Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Hàng xóm không chịu giải tỏa, nhà tôi phát tài rồi - 4

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:59:41

Ngô Lai Tài khựng , vẻ quen với thái độ cứng rắn từ phía ông Lưu đó bắt đầu nổi cáu.

 

"Được , thái độ của rõ." Ông Lưu gật đầu, sang hỏi Tiểu Vương: "Vừa những lời , ghi âm hết ?"

 

"Rồi ạ, ghi đầy đủ hết ." Tiểu Vương đáp , tay vẫn đang cầm một chiếc máy nhỏ.

 

Lúc đó mới để ý trong tay máy , nhưng còn kịp suy nghĩ gì thêm thì lời tiếp theo của ông Lưu khiến chec lặng.

 

"Hồ Đức Vượng, sẵn sàng hưởng ứng kế hoạch phát triển giao thông đô thị của chính quyền. Đồng ý giải tỏa phần đất nhà ở và ruộng canh tác của gia đình để phục vụ xây dựng đường cao tốc ?" Ông Lưu đột ngột gọi tên , giọng nghiêm nghị như đang tuyên bố chính sách.

 

"Cái… cái gì cơ?" sững mất hơn chục giây mãi mới cất nổi tiếng để hỏi, giọng run lên.

 

hiểu ý câu đó nghĩa là gì… Chính là thu hồi đất nhà để đường, nhưng dám tin tai .

 

"Chính xác, là giải tỏa nhà và thu hồi cả ruộng để xây đường!" Ông Lưu bổ sung thêm, giọng vẫn đổi chút nào.

 

"Giải tỏa nhà ?" Tim bỗng đập thình thịch, thì thật sự tin .

 

"Không chỉ nhà , còn nhà Lý Nhị Ngưu, nhà Tôn Hữu Dân, nhà Thường Bảo Khôn và cả nhà Lưu Thắng Vượng. Nguyên dãy nhà của các , ngoại trừ nhà Ngô Lai Tài thì đều trong phương án giải tỏa mới." Ông Lưu khoát tay, giải thích rõ ràng cho chúng : "Phương án bồi thường vẫn giữ nguyên như ."

 

"Giải tỏa nhà á? Nhà cũng xếp diện đền bù giải tỏa?" Lý Nhị Ngưu dụi tai lia lịa, cứ tưởng nhầm.

 

"Không mơ, mơ!" Tôn Hữu Dân tự vỗ mặt một cái rõ mạnh, sang nắm lấy tay Thường Bảo Khôn lắc lấy lắc để.

 

Còn Lưu Thắng Vượng thì há hốc miệng, ngơ ngác đến mức thốt nên lời, cả bọn chúng cái tin ‘lộc trời rơi xuống’ cho choáng váng.

 

"Không cần quyết định ngay , cho các ba ngày để bàn bạc với gia đình. Ba ngày sẽ làng, nếu ai ý kiến gì thì chúng sẽ ký hợp đồng chính thức." Thấy chúng mừng đến mức cứng họng, ông Lưu mỉm nhẹ nhàng tiếp.

 

"Không cần bàn gì hết, ký luôn hôm nay ! Bây giờ ký luôn cũng !" liếc sang Ngô Lai Tài vẫn đang ngẩn , bỗng rùng một cái kìm mà hét toáng lên câu đó.

 

6.

 

"Đức Vượng, thế? Hét lên giật cả !" Lý Nhị Ngưu là gần nhất, kéo tay áo thì thầm nhắc nhở: "Lưu chủ nhiệm chẳng cho ba ngày, để bàn bạc mới quyết định ?"

 

"Ông thì hiểu cái rắm gì!" lườm một cái lập tức bước nhanh đến mặt ông Lưu: "Chủ nhiệm Lưu, chuyện cần suy nghĩ gì nữa . Chuyện nhà , thể tự quyết. Nếu tiện ở đây , thì ký hợp đồng luôn bây giờ cũng !"

 

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

"Nào nào, về nhà một lát, uống chén !" kéo tay ông Lưu, dẫn thẳng về phía nhà .

 

Đám Lý Nhị Ngưu còn đang ngơ ngác, thấy cũng vội vã theo .

 

Chờ bảo vợ dọn sẵn rượu thịt tiếp đãi, thì Lý Nhị Ngưu, Tôn Hữu Dân với mấy nữa đầy ngoài sân .

 

7.

 

"Sao lén lút như ăn trộm thế? Có chuyện thì nhà luôn , như bí mật quốc gia bằng. Ông Lưu tưởng chúng gì mờ ám thì khổ." trừng mắt Lý Nhị Ngưu, bực bội .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hang-xom-khong-chiu-giai-toa-nha-toi-phat-tai-roi/4.html.]

 

" sợ lỡ mồm sai cái gì thôi mà…" Lý Nhị Ngưu xị mặt, giải thích đầy oan ức.

 

"Đức Vượng , cũng rõ ràng cho chúng chứ! Sao tự dưng bảo ký hợp đồng luôn thế?" Thường Bảo Khôn gãi đầu, vẻ mặt mù mờ hiểu gì.

 

"Vợ đang chợ ở xã về, chuyện chẳng nên bàn với cô một tiếng ?" Lưu Thắng Vượng cũng chen .

 

" hỏi mấy ông, giải tỏa ?" bốn gã đàn ông đang mắt tròn mắt dẹt mặt, tức buồn .

 

"Đương nhiên là , hồi tin nhà Ngô Lai Tài sắp đền bù. ghen đến sôi m.á.u kìa." Tôn Hữu Dân nghĩ ngợi gì mà đáp luôn: " còn trách ông nội năm xưa chọn cái nền đất nhà nữa là."

 

"Vậy thì còn chần chừ gì nữa? Cơ hội đến tận cửa , nắm lấy thì chờ gì nữa?" đập tay lòng bàn tay, sốt ruột .

 

" chẳng ông Lưu bảo cho ba ngày suy nghĩ ? Ba ngày nữa mới ký hợp đồng mà?" Lý Nhị Ngưu chớp mắt ngơ ngác, vẫn theo kịp mạch suy nghĩ của .

 

Cái đám ngu , chơi cờ đánh bài thì mưu mô lắm mà đến chuyện nghiêm túc ngu ngơ chịu :

 

"Mấy ông là giả ngu ngu thật ? Ba ngày nữa, ai sẽ chuyện gì xảy ?"

 

"Ông Lưu đột nhiên đổi hướng sang nhà tụi , chẳng vì Ngô Lai Tài tham lam quá. Hét giá cao ?"

 

"Giờ bỏ qua nhà mà chuyển sang tụi , lỡ ba ngày nữa tỉnh chấp nhận điều kiện của ông Lưu thì ?"

 

"Lúc đó giải tỏa nhà nữa, nên tranh thủ ký hợp đồng ngay lúc . Có giấy trắng mực đen mới là chắc chắn. Đến khi Ngô Lai Tài hối hận thì cũng muộn ."

 

"Còn nếu mấy ông chờ thì cứ đợi ba ngày, riêng thì hôm nay nhất định ký."

 

sợ ông Lưu trong nhà thấy, nên ghé sát tai mấy mà hạ giọng nhỏ.

 

"Ờ đúng , nhỡ Ngô Lai Tài đầu nhận điều kiện thì chẳng tụi mừng hụt ? Thôi, khỏi đợi vợ về nữa ký luôn." Lưu Thắng Vượng như bừng tỉnh, gật đầu liên tục.

 

"Phải , chớp thời cơ ký cái . Kẻo vịt nấu chín bay mất."

 

Cả đám cũng gật gù đồng tình, rôm rả hẳn lên.

 

"Đức Vượng, là... tụi cũng chuyện với ông Lưu một chút. Xin thêm ít tiền bồi thường?" Thường Bảo Khôn thấy ai cũng đồng ý ký, ngập ngừng hỏi.

 

trừng mắt liếc Thường Bảo Khôn một cái, giọng đầy cảnh cáo:

 

"Bảo Khôn, ông tính bắt chước Ngô Lai Tài đấy ?"

 

" , lòng tham đáy chỉ rước họa thôi! Chuyện xây đường là việc của Nhà nước, Nhà nước bao giờ mặc cả với cá nhân ?"

 

"Ai mà chẳng thêm chút, nhưng xin mới là chuyện khác. Nếu nâng giá thì ông Lưu còn mất công dây dưa với Ngô Lai Tài đến giờ chắc?"

 

Loading...