Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

HẠC XUNG THIÊN - 12

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:38:29

Trước khi lên xe ngựa, gọi :  

 

"Uyển Nương, nàng thứ gì, cứ với . Ta mới thể trao cho nàng."  

 

Ta khẽ , gì.  

 

Mành xe buông xuống, bánh xe lăn , đưa rời khỏi tòa biệt viện trấn giữ nghiêm ngặt.  

 

*

 

Khi về đến phủ hầu, gió lớn gào thét, mây đen dày đặc.  

 

Gã gác cổng vội vã chạy đến hành lễ, sắc mặt tái nhợt:  

 

"Phu nhân, thế tử gia đang chờ ở Phù Vân viện."  

 

Tim trầm xuống.  

 

Sân viện quỳ đầy hạ nhân, ai cũng cúi rạp mưa, Đào Xuân thấy , trong mắt lộ rõ sự sợ hãi và lo lắng che giấu nổi:  

 

"Ngân Lang Hầu gia giam ."  

 

Chuyện nên đến, rốt cuộc cũng đến.  

 

Ta đẩy cửa bước .  

 

Hương vương vất, trong phòng một mảnh hỗn loạn.  

 

Chén , bình hoa vỡ nát đầy đất, tấm bình phong đổ nghiêng, Bùi Mạc đưa lưng về phía , hai tay chắp lưng, cửa sổ, áo bào trắng thêu hình bạch hạc, tựa như tung cánh bay lên.  

 

Gió mưa sắp tới.

 

18

 

Ta nhẹ nhàng đóng cửa , khẽ gọi một tiếng:  

 

"Thế tử gia."  

 

Bùi Mạc , trong mắt ngập tràn hận ý, cố kiềm chế cơn thịnh nộ, gằn từng chữ:  

 

"Phu nhân ?"  

 

Ta mỉm :  

 

"Thế tử gia sai bám theo , còn hỏi gì?"  

 

Bùi Mạc sải bước tới gần, siết chặt cằm , cơn đau khiến kìm mà kêu lên một tiếng. Hắn cúi xuống, từ cao, từng câu từng chữ như nghiến răng nghiến lợi:  

 

"Ta hỏi nàng, hương thơm nàng từ ?"  

 

Lực đạo tay như nghiền nát xương cằm . Ta ngước lên đầy khó nhọc, thẳng khuôn mặt cơn giận dữ và cảm giác phản bội chiếm lĩnh của , khàn giọng :  

 

"Chàng thực sự ?"  

 

Tay Bùi Mạc khẽ run.  

 

Ta nắm lấy cổ tay , ánh mắt né tránh:  

 

"Chàng quanh năm theo hầu thiên tử, là chân rồng, chẳng lẽ nhận mùi long diên hương ?"  

 

"Ầm—"  

 

Bên ngoài sấm sét đùng đoàng, ánh chớp lóe lên, hắt lên khuôn mặt tái nhợt của Bùi Mạc.  

 

Mưa giông đột ngột trút xuống, tiếng mưa rơi xối xả che giấu tất cả sự dơ bẩn.  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hac-xung-thien/12.html.]

 

Hắn run rẩy giật mạnh cổ áo xuống, để lộ dấu vết mờ nhạt làn da tuyết trắng.  

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

 

Đôi mắt Bùi Mạc trợn to, đỏ ngầu, bóp chặt cổ , đè xuống giường.  

 

"Họ Thôi!" Giọng khàn đặc, đau đớn đến tột cùng. "Ta đối với nàng còn đủ ?"  

 

Gân xanh nổi lên tay, từng câu từng chữ như xé nát trái tim :  

 

"Ta đối xử với nàng thế nào? Ta ?"  

 

Cơn đau dữ dội siết chặt cổ họng, khó khăn hớp lấy từng ngụm khí, dùng hết sức lực gỡ tay , cuối cùng cũng thể thở gấp gáp từng .  

 

Giọng khản đặc nhưng vẫn kiên định:  

 

"Trước khi Trần thị bước cửa, đối với chẳng lẽ còn đủ ?"  

 

"Đồ nữ nhân ghen tuông! Ghen tuông!"  

 

Bùi Mạc giận dữ gào lên:  

 

"Phu thê vi cương, nam nhân tam thê tứ , đó là thiên lý, là đạo lý của thế gian !"  

 

Ta dốc hết bộ sức lực, vung tay tát một cái.  

 

Cơn đau nơi cổ lập tức dịu một chút.  

 

Ta run rẩy ho khan, đối diện với đôi mắt đau đớn cùng đáng thương của , giọng nhẹ bẫng như gió thoảng:  

 

"Quân vi thần cương, đây cũng là đạo lý của thế gian."  

 

Như thể một roi quất thẳng tim, Bùi Mạc đột nhiên cứng đờ, bộ sức lực rút sạch.  

 

Một giọt lệ nóng hổi rơi xuống cổ , , thì thào:  

 

" ... Quân vi thần cương, phu thê vi cương."  

 

Hắn kéo tay đặt lên n.g.ự.c , giọng khàn khàn:  

 

"Phu nhân... Uyển Nương... ở đây đau quá... nàng đ.â.m một nhát trí mạng."  

 

Mắt đỏ hoe, đầu ngón tay run rẩy kiểm soát , bật :  

 

"Phu quân, lúc phát hiện Trần thị, cũng đau như thế ."  

 

Ta nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt , với ánh mắt mất hồn mất vía, dịu dàng cất tiếng:  

 

"Phu quân , ghen tuông... phong thái của bậc quân tử ."  

 

"Ầm—"  

 

Một tiếng sấm nữa xé rách bầu trời, cuồng phong giật tung then cửa sổ, gió mang theo cơn mưa lạnh buốt tràn phòng, ào ạt quét qua .  

 

Một lát , Bùi Mạc lảo đảo dậy, giọng lạnh lùng:  

 

"Người ."  

 

Tên gia nhân run rẩy bước từ tấm bình phong, cúi gập .  

 

"Phu nhân đột nhiên lâm bệnh nặng, từ nay sẽ tĩnh dưỡng một trong Phù Vân viện. Không lệnh của , bất kỳ ai cũng bước ."  

 

Gió lạnh thấu xương, mồ hôi lạnh lưng tứa , cái lạnh buốt thấm qua da thịt, khiến cả run lên.  

 

Bùi Mạc đỏ mắt, thật sâu mấy giây, phất tay áo, bỏ .

 

 

Loading...