Hắc Phong Thần Đạo
Chương 26: Sơ luyện tam thiên
Cơ sở mấu chốt của việc tu luyện là lúc này nên Triệu Thiên Bình hít thở thật sâu để tinh thần tập trung ở mức độ cao nhất, không chỉ phải nghe mà còn phải hiểu nữa. Đợi đến khi nó chuẩn bị sẵn sàng thì Bạch Vân Chân Nhân mới tiếp tục giảng giải:
- Diêu Vân Thiên Diễn Đạo Kinh lấy sự vận động của mây trong thiên địa làm triết lí tu luyện. Tất cả vật chất trong vũ trụ đều mang năng lượng của mình, mây cũng thế, tu tập Diêu Vân Kinh chính là sử dụng năng lượng của mây giúp bản thân tìm hiểu sự vận động trong đó mà áp dụng vào chính mình. Muốn dẫn động năng lượng trong mây cần có chú ngữ gọi là pháp quyết, con hãy nhớ thật kĩ: Lưu vân thiên vạn tướng, minh thị Càn Khôn đăng, dĩ tâm du vân biến, ngã hành tụ vân năng. Niệm pháp quyết này sẽ dẫn động năng lượng trong mây trợ giúp sự tu luyện, ở càng gần mây thì càng dễ dàng dẫn động, ở quá xa thì năng lượng thu được cũng nhỏ bé, có khi còn không được, do vậy tu sĩ tu luyện Diệu Vân kinh thì cần ở trong mây, ở gần mây hoặc ít nhất thì lúc trời có mây. Tu sĩ đạo hạnh thấp không thể trực tiếp sử dụng Vân năng mà chủ yếu mang tính chất định hướng vận hành linh lực luyện hóa linh khí, muốn sử dụng nó hoặc là tu tiên giả, hoặc là đại thần thông tu sĩ mới được, đến ta cũng chưa thể sử dụng được nó nên con không cần phải suy nghĩ nhiều. Lại nói kĩ về Diệu Vân Kinh sơ cấp tam thiên.
- Vân Ứng thiên khởi đầu từ việc con thổ nạp bình thường. Dùng linh lực tiên thiên trong cơ thể cảm ứng sự tồn tại của linh khí trong thiên địa. Giai đoạn này không khó nhưng là giai đoạn cơ sở quan trọng buộc con phải bỏ thời gian ra rèn luyện. Càng quen thuộc với sự tồn tại của linh khí thì con sẽ dễ dàng tách linh khí ra khỏi không khí bình thường hơn, việc luyện hóa sẽ đỡ tốn công sức và hiệu quả hơn. Sau đó thì bước đầu dùng linh lực dẫn dắt linh khí vào cơ thể.
- Vân Dẫn thiên đầu tiên phải có cơ sở vững chắc từ Vân Ứng thiên, đưa bản thân tiến vào trạng thái vong ngã để linh khí trong diệu vân kinh dẫn dắt lộ tuyến luyện hóa linh khí trong cơ thể. Sử dụng pháp quyết để dẫn dắt Vân năng chính là trong giai đoạn này, thứ nhất là giúp Diệu Vân Kinh linh khí dễ dàng hơn trong việc dẫn dắt chút linh lực ít ỏi trong cơ thể, thứ hai là mượn nhờ năng lượng đó để trợ giúp cơ thể luyện hóa linh khí được nhanh hơn. Việc cảm ứng và dẫn dắt linh khí trong cơ thể thì có hai cách, thứ nhất là dùng linh lực có sẵn trong cơ thể để dẫn dắt, hai là nhờ một người có đạo hạnh cao thâm dùng linh lực của họ làm cầu nối để dẫn dắt linh khí ban đầu cho bản thân. Phương pháp nội dẫn đòi hỏi người tu luyện phải tự mình cảm ứng linh lực tiên thiên trong cơ thể, giống như con vậy, nó đòi hỏi rất nhiều các yếu tố như thiên phú, ngộ tính, ý chí các loại, cũng vì như thế mà ưu điểm của phương pháp này là sự nhận thức rõ ràng về linh lực bản thân cũng như dễ dàng tìm ra lộ tuyến phù hợp nhất với bản thân từ đầu. Phương pháp thứ hai thì khởi đầu dễ hơn, không cần tự mình bỏ quá nhiều công sức nhưng nhược điểm của nó cũng lớn, đó là sự phụ thuộc vào yếu tố bên ngoài, yêu cầu người dẫn đạo phải có tu vi cao thâm để thay mình tìm ra lộ tuyến phù hợp, nhưng khi đó bản thân người tu luyện lại không hiểu rõ chính mình, mà lộ tuyến ngoại vật dù có phù hợp đến đâu cũng chỉ là truyền từ bên ngoài vào, sẽ có sai sót nhất định, nên cần người tu luyện trong suốt thời gian sau này phải tìm cách hiểu và hoàn thiện để nó hợp nhất với bản thân, nếu không thì ẩn hoạn vô cùng. Lúc này Vân Dẫn lại là giai đoạn thực hiện trước, khi đã có một lượng linh lực hùng hậu nhất định mới đi cảm ứng ngược lại linh khí, tức là Vân Ứng. Vì thế trong tu hành nếu không quá cần thiết và bế tắc thì tốt nhất không nên dựa vào ngoại lực trợ giúp. Tự thân tu hành tuy chậm rãi nhưng chắc chắn ổn định. Lại nói khi vận hành linh khí hoàn tất một chu thiên theo lộ tuyến Vân Dẫn thiên thì sẽ hóa thành linh lực, thứ mà con có thể điều khiển và sử dụng được. Lúc này sẽ có hai lộ tuyến vận hành linh lực trong kinh lạc, một là tăng cường dẫn đường cho việc luyện hóa linh khí và tích trữ càng nhiều linh lực, hai là sử dụng linh lực cho các mục đích cường hóa bản thân hoặc thi triển đạo thuật. Hai lộ tuyến sử dụng linh lực này đều diễn ra trong kinh mạch, nếu vận hành cả hai một lúc sẽ gây ra sự hỗn loạn linh lực trong kinh mạch, nghiêm trọng hơn sẽ gây ra kinh mạch tổn hại, thậm chí là vẫn lạc. Trừ những người có thiên phú bẩm sinh vô cùng đặc biệt mới có thể làm được, thì những tu luyện giả bình thường chỉ được vận hành một lộ tuyến. Càng tích trữ nhiều linh lực thì càng dễ cường hóa tư chất bản thân, mà tư chất càng cao thì việc luyện hóa linh khí càng thuận lợi. Do vậy phải có sự cân bằng trong việc luyện hóa linh khí và nâng cao tư chất bản thân.
- Đệ tam thiên Vân Tưởng, linh lực khi giao hòa với ý thức sẽ dần dần rèn luyện ý thức và linh hồn, nhưng quá trình tiên thiên lại vô cùng chậm chạp. Lúc này con phải mở rộng toàn bộ ý thức và liên kết toàn bộ linh lực bản thân với sự vận động của Diệu Vân Kinh để tìm ra quỹ tích tác động hiệu quả mang đến cảm giác tối ưu nhất cho ý thức, rồi sau đó dựa vào quỹ tích đó để dẫn dắt linh lực nội thể mô phỏng lại quỹ tích tác động đó đến ý thức bản thân, nhằm rèn luyện ý thức linh hồn. Cảm giác tối ưu trong ý thức của mỗi người lại khác nhau, có người tối ưu trong tường hòa, có người phấn khích, có người lại u ám, mà muốn tìm ra cảm giác đó thì phải dựa vào bản tâm của mình. Bản tâm quyết định tích cách, suy nghĩ, hành vi của con người. Giai đoạn tu luyện ban đầu chỉ ưu tiên về linh lực, nhưng khi con đạt đến những cảnh giới của đại thần thông tu sĩ thì bản tâm khi đó sẽ cực kì quan trọng, nó là một cầu nối quan trọng để con tìm ra đại đạo của bản thân, đến lúc đó không gọi là bản tâm nữa mà là đạo tâm. Bản tâm kiên định thì đạo tâm vững chắc, con đường tu luyện rộng mở. Nếu đạo tâm không kiên định thì tu vi sẽ trì trệ không tiến, còn đạo tâm bị phá sẽ dẫn đến tu vi triệt thoái, thậm chí thân tử đạo tiêu. Do đó phải luôn giữ vững bản tâm, một lòng cầu tiến, hành sự theo bản tâm mách bảo, không làm việc thẹn với chính mình. Nhưng phải nhớ rõ, giữ vững bản tâm không có nghĩa là bản tâm sẽ không thay đổi, đạo tâm vững chắc chứ không cứng nhắc, trong một số hoàn cảnh đặc thù tâm cảnh của tu sĩ sẽ thay đổi, sự thay đổi đó đôi khi là tốt, cũng đôi khi gây hậu quả khôn lường, những điều đó khi càng tiếp xúc với tu luyện giới con sẽ càng hiểu rõ. Được rồi, ta quay lại việc xác định quỹ tích rèn luyện ý thức linh hồn. Trong giai đoạn này, Diêu Vân Kinh sẽ làm nhiệm vụ định hướng ra ra sự khởi đầu cho việc rèn luyện linh hồn, nhưng còn rất nhiều phương pháp khác có thể rèn luyện linh hồn trong đạo thuật. Con phải tìm hiểu để lựa chọn đạo thuật hợp với bản thân mình.
Bạch Vân Chân Nhân tay áo phất lên một cái tức thì trước mặt Triệu Thiên Bình liền xuất hiện một lệnh bài và ba khối ngọc thạch to cỡ đầu ngón tay cái trong suốt hơi ánh lên chút bạch quang:
- Đây là ba khối hạ phẩm linh ngọc. Mỗi tháng sơ cấp đệ tử sẽ nhận được một khối hạ phẩm linh ngọc để trợ giúp tu luyện, đây là của con tháng này, hai khối còn lại là phần thưởng. Còn lệnh bài này là thân phận lệnh bài, con hãy nhỏ một giọt máu tươi của mình lên để nó lưu lại khí tức của mình, nó có khá nhiều công dụng trong môn phái. Ví dụ hàng tháng mang lệnh bài này đến Khố phòng ở Vân Đài sẽ nhận được một khối hạ phẩm linh ngọc. Hai lệnh bài có thể cảm ứng với nhau khi tiếp xúc giúp con nhận biết đồng môn khi hành tẩu bên ngoài. Những công dụng khác con từ từ tìm hiểu. Bây giờ con hãy đặt một khối linh ngọc lên hốc nhỏ màu lam ở bồ đoàn con ngồi.
Triệu Thiên Bình vâng một tiếng rồi cúi xuống tìm kiếm, khi nó thấy một hốc nhỏ vừa vặn kích thước viên linh ngọc thì lắp vào. Bỗng nhiên bồ đoàn khẽ lắc lư rồi từ từ rời khỏi mặt đất làm nó trố mắt ngạc nhiên. Bạch Vân Chân Nhân phía trước giải thích:
- Linh ngọc là linh khí kết tinh có tác dụng hỗ trợ tu luyện rất lớn. Nó có thể tụ tập linh khí xung quanh lại hoặc có thể trực tiếp cung cấp linh khí cho con sử dụng. Nhưng linh khí trong linh ngọc rất bá đạo, sơ cấp đệ tử mà dùng sẽ chỉ lợi bất cập hại. Con chỉ nên dùng để hội tụ linh khí xung quanh lại mà thôi. Còn bồ đoàn này có một tiểu phi hành phù trận đơn giản, hoạt động dựa vào linh khí hội tụ được nhờ linh thạch nên không làm ảnh hưởng đến linh khí trong linh thạch. Nó sẽ đưa con thâm nhập vào giữa Diệu Vân Diễn Thiên Diễn Đạo Kinh Trận Pháp. Khi muốn kết thúc thì gỡ linh thạch ra nó sẽ từ từ hạ xuống. Được rồi, từ đây con phải tự thân tu hành. Khi gặp khó khăn có thể hỏi ta hoặc các sư huynh của con. Tri thức không chỉ nghe mà còn phải tự mình tìm hiểu, con có thể tự do tìm hiểu ở Điện Truyền Đạo hoặc đến Lưu Vân Thư Viện ở Vân Đài. Giờ thì tập trung tu luyện cho tốt.
Triệu Thiên Bình trong mắt lóe ra hào quang kiên định mà gật đầu:
- Vâng thưa sư phụ.
Bồ đoàn đưa nó dần tiến vào trong đám mây giữa điện, trong ánh mắt của nó dần dần chỉ còn lại mù mịt. Khác với mây mù nó đã từng trải qua trên Lưu Vân Thiên Sơn mang đến cảm giác lạnh lẽo hơi khó chịu, mây mù trong Diệu Vân Kinh lại cho nó cảm giác thoải mái nhẹ nhàng. Nó nhắm mắt hồi tưởng lại những gì sư phụ đã giảng dạy.
Cảnh giới đầu tiên là Diễn Linh Cảnh. Giai đoạn đầu tiên phải thực hiện là Dẫn khí, tức là từng bước khai thông các khiếu huyệt để hấp thụ linh khí, mà muốn hấp thu thì trước tiên phải cảm ứng được sự tồn tại của linh khí, tương đương với Vân Ứng thiên trong Diệu Vân Kinh. Sau khi cảm ứng được thì bắt đầu vận dụng linh lực để dẫn dắt linh khí tiến vào cơ thể rồi vận hành quanh kinh mạch để luyện hóa và tích trữ, đó là Uẩn linh kì ứng với Vân Dẫn thiên. Sử dụng linh lực để cường hóa tư chất cơ thể, khai mở linh thức, đó là Khai linh kì tương ứng với Vân Tưởng thiên. Dẫn khí kì, Uẩn linh kì và Khai linh kì là ba giai đoạn tu luyện sơ kì có thể lồng ghép vào nhau theo đúng thứ tự, tức là trước tiên phải dẫn khí, trong quá trình dẫn khí có thể tiến hành uẩn kinh, trong quá trình uẩn linh có thể thể tiến hành khai linh. Sau đó là Trúc cơ.
Vậy việc đầu tiên nó phải làm bây giờ là cảm nhận sự tồn tại của linh khí xung quanh. Linh khí là tinh hoa ngũ hành tồn tại trong thiên địa, nó chịu sự chi phối mạnh mẽ bởi môi trường xung quanh, thậm chí có nơi linh khí không tồn tại. Bình thường linh khí sẽ cực kì phân tán, chỉ có những vùng đất được coi là Linh địa như ở Lưu Vân Thiên Đỉnh này là linh khí sẽ có sự nồng đậm nhất định. Linh khí càng nồng đậm thì càng dễ dàng cảm ứng được, Diệu Vân Thiên Diễn Đạo Linh Trận pháp còn có thể xem là một trận pháp tụ tập linh khí ở mức độ cao, nên đệ tử nhập môn của Lưu Vân Tông sẽ được thâm nhập vào trong trận để tăng khả năng cảm nhận linh khí.
Triệu Thiên Bình hiểu rằng cảm giác thoải mái của mình là do linh khí xung quanh mang lại, nhưng cảm được một làn gió thổi qua không thể đánh đồng với việc nhận biết trong làn gió đó có gì được. Từ cảm giác đi đến cảm ứng là một quá trình đòi hỏi tư chất và sự tập trung cao độ. Vì huyệt khiếu chưa mở nên bây giờ nó chỉ có thể luyện tập cảm ứng linh khí qua việc hô hấp ở mũi và miệng mà thôi, do đó nó dồn hết sự tập trung của ý thức tại hai vị trí đó. Linh khí là nguồn gốc của linh lực, giữa chúng có mối quan hệ chặt chẽ nên có khả năng cảm ứng với nhau, cho nên muốn cảm ứng linh khí thì tất nhiên phải thông qua linh lực. Trước đây ở thử thách ngọn thác thứ tư nó đã một lần dùng sạch linh lực theo bản năng tiên thiên tích tụ từ khi lọt lòng, nhưng bản năng là thứ luôn vận hành, linh lực trong cơ thể nó sau đó đã có sự hồi phục mặc dù nhỏ bé không đáng kể. Cho đến tận bây giờ đã qua hơn một tháng thời gian khôi phục tự nhiên, nó có thể cảm nhận được linh lực trong cơ thể xuất hiện một tia nhỏ, sự nhỏ bé quả thật không đáng kể chút nào so với lúc nó trong trạng thái toàn thịnh nhất. Nhưng có còn hơn không. Nó bắt đầu dùng ý thức điều khiển một tia linh lực đó đến khí quan của mình.
Linh khí là tinh hoa của ngũ hành, so với không khí bình thường thì có điểm nổi bật hơn, điểm nổi bật dễ dàng nhận thấy nhất đó là khả năng phản ứng với linh lực, khi chúng tiếp xúc với nhau sẽ sinh ra dao động kì dị. Trước đây ở thử thách ngọn thác thứ tư, Triệu Thiên Bình đã từng dụng tâm tỉ mỉ để cảm nhận cảm giác tiếp xúc khác thường trên vách đá, bây giờ nó lại vận dụng sự tỉ mỉ như vậy, nhưng khác với trước, lần này nó sử dụng linh lực có độ nhạy cảm hơn tiếp xúc bằng tay, hơn nữa nó đã từng có kinh nghiệm, nên không quá lâu sau nó đã nhận ra những sự đặc biệt của linh khí nằm xen lẫn trong không khí. Cảm giác ban đầu tuy đã có nhưng vẫn còn mơ hồ, việc bây giờ của nó là tận dụng thời gian để liên tục cảm giác sự tồn tại của linh khí trong môi trường xung quanh giống như lần cảm nhận linh lực lần trước, để dần dần nhận rõ sự tồn tại của linh khí một cách rõ ràng nhất có thể, từ đó phân biệt với khớing khí bình thường xung quanh rồi thì mới có thể tách nó ra một đường để đưa vào cơ thể luyện hóa được. Tuy Vân Ứng thiên rất đơn giản, chỉ yêu cầu một việc là cảm ứng linh khí, nhưng đòi hỏi sự tỉ mỉ và thời gian luyện tập lâu dài, càng cảm ứng được rõ ràng thì linh khí dẫn dắt vào cơ thể càng tinh thuần, dẫn đến hiệu suất luyện hóa cũng cao hơn, Vân Ứng thiên không chỉ là cơ sở của đệ nhị thiên tâm pháp mà còn đóng vai trò quan trọng gắn bó trong cả quá trình tu luyện về sau của tu sĩ.
- Diêu Vân Thiên Diễn Đạo Kinh lấy sự vận động của mây trong thiên địa làm triết lí tu luyện. Tất cả vật chất trong vũ trụ đều mang năng lượng của mình, mây cũng thế, tu tập Diêu Vân Kinh chính là sử dụng năng lượng của mây giúp bản thân tìm hiểu sự vận động trong đó mà áp dụng vào chính mình. Muốn dẫn động năng lượng trong mây cần có chú ngữ gọi là pháp quyết, con hãy nhớ thật kĩ: Lưu vân thiên vạn tướng, minh thị Càn Khôn đăng, dĩ tâm du vân biến, ngã hành tụ vân năng. Niệm pháp quyết này sẽ dẫn động năng lượng trong mây trợ giúp sự tu luyện, ở càng gần mây thì càng dễ dàng dẫn động, ở quá xa thì năng lượng thu được cũng nhỏ bé, có khi còn không được, do vậy tu sĩ tu luyện Diệu Vân kinh thì cần ở trong mây, ở gần mây hoặc ít nhất thì lúc trời có mây. Tu sĩ đạo hạnh thấp không thể trực tiếp sử dụng Vân năng mà chủ yếu mang tính chất định hướng vận hành linh lực luyện hóa linh khí, muốn sử dụng nó hoặc là tu tiên giả, hoặc là đại thần thông tu sĩ mới được, đến ta cũng chưa thể sử dụng được nó nên con không cần phải suy nghĩ nhiều. Lại nói kĩ về Diệu Vân Kinh sơ cấp tam thiên.
- Vân Ứng thiên khởi đầu từ việc con thổ nạp bình thường. Dùng linh lực tiên thiên trong cơ thể cảm ứng sự tồn tại của linh khí trong thiên địa. Giai đoạn này không khó nhưng là giai đoạn cơ sở quan trọng buộc con phải bỏ thời gian ra rèn luyện. Càng quen thuộc với sự tồn tại của linh khí thì con sẽ dễ dàng tách linh khí ra khỏi không khí bình thường hơn, việc luyện hóa sẽ đỡ tốn công sức và hiệu quả hơn. Sau đó thì bước đầu dùng linh lực dẫn dắt linh khí vào cơ thể.
- Vân Dẫn thiên đầu tiên phải có cơ sở vững chắc từ Vân Ứng thiên, đưa bản thân tiến vào trạng thái vong ngã để linh khí trong diệu vân kinh dẫn dắt lộ tuyến luyện hóa linh khí trong cơ thể. Sử dụng pháp quyết để dẫn dắt Vân năng chính là trong giai đoạn này, thứ nhất là giúp Diệu Vân Kinh linh khí dễ dàng hơn trong việc dẫn dắt chút linh lực ít ỏi trong cơ thể, thứ hai là mượn nhờ năng lượng đó để trợ giúp cơ thể luyện hóa linh khí được nhanh hơn. Việc cảm ứng và dẫn dắt linh khí trong cơ thể thì có hai cách, thứ nhất là dùng linh lực có sẵn trong cơ thể để dẫn dắt, hai là nhờ một người có đạo hạnh cao thâm dùng linh lực của họ làm cầu nối để dẫn dắt linh khí ban đầu cho bản thân. Phương pháp nội dẫn đòi hỏi người tu luyện phải tự mình cảm ứng linh lực tiên thiên trong cơ thể, giống như con vậy, nó đòi hỏi rất nhiều các yếu tố như thiên phú, ngộ tính, ý chí các loại, cũng vì như thế mà ưu điểm của phương pháp này là sự nhận thức rõ ràng về linh lực bản thân cũng như dễ dàng tìm ra lộ tuyến phù hợp nhất với bản thân từ đầu. Phương pháp thứ hai thì khởi đầu dễ hơn, không cần tự mình bỏ quá nhiều công sức nhưng nhược điểm của nó cũng lớn, đó là sự phụ thuộc vào yếu tố bên ngoài, yêu cầu người dẫn đạo phải có tu vi cao thâm để thay mình tìm ra lộ tuyến phù hợp, nhưng khi đó bản thân người tu luyện lại không hiểu rõ chính mình, mà lộ tuyến ngoại vật dù có phù hợp đến đâu cũng chỉ là truyền từ bên ngoài vào, sẽ có sai sót nhất định, nên cần người tu luyện trong suốt thời gian sau này phải tìm cách hiểu và hoàn thiện để nó hợp nhất với bản thân, nếu không thì ẩn hoạn vô cùng. Lúc này Vân Dẫn lại là giai đoạn thực hiện trước, khi đã có một lượng linh lực hùng hậu nhất định mới đi cảm ứng ngược lại linh khí, tức là Vân Ứng. Vì thế trong tu hành nếu không quá cần thiết và bế tắc thì tốt nhất không nên dựa vào ngoại lực trợ giúp. Tự thân tu hành tuy chậm rãi nhưng chắc chắn ổn định. Lại nói khi vận hành linh khí hoàn tất một chu thiên theo lộ tuyến Vân Dẫn thiên thì sẽ hóa thành linh lực, thứ mà con có thể điều khiển và sử dụng được. Lúc này sẽ có hai lộ tuyến vận hành linh lực trong kinh lạc, một là tăng cường dẫn đường cho việc luyện hóa linh khí và tích trữ càng nhiều linh lực, hai là sử dụng linh lực cho các mục đích cường hóa bản thân hoặc thi triển đạo thuật. Hai lộ tuyến sử dụng linh lực này đều diễn ra trong kinh mạch, nếu vận hành cả hai một lúc sẽ gây ra sự hỗn loạn linh lực trong kinh mạch, nghiêm trọng hơn sẽ gây ra kinh mạch tổn hại, thậm chí là vẫn lạc. Trừ những người có thiên phú bẩm sinh vô cùng đặc biệt mới có thể làm được, thì những tu luyện giả bình thường chỉ được vận hành một lộ tuyến. Càng tích trữ nhiều linh lực thì càng dễ cường hóa tư chất bản thân, mà tư chất càng cao thì việc luyện hóa linh khí càng thuận lợi. Do vậy phải có sự cân bằng trong việc luyện hóa linh khí và nâng cao tư chất bản thân.
- Đệ tam thiên Vân Tưởng, linh lực khi giao hòa với ý thức sẽ dần dần rèn luyện ý thức và linh hồn, nhưng quá trình tiên thiên lại vô cùng chậm chạp. Lúc này con phải mở rộng toàn bộ ý thức và liên kết toàn bộ linh lực bản thân với sự vận động của Diệu Vân Kinh để tìm ra quỹ tích tác động hiệu quả mang đến cảm giác tối ưu nhất cho ý thức, rồi sau đó dựa vào quỹ tích đó để dẫn dắt linh lực nội thể mô phỏng lại quỹ tích tác động đó đến ý thức bản thân, nhằm rèn luyện ý thức linh hồn. Cảm giác tối ưu trong ý thức của mỗi người lại khác nhau, có người tối ưu trong tường hòa, có người phấn khích, có người lại u ám, mà muốn tìm ra cảm giác đó thì phải dựa vào bản tâm của mình. Bản tâm quyết định tích cách, suy nghĩ, hành vi của con người. Giai đoạn tu luyện ban đầu chỉ ưu tiên về linh lực, nhưng khi con đạt đến những cảnh giới của đại thần thông tu sĩ thì bản tâm khi đó sẽ cực kì quan trọng, nó là một cầu nối quan trọng để con tìm ra đại đạo của bản thân, đến lúc đó không gọi là bản tâm nữa mà là đạo tâm. Bản tâm kiên định thì đạo tâm vững chắc, con đường tu luyện rộng mở. Nếu đạo tâm không kiên định thì tu vi sẽ trì trệ không tiến, còn đạo tâm bị phá sẽ dẫn đến tu vi triệt thoái, thậm chí thân tử đạo tiêu. Do đó phải luôn giữ vững bản tâm, một lòng cầu tiến, hành sự theo bản tâm mách bảo, không làm việc thẹn với chính mình. Nhưng phải nhớ rõ, giữ vững bản tâm không có nghĩa là bản tâm sẽ không thay đổi, đạo tâm vững chắc chứ không cứng nhắc, trong một số hoàn cảnh đặc thù tâm cảnh của tu sĩ sẽ thay đổi, sự thay đổi đó đôi khi là tốt, cũng đôi khi gây hậu quả khôn lường, những điều đó khi càng tiếp xúc với tu luyện giới con sẽ càng hiểu rõ. Được rồi, ta quay lại việc xác định quỹ tích rèn luyện ý thức linh hồn. Trong giai đoạn này, Diêu Vân Kinh sẽ làm nhiệm vụ định hướng ra ra sự khởi đầu cho việc rèn luyện linh hồn, nhưng còn rất nhiều phương pháp khác có thể rèn luyện linh hồn trong đạo thuật. Con phải tìm hiểu để lựa chọn đạo thuật hợp với bản thân mình.
Bạch Vân Chân Nhân tay áo phất lên một cái tức thì trước mặt Triệu Thiên Bình liền xuất hiện một lệnh bài và ba khối ngọc thạch to cỡ đầu ngón tay cái trong suốt hơi ánh lên chút bạch quang:
- Đây là ba khối hạ phẩm linh ngọc. Mỗi tháng sơ cấp đệ tử sẽ nhận được một khối hạ phẩm linh ngọc để trợ giúp tu luyện, đây là của con tháng này, hai khối còn lại là phần thưởng. Còn lệnh bài này là thân phận lệnh bài, con hãy nhỏ một giọt máu tươi của mình lên để nó lưu lại khí tức của mình, nó có khá nhiều công dụng trong môn phái. Ví dụ hàng tháng mang lệnh bài này đến Khố phòng ở Vân Đài sẽ nhận được một khối hạ phẩm linh ngọc. Hai lệnh bài có thể cảm ứng với nhau khi tiếp xúc giúp con nhận biết đồng môn khi hành tẩu bên ngoài. Những công dụng khác con từ từ tìm hiểu. Bây giờ con hãy đặt một khối linh ngọc lên hốc nhỏ màu lam ở bồ đoàn con ngồi.
Triệu Thiên Bình vâng một tiếng rồi cúi xuống tìm kiếm, khi nó thấy một hốc nhỏ vừa vặn kích thước viên linh ngọc thì lắp vào. Bỗng nhiên bồ đoàn khẽ lắc lư rồi từ từ rời khỏi mặt đất làm nó trố mắt ngạc nhiên. Bạch Vân Chân Nhân phía trước giải thích:
- Linh ngọc là linh khí kết tinh có tác dụng hỗ trợ tu luyện rất lớn. Nó có thể tụ tập linh khí xung quanh lại hoặc có thể trực tiếp cung cấp linh khí cho con sử dụng. Nhưng linh khí trong linh ngọc rất bá đạo, sơ cấp đệ tử mà dùng sẽ chỉ lợi bất cập hại. Con chỉ nên dùng để hội tụ linh khí xung quanh lại mà thôi. Còn bồ đoàn này có một tiểu phi hành phù trận đơn giản, hoạt động dựa vào linh khí hội tụ được nhờ linh thạch nên không làm ảnh hưởng đến linh khí trong linh thạch. Nó sẽ đưa con thâm nhập vào giữa Diệu Vân Diễn Thiên Diễn Đạo Kinh Trận Pháp. Khi muốn kết thúc thì gỡ linh thạch ra nó sẽ từ từ hạ xuống. Được rồi, từ đây con phải tự thân tu hành. Khi gặp khó khăn có thể hỏi ta hoặc các sư huynh của con. Tri thức không chỉ nghe mà còn phải tự mình tìm hiểu, con có thể tự do tìm hiểu ở Điện Truyền Đạo hoặc đến Lưu Vân Thư Viện ở Vân Đài. Giờ thì tập trung tu luyện cho tốt.
Triệu Thiên Bình trong mắt lóe ra hào quang kiên định mà gật đầu:
- Vâng thưa sư phụ.
Bồ đoàn đưa nó dần tiến vào trong đám mây giữa điện, trong ánh mắt của nó dần dần chỉ còn lại mù mịt. Khác với mây mù nó đã từng trải qua trên Lưu Vân Thiên Sơn mang đến cảm giác lạnh lẽo hơi khó chịu, mây mù trong Diệu Vân Kinh lại cho nó cảm giác thoải mái nhẹ nhàng. Nó nhắm mắt hồi tưởng lại những gì sư phụ đã giảng dạy.
Cảnh giới đầu tiên là Diễn Linh Cảnh. Giai đoạn đầu tiên phải thực hiện là Dẫn khí, tức là từng bước khai thông các khiếu huyệt để hấp thụ linh khí, mà muốn hấp thu thì trước tiên phải cảm ứng được sự tồn tại của linh khí, tương đương với Vân Ứng thiên trong Diệu Vân Kinh. Sau khi cảm ứng được thì bắt đầu vận dụng linh lực để dẫn dắt linh khí tiến vào cơ thể rồi vận hành quanh kinh mạch để luyện hóa và tích trữ, đó là Uẩn linh kì ứng với Vân Dẫn thiên. Sử dụng linh lực để cường hóa tư chất cơ thể, khai mở linh thức, đó là Khai linh kì tương ứng với Vân Tưởng thiên. Dẫn khí kì, Uẩn linh kì và Khai linh kì là ba giai đoạn tu luyện sơ kì có thể lồng ghép vào nhau theo đúng thứ tự, tức là trước tiên phải dẫn khí, trong quá trình dẫn khí có thể tiến hành uẩn kinh, trong quá trình uẩn linh có thể thể tiến hành khai linh. Sau đó là Trúc cơ.
Vậy việc đầu tiên nó phải làm bây giờ là cảm nhận sự tồn tại của linh khí xung quanh. Linh khí là tinh hoa ngũ hành tồn tại trong thiên địa, nó chịu sự chi phối mạnh mẽ bởi môi trường xung quanh, thậm chí có nơi linh khí không tồn tại. Bình thường linh khí sẽ cực kì phân tán, chỉ có những vùng đất được coi là Linh địa như ở Lưu Vân Thiên Đỉnh này là linh khí sẽ có sự nồng đậm nhất định. Linh khí càng nồng đậm thì càng dễ dàng cảm ứng được, Diệu Vân Thiên Diễn Đạo Linh Trận pháp còn có thể xem là một trận pháp tụ tập linh khí ở mức độ cao, nên đệ tử nhập môn của Lưu Vân Tông sẽ được thâm nhập vào trong trận để tăng khả năng cảm nhận linh khí.
Triệu Thiên Bình hiểu rằng cảm giác thoải mái của mình là do linh khí xung quanh mang lại, nhưng cảm được một làn gió thổi qua không thể đánh đồng với việc nhận biết trong làn gió đó có gì được. Từ cảm giác đi đến cảm ứng là một quá trình đòi hỏi tư chất và sự tập trung cao độ. Vì huyệt khiếu chưa mở nên bây giờ nó chỉ có thể luyện tập cảm ứng linh khí qua việc hô hấp ở mũi và miệng mà thôi, do đó nó dồn hết sự tập trung của ý thức tại hai vị trí đó. Linh khí là nguồn gốc của linh lực, giữa chúng có mối quan hệ chặt chẽ nên có khả năng cảm ứng với nhau, cho nên muốn cảm ứng linh khí thì tất nhiên phải thông qua linh lực. Trước đây ở thử thách ngọn thác thứ tư nó đã một lần dùng sạch linh lực theo bản năng tiên thiên tích tụ từ khi lọt lòng, nhưng bản năng là thứ luôn vận hành, linh lực trong cơ thể nó sau đó đã có sự hồi phục mặc dù nhỏ bé không đáng kể. Cho đến tận bây giờ đã qua hơn một tháng thời gian khôi phục tự nhiên, nó có thể cảm nhận được linh lực trong cơ thể xuất hiện một tia nhỏ, sự nhỏ bé quả thật không đáng kể chút nào so với lúc nó trong trạng thái toàn thịnh nhất. Nhưng có còn hơn không. Nó bắt đầu dùng ý thức điều khiển một tia linh lực đó đến khí quan của mình.
Linh khí là tinh hoa của ngũ hành, so với không khí bình thường thì có điểm nổi bật hơn, điểm nổi bật dễ dàng nhận thấy nhất đó là khả năng phản ứng với linh lực, khi chúng tiếp xúc với nhau sẽ sinh ra dao động kì dị. Trước đây ở thử thách ngọn thác thứ tư, Triệu Thiên Bình đã từng dụng tâm tỉ mỉ để cảm nhận cảm giác tiếp xúc khác thường trên vách đá, bây giờ nó lại vận dụng sự tỉ mỉ như vậy, nhưng khác với trước, lần này nó sử dụng linh lực có độ nhạy cảm hơn tiếp xúc bằng tay, hơn nữa nó đã từng có kinh nghiệm, nên không quá lâu sau nó đã nhận ra những sự đặc biệt của linh khí nằm xen lẫn trong không khí. Cảm giác ban đầu tuy đã có nhưng vẫn còn mơ hồ, việc bây giờ của nó là tận dụng thời gian để liên tục cảm giác sự tồn tại của linh khí trong môi trường xung quanh giống như lần cảm nhận linh lực lần trước, để dần dần nhận rõ sự tồn tại của linh khí một cách rõ ràng nhất có thể, từ đó phân biệt với khớing khí bình thường xung quanh rồi thì mới có thể tách nó ra một đường để đưa vào cơ thể luyện hóa được. Tuy Vân Ứng thiên rất đơn giản, chỉ yêu cầu một việc là cảm ứng linh khí, nhưng đòi hỏi sự tỉ mỉ và thời gian luyện tập lâu dài, càng cảm ứng được rõ ràng thì linh khí dẫn dắt vào cơ thể càng tinh thuần, dẫn đến hiệu suất luyện hóa cũng cao hơn, Vân Ứng thiên không chỉ là cơ sở của đệ nhị thiên tâm pháp mà còn đóng vai trò quan trọng gắn bó trong cả quá trình tu luyện về sau của tu sĩ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương