Hàng xóm không chịu giải tỏa, nhà tôi phát tài rồi - 7
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:59:45
Ngô Lai Tài quen thói hống hách với tụi , nào tin Lý Nhị Ngưu dám tay thật. Hắn chỉ trán , khiêu khích đầy thách thức.
(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)
"Mẹ mày…" Lý Nhị Ngưu tức đến đỏ mặt tía tai, giơ cái xẻng lên định lao cho một trận.
"Thôi, bình tĩnh! Đừng dại dột vì cái thứ mà chuốc họa ." lúc then chốt, ông Lưu lao đến ôm chặt lấy Lý Nhị Ngưu kéo . Rồi giật luôn cái xẻng vứt sang một bên: "Chuyện để giải quyết, mấy đừng nhúng tay ."
Ông Lưu lắc đầu với chúng , đó bước thẳng đến mặt Ngô Lai Tài.
"Ngô Lai Tài, bây giờ sẽ qua con đường . Anh lập tức tránh , rõ ?" Giọng ông Lưu lạnh băng, rõ ràng là mệnh lệnh.
Ngô Lai Tài gằn giọng thở hổn hển, cả căng lên như dây đàn:
"Mày lệnh cho tao ? Mày là cái thá gì chứ? Hôm nay ông mày cho mày đấy, mày gì tao?"
"Nói cho mày , đồng ý điều kiện của tao thì mày đừng mơ rời khỏi đây nguyên vẹn!"
Tình thế đến mức thể lùi. Một khi nhường đường coi như mất trắng, giấc mộng đổi đời trong một đêm cũng tan thành mây khói.
"Tiểu Vương, gọi điện . Báo cáo là đang đe dọa thể."
"Ngô Lai Tài, hôm nay nhất định sẽ khỏi con đường . Nếu dám động một ngón tay của , thề sẽ cho cả nhà tù bóc lịch vài năm!"
"Anh dám tấn công cán bộ nhà nước đang thi hành công vụ? thật, chắc mấy các sống yên lâu quá nên quên mất pháp luật là gì đấy!"
Ông Lưu hiệu cho nhân viên cùng, chỉ thẳng đám nhà họ Ngô. Khí thế nghiêm nghị cần gào lên cũng khiến thấy lạnh sống lưng.
Dù gì cũng là từng va chạm bao nhiêu sự vụ, cái thần thái mấy dân quê đọ nổi.
Lời dứt, thấy mấy trong họ hàng bên Ngô Lai Tài bắt đầu lùi . Rõ ràng, họ hề nghi ngờ những gì ông Lưu .
Ngô Lai Tài căng thế là vì giành phần thịt, còn đám theo phe cùng lắm cũng chỉ mong húp ít nước canh.
Chỉ vì húp chút nước canh mà kéo cả rắc rối, đáng ?
"Ngô Lai Tài! Đồ khốn, mày tạo phản ?!" lúc , một tiếng quát lớn vang lên.
Tiếp đó là cảnh trưởng thôn cưỡi chiếc xe đạp cà tàng lao như bay tới, kịp bóp phanh đ.â.m thẳng thằng con rể thứ hai của Ngô Lai Tài.
Ông cũng chẳng buồn quan tâm đ.â.m trúng ai , vứt xe sang một bên chạy thẳng đến tung một cú đá thẳng m.ô.n.g Ngô Lai Tài.
Sao ông trưởng thôn xuất hiện?
còn đang ngạc nhiên thì thấy Lưu Thắng Vượng liếc sang , tay động tác gọi điện thoại. lập tức hiểu , chắc lúc nãy thấy tình hình căng quá nên nhanh trí gọi báo cho trưởng thôn.
"Ngô Lai Tài, đồ khốn … Mày chán sống hả?! Ông Lưu là lãnh đạo cấp thành phố, mày cũng dám bao vây ? Mày vô tù gặm cơm nguội ?!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hang-xom-khong-chiu-giai-toa-nha-toi-phat-tai-roi/7.html.]
"Con nó, cả làng cả xóm ngày nào cũng vì nhà mày mà loạn! Muốn chec thì tự tìm sợi dây t.r.e.o c.ổ , đừng ở đây gây chuyện phá làng phá xóm nữa!"
Vừa chửi, trưởng thôn liên đá Ngô Lai Tài như đang thi triển quyền pháp ‘vô ảnh cước’. Sáu mươi tuổi đầu mà đá nhanh đến mức còn thấy cả tàn ảnh.
Không trách ông nổi, nếu thật sự chuyện xảy với ông Lưu ở làng . Ngô Lai Tài bắt thì chắc , nhưng bản trưởng thôn cũng thoát khỏi liên đới trách nhiệm.
"Mấy thằng cũng rảnh lắm ? Mày là con nhà họ Trần đúng ? Còn mày, cháu bên nhà họ Tiền tao nhớ mặt hết đấy."
"Ngô Lai Tài cho mấy đứa uống nhầm nước gì mà dám hùa theo chống lãnh đạo thành phố? Chúng mày sống chán ?"
"Chờ vụ xong, tao sẽ tới từng nhà chuyện với cha , ông bà của chúng mày."
"Biến hết cho tao! Còn lề mề nữa là tao tiễn cả lũ lên trại cải tạo nung gạch cho tỉnh !"
Chửi xong Ngô Lai Tài, trưởng thôn sang tẩn luôn một trận mắng như tát nước mặt đám họ hàng nhà họ Ngô.
12.
Chớp mắt một cái, đám còn hùng hổ trung thành với Ngô Lai Tài tan tác như chim bay thú chạy, ngay cả con trai với mấy thằng con rể nhà cũng chuồn sạch.
Dù lời trưởng thôn phần quá, nhưng trong tình huống quả thực hiệu quả.
"Chủ nhiệm Lưu, thật xin ! Để kinh sợ , chứ?" Xử lý xong tình hình, trưởng thôn lập tức sang hỏi han ông Lưu với vẻ đầy quan tâm.
"Lão cáo già…" nhịn buột miệng chửi thầm một câu.
Trước đây lúc giải tỏa chỉ liên quan đến mỗi nhà Ngô Lai Tài, vì chẳng dính líu lợi lộc gì nên trưởng thôn liền lặn mất tăm mà để mặc ông Lưu tự đối đầu với nhà đó.
Giờ thấy chuyện khả năng lớn sảy thì sợ vạ lây, ông mới hấp tấp lao đến. Việc liên quan thì trốn nhanh như chồn, việc liên quan thì vội tới như cháy nhà.
"Không , trưởng thôn đến đúng lúc lắm. Sau vụ sẽ báo cáo đầy đủ với xã về sự phối hợp tích cực của trưởng thôn trong công tác." Đối với kiểu trơn như lươn ông Lưu cũng chẳng mấy thiện cảm, liền đáp bằng một câu mỉa mai khách sáo sang chào chúng để rời .
"Đồ trời đánh, đây chẳng là ức h.i.ế.p ? Nói là giải tỏa giải tỏa nữa!" Uông Hỷ Mai thấy tình thế mất, bà phịch xuống đất gào ăn vạ.
"Quản vợ mày cho tử tế ! Suốt ngày như mụ điên , lý cũng quá cho bằng !" Trưởng thôn bực bội mắng một câu, leo lên xe đạp chuẩn rời .
Không là vô tình cố ý, bánh xe đạp lăn đúng lên cổ chân của Uông Hỷ Mai. Chỉ điều, cổ chân bà dạng khiến bánh chạm qua xe đạp đổ lăn .
"Mẹ kiếp, đúng là quả tạ, cả cái nhà chẳng đứa nào hồn!" Trưởng thôn lầm bầm chửi, lết dựng xe đẩy với cái chân tập tễnh.
Về phần nhà Ngô Lai Tài, chẳng ai trong chúng quan tâm nữa. Thậm chí còn thấy hả hê trong bụng.
Chúng chỉ ba ngày để dọn , thời gian căng như dây đàn ai mà còn rảnh để dây với ?