Giang Sơn Đào Yêu - 10
Cập nhật lúc: 2025-09-04 21:45:22
30.
Đám tự xưng là chính nhân quân tử, là kẻ với công đạo, quả thật chút kỳ lạ.
Rõ ràng họ hận đến tận xương tủy, nhưng chẳng ai g.i.ế.c .
Thường xuyên còn đến thăm, với nhiều nhiều lời.
Họ bảo: “Dung Đào Yêu, ngươi sống thật lâu, thật lâu, để hối hận vì những tội nghiệt ngươi gây .”
Những kẻ thế, chắc hẳn chẳng hiểu gì về .
Chính bọn họ cũng định danh mà , yêu nữ, tiểu La Sát Tạ Cẩm Loan nuôi dưỡng, thì thể trông mong cảm tình như thường ?
Không độc trong Tạ Cẩm Loan thế nào .
Nguyệt Ảnh thủ cao cường, hẳn thể đưa nàng thoát ngoài.
Chỉ e nàng hồi phục , nếu thì sớm đến cứu .
Ta cứ chờ, từ mùa đông chờ sang đầu xuân.
Một ngày, cung nữ đưa cơm than thở với : Tiêu Quý phi sảy thai, năm tháng, là một nam thai thành hình.
Tạ Thuần đau lòng khôn xiết, truy phong vương tước, ban hậu táng.
Cũng may, Thư Chiêu Nghi cùng hai phi tử khác đều thai.
Tạ Thuần liền mở yến tiệc linh đình trong cung để chúc mừng.
Giờ đây, Lâm Đức Phi mới là nắm quyền trong hậu cung.
Ta xong liền bật .
Khi còn ở đó, hậu cung cùng lắm chỉ đánh bài tiêu khiển.
Sau khi Tạ Thuần chấp chính, biến thành nơi tranh giành thai tử ?
Những nữ nhân nguyện vì Tạ Thuần mà dầu sôi lửa bỏng, cuối cùng cũng sẽ hiểu : đời , vô tình lạnh nhạt nhất, chính là ân sủng của đế vương.
Quả nhiên, chẳng bao lâu liền truyền tin Tiêu Quý phi hại Lưu Mỹ Nhân sảy thai, dẫn đến suốt đời thể mang thai nữa.
Phụ nàng – Binh Bộ Thượng thư– cũng lôi một vụ án tham ô cũ, cách chức tra xét.
Kẻ đây còn tự nhận là “nữ chính”, thề sẽ hoàng hậu – Tiêu Hoàn – nay thành hàng xóm của nơi lãnh cung.
Mỗi đêm, cất giọng hát vọng qua:
“Dưới tường cung, ngọc trâm cài, tay mềm phấn hồng.
Rượu buồn lạnh, xuân sầu khóa, chuyện xưa khó mở lời…”
Ta :
“Nửa sống nửa chết, hát thật khó lọt tai.”
Tiêu Hoàn tức đến chửi ầm lên:
“Dung Đào Yêu, ××× ngươi!”
Ta đáp:
“Chửi còn khó hơn cả hát.”
Nàng bảo, nàng cảm thấy lẽ xuyên nhầm sách .
Ta thì , thấy lẽ nàng uống nhầm thuốc .
Một hoàng hậu bỏ rơi, một quý phi thất sủng, ngày ngày chúng cứ thế qua bức tường mà ‘chào hỏi’ lẫn .
31.
Những ngày và Tiêu Hoàn “chào hỏi” qua bức tường kéo dài bao lâu, nàng giở thủ đoạn lấy sủng ái.
Không chỉ khiến chuyện của phụ nàng bỏ qua, mà còn thăng hẳn lên Hoàng quý phi, địa vị ngang hàng phó hậu.
Khi gặp , nàng chẳng còn bộ dạng tang thương xơ xác như , mà đó là y phục xa hoa lộng lẫy, châu ngọc sáng rực, khí thế phú quý hiển hách.
Ta hỏi nàng đổi lớn như .
Nàng đưa xem son môi:
“Ngươi thấy ? Màu son của đậm thêm mấy tông .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/giang-son-dao-yeu/10.html.]
“Ta, hắc hóa !”
Ta: “Ừm, cũng đen thật, giống như trúng độc .”
Hạt Dẻ Rang Đường
Nàng :
“Ngươi cứ chờ đó! Bản cung nhất định sẽ là chiến thắng cuối cùng! Quán quân cung đấu, là bản cung!”
Ta thật ngờ, Tiêu Hoàn là kiểu như thế.
Kế hoạch ban đầu của nàng là: tiên mang thai con của Tạ Thuần, đó bí mật hạ độc chậm rãi cho , đợi c.h.ế.t thì đỡ đầu con lên ngôi, còn nàng thì Thái hậu.
Hoàn giống hệt như suy nghĩ đây của .
Chỉ khác là, nàng tàn nhẫn hơn nhiều.
Ít nhất, từng nghĩ sẽ tự tay g.i.ế.c Tạ Thuần.
Tiếc , tính bằng trời tính.
Kế hoạch của nàng còn kịp bắt đầu, thì Bắc Nhung xé bỏ hiệp ước, dẫn Đại Quân xâm phạm biên cương.
Tạ Thuần phái sứ thần đàm phán, trách mắng Bắc Nhung thất tín.
Người đáp : khi ký hiệp ước là Tạ Cẩm Loan, nay nàng mất tích, hiệp ước đương nhiên vô hiệu.
Theo lời Đại Quân của họ: cứ đánh một trận nữa, ai nắm đ.ấ.m cứng thì kẻ đó thắng.
Ngày , khi Tạ Cẩm Loan còn ở đây, nàng thể đè ép Bắc Nhung đến mức ngóc đầu lên nổi.
Ngay cả khi nàng vắng mặt, chỉ cần một trong các tướng lĩnh tay nàng, ai cũng đủ sức độc lập chống đỡ.
biến cố, kẻ thì mất tích, kẻ thì bỏ trốn, kẻ thì giết.
Trong tay Tạ Thuần, bỗng chốc còn ai dùng .
Cuối cùng, chỉ định ba cầm quân: đại bá phụ – Dung Liệt, đại đường Dung Khâm, và cha của Lâm Cửu Nguyệt – Lâm Bắc Trai.
Ba , từng giao chiến với kỵ binh sắt Bắc Nhung.
Tạ Thuần bất đắc dĩ cắt đất, bồi thường, chịu sỉ nhục mất quốc thể, ký hàng loạt điều ước bất bình đẳng.
Hôm đó, đang phơi nắng trong viện, cung nữ Tiêu Hoàn sai đến báo tin triều chính.
Thì Tạ Thuần đột ngột xông .
Hắn nâng đầu lên, khóe mắt đỏ ngầu, chằm chằm:
“Dung Đào Yêu, ngươi thật là giỏi lắm!”
“Khi xưa Trẫm nên mềm lòng, lẽ g.i.ế.c ngươi từ sớm!”
32.
Ta giam hơn một năm, theo lời Tiêu Hoàn thì “bỏ mặc” .
Ta với Tạ Thuần:
“Giờ ngươi g.i.ế.c cũng muộn . Dù cô độc một sống lay lắt thế , c.h.ế.t sớm cũng .”
Tạ Thuần :
“Đã quá muộn . Nam triều thất trận, để sỉ nhục trẫm, Đại Quân Bắc Nhung đích chỉ đích danh hoàng hậu của trẫm hòa .”
Ngay tức khắc, đem bộ những câu chửi thô tục học từ Tiêu Hoàn mắng cho một trận:
“Tạ Thuần, ngươi còn là nam nhân ? Đường đường là hoàng đế, ai đời đem chính hoàng hậu của hòa chứ?”
Tạ Thuần , giọng chút dịu xuống:
“Chỉ cần ngươi một câu, rằng ngươi nguyện ý ở bên trẫm, thì dù đặt cược cả Nam triều , dẫu đối mặt nguy cơ quốc phá gia vong, trẫm cũng sẽ giữ ngươi .”
Ta khí đen giữa chân mày , rõ ràng là trúng độc , e là chẳng bảo vệ bao lâu nữa.
Trong lòng thực sự cảm động, nhưng vẫn từ chối :
“Vậy thì để gả Bắc Nhung hòa .”
Tạ Thuần tức giận vung tay áo bỏ .
Người , đó về cung liền thổ huyết, bảo rằng là tức đến .
Chuyện gánh , rõ ràng là độc dược Tiêu Hoàn hạ phát tác đấy chứ.