
Ta chuẩn gửi thư cho nàng.
Ta thấy nàng ở Tháp Thúy Phong.
Chỉ mặc một chiếc áo khoác mỏng lầu.
"Ây?" Khi gọi, nàng đầu và một lúc mới nhận .
Lâm Ngọc toe toét với :
"Thật sự là Song tỷ tỷ."
"Muội họ Song tỷ tỷ trở . Muội nhờ hầu gia đưa đến gặp tỷ, nhưng hầu gia ngoan ngoãn khi thể gặp tỷ."
"Hầu gia cho nên .”
"Muội vui vẻ, gặp Song tỷ tỷ.”
Mặt Lâm Du đỏ bừng vì lạnh, nàng cư xử ngoan ngoãn đến mức khiến cảm thấy xót xa.
Ta nhanh chóng cởi áo choàng của và mặc cho nàng .
Ngay khi chạm vai Lâm Du, nàng bất ngờ lao vòng tay , ôm lấy và bắt đầu .
“Song tỷ tỷ… nhớ tỷ quá…nhớ tỷ quá…”
Đôi vai khẽ rung lên.
Dương Tiểu An- 小安 (Dương Yến)
Vui lòng không reup dưới mọi hình thức!
Lâm Du của , những năm nàng gặp bao nhiêu oan trái trong Hầu phủ .
Rõ ràng ngay từ đầu là của Tĩnh An Hầu.
Một con ngựa chạy loạn trong Kinh Thành đá xe ngựa của Lâm Ngọc khiến nàng thương ở đầu.
Hai ban đầu đính hôn.
Tĩnh An Hầu lớn chuyện nên tăng gấp đôi tiền sính lễ để đền bù và cho nàng một chức quan tam phẩm.
Lâm phủ cũng nếu tiếp tục tranh cãi, nữ nhi của ông khó lòng gả , nên đành nuốt nước bọt xuống nhận lấy.
Trong hôn lễ.
Tĩnh An Hầu mặt tất cả các vị quan khách rằng Lâm Du sẽ bao giờ đối xử bất công trong hầu phủ.
Ta cũng nghĩ rằng dù thích thì ít nhất cũng sẽ bắt nạt nhục nàng .
Bây giờ vẻ như phần thưởng thứ hai mà yêu cầu từ hoàng đế là đúng.
Ta vỗ nhẹ lưng Lâm Du: "Du nhi ngoan, tỷ trở về .”
Tiếng nức nở vẫn tiếp tục: "Vậy Song tỷ tỷ sẽ rời nữa ?"
"Có sẽ dẫn theo .”
Vừa dứt lời.
Hai bước Tháp Túy Phong.
Là Tạ Thời Thanh và Tĩnh An Hầu.
Ánh mắt chạm , trong tức khắc đều im lặng.
Tạ Thời Thanh đột nhiên tiến lên nắm lấy cổ tay của : "Ninh Ninh, nàng ?"
Tĩnh An Hầu cũng kéo Lâm Du . "Song tiểu thư, cô đưa phu nhân của cùng ?"
Khuôn mặt đổi, cúi về phía chào họ.
“Ta chỉ dỗ dành và dẫn xem kịch thôi.”
“Hầu gia, ngài đừng suy nghĩ nhiều."
Nghe những lời đó.
Tĩnh An Hầu nhẹ nhàng :
"Bỏ , nếu thì cứ . Khỏi hằng ngày nàng lải nhải Song tỷ tỷ bên tai.”
Tạ Thời Thanh cũng thở phào nhẹ nhõm, lấy túi tiền từ thắt lưng đưa cho .
“Thích gì thì cứ mua, mệt thì về nhà nghỉ ngơi "
"Hay là phái hai theo nàng..."
“Không ,” Tĩnh An Hầu thúc giục, “Chỉ là một kẻ ngu ngốc hoặc một kẻ què quặt thì thể chuyện gì?”
“Đi thôi, Ngọc Tĩnh vẫn đang đợi chúng .”
Tạ Thời Thanh : "Ninh Ninh, xong việc sẽ tới tìm nàng."
Bắt gặp ánh mắt của , gật đầu.
5.
Nắm tay Lâm Du bước xuống phố nhộn nhịp.
Kể từ ngày nhà họ Song gặp chuyện, luôn ở trong phủ tướng quân, ít khi ngoài.
Lâm Du lẽ cũng , nàng chán nản Hầu phủ.
Mọi thứ đều mới mẻ.
"Song tỷ tỷ, thể ăn kẹo táo ?”
"Song tỷ tỷ, ăn bánh ngọt."
"Song tỷ tỷ, viên kẹo trông giống tỷ quá, ăn nó..."
Chưa đầy nửa canh giờ, trong tay một đống đồ ăn vặt.
Đi ngang qua Lâm phủ.
Người gác cửa thấy chúng liền đóng cửa : "Mau, nhanh, đừng để Hầu phu nhân đột nhập."
Lâm Du đang bận ăn và thấy gì cả.
Ta đến quán gần đó và gọi một ấm nóng.
"Du nhi, ngoan ngoãn đây. Song tỷ tỷ sẽ sớm thôi."
"Vâng!"
Sau khi Lâm Du định chỗ , và bước đến cửa nhà họ Lâm.
Người gác cửa . Khi thấy xung quanh ai khác, ngừng đóng cửa .
"Thì là Song tiểu thư."
Ta đưa cho một miếng bạc và hỏi: "Tại ngươi đóng cửa?"
Hắn cân trọng lượng bạc trong tay: "Thưa Song tiểu thư, chúng cũng chỉ theo lệnh. Hầu phu nhân lúc mới gả luôn chạy về nhà, Lâm phu nhân sợ ngoài chê nên kêu chúng canh cửa đề phòng…Hầu phu nhân chạy về nữa”.
"Chúng cũng chỉ theo lệnh chủ nhân.”
"Ta ."
Cánh cửa của Lâm gia khóa chặt.
Bên con đường dài, Lâm Du đang ăn kẹo táo và vẫy tay chào .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/giac-mong-xua-o-kinh-thanh/chuong-2.html.]
"Song tỷ tỷ , phụ và mẫu nhà , họ xa .”
"Mỗi về đều thấy cửa đóng và gõ cửa cũng ai trả lời. Không khi nào họ mới về".
"Muội cũng nhớ họ."
Ta cụp mắt xuống để kìm nén sự chua chát trong mắt.
Mọi đều thể khi rời .
nếu trái tim mất thì sẽ bao giờ trở nữa.
"Du nhi, thích kinh thành ?"
Nàng lắc đầu và gật đầu nữa.
"Muội thích , phụ mẫu đều ở đây, Song tỷ tỷ cũng . Hầu phủ ai chuyện với . Họ gọi là đồ ngốc, nhưng việc chăm chỉ và đang học cách trở nên thông minh." ."
"Bây giờ Song tỷ tỷ trở , chỉ thích tỷ."
"Song tỷ tỷ, tỷ định đưa xem kịch ? Vở kịch là gì ?
"Đó là xem một vở kịch, đó là diễn xuất."
Sau đó, lấy một viên thuốc từ tay .
"Du nhi, khi ăn viên kẹo đường , ngày mai thể cảm thấy chóng mặt và đau đầu, nhưng đừng sợ, đừng , khi cơn đau qua , hãy ngủ thật ngon nhé. Chờ tỉnh , Song tỷ tỷ… sẽ đưa khỏi kinh thành và rời khỏi Hầu phủ, chứ?”
"Có cảm ơn ca ca ? Song tỷ tỷ…Còn ca ca ?"
Không còn nữa.
Lâm Du nuốt viên thuốc xuống.
Ta nhẹ nhàng chuyện với nàng : "Việc là bí mật của chúng , khác thể ."
Thời gian trôi qua.
Tạ Thời Thanh đến tìm chúng , Hầu phủ cũng phái tìm Lâm Du.
Ta đưa nàng đến tiệm trang sức.
Lâm Du từng thích đồ trang sức nhưng giờ tóc nàng đầy những chiếc trâm nhỏ đủ màu sắc.
Thật may, chúng gặp Kiều Ngọc Tĩnh.
6.
“Song tỷ tỷ, cái quá. Tỷ thể cho xem ?"
"Được chứ."Lời dứt.
Giọng của Kiều Ngọc Tĩnh từ phía vang lên.
“Tạ tướng quân, chiếc trâm cài tóc bằng hoa gấm đó giải thưởng cho cuộc thi hôm nay.”
Một nhóm ba bước trong.
Ta kỹ hơn và thấy chiếc trâm hình hoa chính là chiếc mà cầm.
Chủ quán là khéo léo, quanh năm đều bán cho những gia đình quyền quý.
Thấy bầu khí , ông vội vàng tới giải quyết: "Ôi…Kiều tiểu thư, những chiếc trâm cài hình hoa đều bằng ngọc trai kém chất lượng. Tiệm của lão phu nhận một trang sức từ nước láng giềng. Để lấy cho xem ?"
Kiều Ngọc Tĩnh kiên quyết chịu nhượng bộ.
“Ta chính là thích cái . Tạ tướng quân hứa sẽ mua cái thích… lẽ thất hứa ?”
Không tự đốt lửa , vội vàng bước sang một bên.Tạ Thời Thanh tỏ bối rối: "Đã là Kiều tiểu thư thích, sẽ thất hứa."
"Ninh Ninh, đưa cho ."
Lâm Du thấy liền từ chối.
"Không, chọn chiếc trâm cài cho Song tỷ tỷ, tại tỷ đưa nó cho khác?"
"Tạ ca ca, thích Song tỷ tỷ nhất ? Tại về phía khác."
"Ta......" Tạ Thời Thanh ngượng ngùng nên lời.
"Lâm Du!" Sắc mặt Tĩnh An Hầu đột nhiên trở nên lạnh lùng.
"Người , tới đây đưa phu nhân về phủ.”
"Ta sẽ rời !" Lâm Du vùng vẫy.
Những hầu của Hầu phủ liền siết c.h.ặ.t t.a.y nàng.
Bây giờ là lúc tranh cãi.
"Du Nhi ngoan… hãy trở về nhé."
Sau đó vặn một viên ngọc trai từ chiếc trâm cài và đưa cho Kiều Ngọc Tĩnh: "Chiếc trâm gãy , ý định lấy, Kiều tiểu thư thích thì cứ cầm ."
"Tướng quân, về nhà , quấy rầy ."
Ta ăn xong, Tạ Thời Thanh cũng đúng lúc trở về.
Người hầu đang mang bữa tối .
Hắn xuống cạnh như thường lệ: "Sao nàng đợi về?"
Ngọn nến mặt như nhảy múa, ngước mắt lên : "Đã muộn . Ta đợi vì đói. Tướng quân đừng trách ."
Tạ Thời Thanh vốn nắm tay , nhưng khi thấy gọi là tướng quân, sững giữa trung, trong mắt hiện lên một tia buồn bã: "Ninh Ninh, đừng tức giận ? Trước đây nàng gọi là Thời Thanh, bây giờ gọi là tướng quân, chúng rốt cuộc từ khi nào trở nên xa lạ như ?"
Hắn khôn ngoan, dũng cảm nhưng giỏi giả vờ câm điếc khi nhắc đến mối quan hệ nam nữ.
Chỉ là đối mặt mà thôi.
Hắn nghĩ rằng khi chờ đợi một thời gian dài, vẫn sẽ nuốt bữa ăn tồi tệ .
Suy cho cùng, trong mắt , lựa chọn khác và cũng nơi nương tựa.
Không đợi câu trả lời của Tạ Thời Thanh dần mất kiên nhẫn.
Hắn nhíu mày: “Không chỉ là một chiếc trâm hoa vô giá trị ? Ngày nào đó sẽ xin Bảo Các cho nàng mười cái.”
Sau đó, xắn tay áo rời .
Dù là mười cái trăm cái cũng quan trọng nữa.
Ngày hôm .
Bữa ăn đưa tới phòng hình như ít hơn .
Tỳ nữ phục vụ đành lòng khuyên : "Tiểu thư, hãy nhường tướng quân một bước. Dù đến cuối cùng thì tướng quân vẫn là quyết định."
“Đừng để giống như Hầu phu nhân bây giờ thì đáng .”
"Lâm Du ?" Ta hỏi.
Tỳ nữ nên nhiều, nhưng ở đây chỉ hai chúng , bình thường đối xử với nàng nên nàng giấu giếm bất cứ thứ gì.
“Nô tỳ hôm nay , sáng nay Hầu phu nhân đột nhiên đầu đau như búa bổ, lẽ nàng cảm lạnh. mà, Hầu gia cho phép đại phu thăm khám và chữa trị cho nàng, chỉ rằng nàng thật ngu ngốc.”
Tỳ nữ rằng và Lâm Du mối quan hệ .
Tỳ nữ vội vàng quỳ xuống: “Tiểu thư, đến gặp tướng quân và yêu cầu ngài đưa đến Hầu phủ .”
“Nô tỳ sợ ngươi cùng tướng quân ngày càng rạn nứt nhiều hơn, cuộc sống của cũng sẽ khốn khổ như Hầu phu nhân.”
Đương nhiên bây giờ sẽ đến Hầu phủ tìm Lâm Du.
Chỉ là Tĩnh An Hầu tàn nhẫn hơn tưởng tượng thôi.
Việc thuốc giả c.h.ế.t phát hiện là điều khó tránh khỏi.
Trong viên thuốc, đặc biệt bổ sung thêm một chút dược liệu phù hợp cho những triệu chứng cảm lạnh.
thậm chí còn chữa trị cho Lâm Du.
Thuốc hiện đang hiệu lực .
Chỉ mấy ngày nữa thôi.