Hậu Cung Đại Đào Sát - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:08:40
Đến khi đặt chân đến Thần Vũ Môn, vẫn chẳng thấy bóng dáng Cố Sở Dung .
Ta kìm mà khẽ thở dài.
Thôi , mỗi một mệnh.
Chúng chẳng qua chỉ là bèo nước gặp , tận tâm tận nghĩa, cũng chẳng thể giúp thêm gì nữa.
Thu tâm tư, cúi thấp đầu, yên phận chờ sơ tuyển.
Phụ trách tuyển chọn là quan viên Nội Vụ Phủ, quan Hộ Bộ, cùng các bà v.ú chấp sự trong cung.
Nội dung kiểm tra chủ yếu là phận, tuổi tác, dung mạo và sức khỏe của tú nữ.
Mười một hàng, tất cả đều im lặng chờ xét duyệt.
Một mụ v.ú già nua đến đáng sợ, trông chừng bảy tám chục tuổi, bước lên nhất.
Thân hình bà còng xuống, ánh mắt sắc bén như chim ưng lướt qua đám đông.
Từ cái miệng nhăn nhúm, trụi lủi của bà phát tiếng “khặc khặc” quái dị.
Chầm chậm mở miệng, giọng khàn đặc, thô ráp, nhưng vang vọng rành rọt bên tai :
“Phàm kẻ nào khoác lục y, lập tức đánh chết!”
Lời dứt, cả sân liền nổ tung.
Tú nữ bốn phía trợn mắt , ai nấy đều thể tin nổi.
Chỉ vì khoác một bộ lục y, mà nhận lấy cái c.h.ế.t ư?
Bà v.ú , chẳng lẽ điên ?
Thế nhưng, giây tiếp theo, một đám thị vệ cao lớn tràn .
Không một lời, chúng thẳng đến chỗ những tú nữ mặc váy lục.
“Buông ! Buông bản tiểu thư !”
“Các ngươi là ai ?”
“Phụ chính là đương triều Thừa tướng!”
“Các ngươi… các ngươi định gì?”
“Ta chẳng qua chỉ mặc một bộ váy lục mà thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hau-cung-dai-dao-sat/chuong-3.html.]
“Các ngươi thể đối xử với như !”
Bà v.ú chấp sự phá lên, khóe môi nhếch đến tận mang tai, ngập tràn ác ý.
“Một lũ ngu xuẩn tự cho thông minh!”
“Đương kim Thái hậu nương nương ghét nhất chính là màu lục!”
“Đã thánh chỉ nghiêm cấm bất cứ ai trong cung khoác lục y, kẻ trái lệnh, g.i.ế.c tha!”
“Ngoan ngoãn chịu chết, còn thể giữ thây.”
“Bằng …”
Bà híp mắt , bỗng nhiên nuốt nước bọt đánh “ực” một tiếng.
Đầu lưỡi đỏ tươi, dài ngoằng nhanh như chớp lướt qua đôi môi nhăn nheo.
Bất chấp tiếng la hét, chửi rủa, cầu xin của các tú nữ, đám thị vệ chút nương tay, lượt kéo họ .
Chẳng bao lâu , tiếng gào , tiếng thét thảm thiết liền nối vang lên.
Âm thanh sắc lạnh, ghê rợn, tựa như đến từ A Tỳ địa ngục.
Mùi m.á.u tanh và hôi thối của phân tiểu dần dần tràn ngập khí.
Ta ngây tại chỗ, đến cả hô hấp cũng nhất thời quên mất.
Chẳng qua chỉ là một nữ tử bình thường.
Suốt mười mấy năm qua, điều học là nữ công, nấu nướng, tam tòng tứ đức.
Những chuyện mắt quá mức xa lạ với .
Giống như một cơn ác mộng hoang đường và kỳ quái.
Kinh khủng đến mức thậm chí chẳng thể cảm thấy sợ hãi.
Vịt Bay Lạc Bầy
Chỉ thấy tất thảy đều chẳng hề chân thực, như thể vẫn còn đang say giấc mộng.
Người xung quanh phần lớn cũng phản ứng giống , một khác thì trực tiếp khuỵu xuống, thút thít.
Bà v.ú già đám tú nữ còn , nở một nụ đầy thâm ý.
“Ngoại trừ những kẻ khoác lục y, tất cả những ai còn đều thông qua sơ tuyển.”
“Chúc mừng chư vị tiểu chủ.”
“Giờ các ngươi thể về Trữ Tú Cung, chờ đến ngày phúc tuyển .”