Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Giữa Ánh Sáng và Bóng Tối - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:10:30

8.

Đợi tắm xong bước , sẵn giường.

Khi vén chăn lên, trông thấy khoác chiếc váy ngủ lụa mỏng manh, gợi cảm, Thẩm Hoài Tự hít sâu một .

Ánh mắt sâu thẳm của lập tức nhuốm chút dục vọng, chằm chằm, tối tăm khó đoán.

"Bảo bối."

Anh khàn giọng gọi một tiếng, khiến cơ thể bất giác tê dại.

Anh xuống, vươn tay kéo lòng, vùi mặt hõm cổ , từng nụ hôn vụn vặt như mưa rơi xuống làn da mịn màng.

Môi lành lạnh, chạm tới liền khơi dậy từng cơn run rẩy.

chống tay lên n.g.ự.c , kìm mà nghịch ngợm bóp nhẹ.

🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗

Anh khẽ rên một tiếng, thở trở nên dồn dập.

Lòng nổi lên chút ác ý, bàn tay chầm chậm trượt xuống, lướt qua cơ bụng sáu múi rắn chắc, còn cố tình vuốt ve vài cái.

Trước mắt , yết hầu lên xuống kịch liệt.

đưa tay chạm nhẹ, cúi đầu hôn lên đó.

Thẩm Hoài Tự thoáng khựng , căng cứng.

Gân xanh cánh tay nổi rõ, như thể ngọn núi lửa sắp phun trào.

Ngọn lửa khơi lên hóa thành nụ hôn cuồng nhiệt như mưa bão.

khó khăn đẩy đàn ông phía : "Đợi … Em còn một món quà tặng ."

cầm tay , đặt lên eo , dẫn dắt từ từ cởi bỏ chiếc nơ lưng.

Dây lụa bung , váy ngủ chầm chậm trượt xuống…

Tiếng mưa rơi tí tách ngoài cửa sổ, tựa như những giọt mưa gõ nhịp lá chuối.

như chiếc thuyền con bồng bềnh sông, chao đảo theo từng cơn sóng dập dềnh.

Trong đôi mắt mờ mịt, chỉ thấy gương mặt đỏ bừng nhưng đầy kiềm chế của Thẩm Hoài Tự.

Anh ngửa đầu, giọt mồ hôi trong suốt trượt dọc theo đường viền cằm, rơi xuống bụng .

Cảm giác bỏng rát khiến bất giác run lên.

Khi pháo hoa nổ tung trong đầu, siết chặt vòng tay, ôm lòng.

Giọng lạc , mang theo chút nức nở, vang vọng bên tai: "Anh yêu em… Yêu em lắm…"

Ơ? Sao nữa ?

dịu dàng đưa tay xoa đầu .

ngay lúc , thấy một tiếng thì thầm gần như thể nhận : "Chị ơi."

Cơ thể lập tức cứng đờ.

9.

Trong cơn mơ hồ, bỗng nhớ quãng thời gian đến nhà họ Thẩm.

Sau khi ba qua đời vì tai nạn giao thông, dì nhỏ vì chiếm căn nhà họ để mà đưa về nuôi, bắt theo bà đến nhà họ Thẩm giúp việc.

Bà giao cho những việc nặng nhọc, bẩn thỉu và mệt mỏi nhất, còn thì lén lút trốn một bên để nghỉ ngơi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/giua-anh-sang-va-bong-toi/chuong-5.html.]

Khi đó, ngoài rửa chén giặt đồ, còn mang cơm đến căn hầm vườn.

Đó là công việc chẳng ai .

Nghe bên trong nhốt một kẻ điên, giúp việc nào từng đến đó đều dọa cho sợ mất mật, ai thứ hai.

Người nhốt trong em trai song sinh của Thẩm Hoài Tự.

Cậu chào đời, Thẩm phu nhân qua đời bàn mổ.

Thẩm cho rằng chính là nguyên nhân khiến vợ , nên từ nhỏ nhốt tầng hầm, thậm chí còn tuyên bố với bên ngoài rằng nhà họ Thẩm chỉ một đứa con.

giúp việc trong nhà đều rõ, thực vẫn còn một thiếu gia ghét bỏ tên là Thẩm Hoài Ngôn.

Lần đầu tiên mang cơm cho , cắn một phát.

Cánh cửa tầng hầm luôn khóa chặt, chỉ chừa một khung sắt nhỏ bên để đưa cơm.

Vừa thò tay , liền cảm nhận cơn đau nhói.

Trên cánh tay bé nhỏ lập tức hằn lên dấu răng rướm m@u, kèm theo tiếng gầm đầy lạnh lẽo: "Biến hết !"

đau đến bật , vội vã chạy .

Thế nhưng, vẫn tiếp tục mang cơm cho .

Chỉ là thông minh hơn, dám tùy tiện đưa tay nữa.

Cậu cũng từ chống cự, im lặng, dần dần quen với sự xuất hiện của .

, duy nhất từng tính khí kỳ quái của dọa cho sợ chạy mất.

Thực lòng mà , thấy đáng thương.

Một kẻ ruồng bỏ, chẳng khác gì .

Xuất phát từ lòng trắc ẩn, thường xuyên trò chuyện cùng .

kể cho về những trò bắt nạt của dì nhỏ và mấy kẻ giúp việc khác.

Đôi lúc, còn chia sẻ mấy tin đồn linh tinh .

Khi đều tụ tập chúc mừng sinh nhật Thẩm Hoài Tự, chỉ lén chạy bếp, lấy một chiếc bánh nhỏ, mang đến cho lãng quên .

"Sinh nhật vui vẻ!"

khẽ , đưa thêm một bông hoa nhỏ hái từ vườn.

"Quà cho đấy."

Bên trong im lặng thật lâu, lâu đến mức nghĩ ngủ quên.

Mãi , một giọng khô khốc của thiếu niên mới vọng : "Cảm ơn chị."

Sau , gì chọc giận Thẩm , liền cấm ăn cơm, chẳng bao lâu thì đuổi nước ngoài, phó mặc sống ch*t.

Từ đó, còn gặp nữa.

Thời gian trôi qua, ký ức cũng dần nhạt nhòa.

Nếu vì hai tiếng "chị ơi" mà Thẩm Hoài Tự thốt lên, suýt nữa quên mất còn một em song sinh.

Hoàn hồn , đàn ông đang ngủ yên bên cạnh, chỉ cảm thấy thứ hẳn là trùng hợp.

Nghe nếu sự cho phép của Thẩm , Thẩm Hoài Ngôn sẽ thể trở về nước.

Bây giờ vẫn còn ở nước ngoài, thể là mặt ?

là tự dọa mà.

Loading...