Hậu Cung Đại Đào Sát - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:08:38
Hôm , dậy phần muộn.
Sau khi chải chuốt trang điểm xong, đến sân, thấy ít tú nữ chờ sẵn.
Chỉ liếc mắt một cái, liền sững .
Giữa đám đông, gần một nửa tú nữ đều khoác lục y.
Các nàng lặng lẽ quan sát , trong ánh mắt thấp thoáng vẻ kinh ngạc.
“Chẳng lẽ chỉ thấy?”
“Lẽ nào tất cả tú nữ đều thấy hàng chữ kỳ quái đó?”
Ta khẽ khổ.
“Cũng đúng, ngay cả kẻ tầm thường như còn thể thấy.”
“Đâu lý gì khác thấy?”
“Xem chừng , những ai khoác lục y đều sẽ loại cả.”
Nói thì , song chẳng mấy bận lòng. Dù cũng chẳng hứng thú gì với chuyện cung phi. Sớm loại, sớm về nhà, càng vui vẻ.
Ngay lúc đó, tay áo ai đó nhẹ nhàng kéo lấy.
“Tòng Nghi, ngươi cũng thấy thiên thư quái dị , đúng ?”
“Thiên thư…”
Ta cúi đầu, liền thấy khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của Cố Sở Dung, ánh mắt nàng đầy vẻ đáng thương.
Ta và Cố Sở Dung đều là tú nữ, cùng xuất từ những gia đình nhỏ, dung mạo cũng bình thường, tính tình trầm lặng. Bởi thế, dù mới quen bao lâu, chúng thiết với .
Nàng đưa mắt quanh, kéo một góc, hạ giọng :
“Đêm qua đột nhiên tỉnh giấc giữa cơn mộng.”
“Vừa mở mắt , mặt bỗng nhiên hiện lên một hàng thiên thư.”
“Nói rằng bệ hạ yêu thích lục y, ai khoác lục y tất chọn.”
“Khi , còn tưởng mơ màng, chẳng để tâm lắm.”
“ bây giờ xem , e rằng ai cũng thấy hàng thiên thư đó .”
“Nếu , nhiều mặc lục y đến ?”
Nàng siết chặt khăn tay, gương mặt tràn đầy bất cam.
“Cay đắng , cung, mang theo bộ xiêm y nào màu lục.”
“E rằng, chúng sẽ loại mất thôi.”
Vừa , vành mắt nàng dần đỏ hoe.
“Trước khi cung, còn với di nương rằng, nhất định sẽ trở thành nương nương.”
“Đến lúc đó, sẽ còn dè dặt chính thất nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hau-cung-dai-dao-sat/chuong-2.html.]
“Thật ngờ, ngay cả vòng sơ tuyển cũng chẳng qua .”
“Đợi đến khi về phủ, sẽ họ giễu cợt thế nào đây!”
Khác với , Cố Sở Dung xuất thứ nữ. Mẫu nàng chính thất áp chế đủ đường, chịu đủ ấm ức. Vì thế, nàng vẫn luôn ôm một bụng tức giận, một bước lên mây để mẫu cuộc sống hơn.
Dung mạo nàng tuy bình thường, nhưng tài đánh đàn thuộc hàng tuyệt thế. Chính vì , đối với chuyện nhập tuyển, Cố Sở Dung vốn nắm chắc trong lòng.
Nếu thật sự vì một bộ xiêm y mà loại, chỉ e nàng sẽ tức đến chết.
Nhìn bộ dạng nàng đau khổ đến thắt ruột, do dự một lát, cuối cùng vẫn lên tiếng:
“Ta một bộ váy thanh lục.”
“Nếu ngươi ngại…”
Đôi mắt Cố Sở Dung lập tức sáng lên.
“Có… thật ?”
“ như , ngươi chẳng sẽ…”
Ta mỉm , lắc đầu.
Vịt Bay Lạc Bầy
“Ta vốn chẳng cung.”
“Ngươi cứ mặc .”
Cố Sở Dung xúc động nắm c.h.ặ.t t.a.y .
“Tòng Nghi, đa tạ ngươi!”
“Nếu thực sự trúng tuyển phi tần, nhất định quên ân tình hôm nay của ngươi!”
Ta , vỗ nhẹ lên tay nàng .
“Được , mau y phục .”
“Ta để váy ngay giường, cửa là thể thấy ngay.”
Cố Sở Dung khẽ nâng váy, vội vã chạy về phòng .
Vừa lúc nàng bước , thì của Nội Vụ Phủ cũng đến.
Dẫn đầu là một mụ v.ú cao gầy, đôi mắt âm trầm quét qua , khóe môi chậm rãi nhếch lên, giọng the thé chói tai:
“Địa điểm sơ tuyển là Thần Vũ Môn.”
“Chư vị tiểu chủ, xin theo lão nô.”
“Vâng, phiền mama.”
Mọi lặng lẽ theo bà .
Ta cùng, ngừng ngoái đầu về phía phòng .
Cố Sở Dung, nàng vẫn …?
Nhất định kịp mới …