Giữa Ánh Sáng và Bóng Tối - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:10:31
10.
Cận kề năm mới.
Khắp phố phường đều náo nhiệt, rộn ràng.
Thẩm Hoài Tự bận công việc nên ở nhà.
dán câu đối và hoa văn cửa sổ mua sẵn, tiện tay treo thêm hai chiếc đèn lồng đỏ nhỏ cửa.
Bây giờ, căn nhà khác hẳn so với mấy tháng .
Đồ đạc thuộc về và Thẩm Hoài Tự ngày càng nhiều.
Dù là phòng khách phòng ngủ, khắp nơi đều treo đầy những bức ảnh ngọt ngào của chúng .
Mấy món đồ cũ vứt sạch.
Thẩm Hoài Tự , đó là "từ bỏ cái cũ, đón chào cái mới."
Đang trang trí dang dở, chợt nhớ quên mang chai nước tương và bịch muối mua ở siêu thị lên nhà.
Thế là khóa cửa, xuống tầng hầm lấy đồ.
Mở cốp xe, quả nhiên một túi đồ bên trong.
Vừa xách túi định về, một bóng đen lặng lẽ xuất hiện lưng .
"Ưm—"
🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗
ai đó bất ngờ kéo , tiếng hét còn kịp bật bàn tay bịt chặt miệng.
Nhịp tim đập thình thịch, cơn sợ hãi lan khắp .
"Suỵt, Giang Chỉ, đừng la. Là ."
Giọng quen thuộc vang lên bên tai.
Trái tim đang treo lơ lửng cũng dần hạ xuống.
tức giận hất tay , nước mắt chực trào, giơ tay đ.ấ.m n.g.ự.c đối phương.
"Thẩm Hoài Tự, điên ? Hù em vui lắm ?"
Anh nhíu mày, khẽ một tiếng: "Xin ."
Rồi bất ngờ siết chặt lòng, chẳng thêm câu nào.
Đợi đến khi bình tĩnh , đột nhiên hỏi: "Giang Chỉ, em thật sự thích ?"
sững , chẳng hiểu đang gì.
vẫn gật đầu chắc nịch.
"Tất nhiên. Từ lúc em dạy dỗ đám bắt nạt em ở nhà họ Thẩm, em thích ."
Nghĩ đến ngày hôm đó, khóe môi bất giác cong lên.
nhớ rõ.
Vì việc khác, ép quỳ xuống đất, học tiếng chó sủa.
Dì nhỏ chẳng thèm can thiệp, chỉ một bên khoanh tay .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/giua-anh-sang-va-bong-toi/chuong-6.html.]
Và chính lúc đó, Thẩm Hoài Tự xuất hiện.
Anh trừng phạt bọn họ, đuổi hết ngoài.
Từ đó, cuộc sống của ở nhà họ Thẩm mới dần khá lên.
"Ha, thì là ."
Chưa kịp phản ứng, bỗng đẩy ngã xuống đất.
ch*t lặng, hiểu như biến thành khác.
Anh lạnh lùng , đó bỏ , từng bước sải dài, chẳng hề ngoảnh .
11.
Thẩm Hoài Tự trở về dáng vẻ lạnh lùng như .
Mấy ngày liền, hề về nhà.
gọi điện cũng chẳng ai bắt máy.
Suốt thời gian đó, chẳng cơ hội nào gặp .
Nỗi ấm ức và hoang mang cứ thế đè nặng trong lòng.
Cho đến một đêm, cuối cùng cũng tìm thấy Thẩm Hoài Tự đang trong phòng VIP của quán bar, liên tục uống rượu.
Thấy xuất hiện, lạnh lùng hừ một tiếng.
"Em đến gì?"
uống từng ly hết ly đến ly khác, nhịn mà khuyên: "Đừng uống nữa, lát nữa đau dày đấy. Về nhà với em ."
Nghe , im lặng thật lâu.
Bất ngờ bật dậy, ép sát tường.
Thẩm Hoài Tự nâng cằm lên, đầu ngón tay dừng môi, thô bạo day mạnh mấy cái.
đau đến mức hít một lạnh, mới hài lòng buông .
"Rốt cuộc em gì ho mà khiến sẵn sàng chống cả gia đình vì em?"
Câu hỏi đột ngột mờ mịt.
"Anh uống say ."
đẩy , nhưng kịp thoát kéo trở .
"Hừ, yêu ? Tất cả đều là giả dối. Đồ lừa đảo."
"Em —Ưm!"
định phản bác thì cúi đầu hôn xuống.
Hơi rượu xen lẫn vị tanh nồng của m@u tràn ngập khoang miệng.
Cơn đau khiến kìm mà rơm rớm nước mắt.
Đang lúc nghĩ sắp nuốt chửng đến nơi, một sức mạnh đột ngột tách hai chúng .
"Ai cho phép chạm cô ?!"