Hầu Phủ - 11
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:54:17
ả còn kịp đến gần Tiêu Bắc Vọng đá bay xa mấy mét. Ta hai nữ nhân điên cuồng mắt, cuối cùng tuyệt vọng lắc đầu.
Bọn họ căn bản . Là ác quỷ! Nếu lúc đầu chúng đề phòng, giờ phút ném c.h.ế.t chính là con trai …
Ta thở dài một tiếng, Hứa Linh Nhi: "Ta sớm kế hoạch của các ngươi. Cho nên sớm đổi con ...Hứa Linh Nhi, đứa con trai ngươi trộm về chính là con trai ruột của ngươi..."
Hứa Linh Nhi m.á.u tràn khỏi miệng, ánh mắt hoảng loạn trong giây lát, nhưng gần như ngay lập tức ả bắt đầu gào thét: "Không thể nào! Ngươi chỉ là mất con nên phát điên lừa thôi!"
đại phu trong viện theo như chuẩn từ , bế đứa bé tắt thở đất lên, nặn vài giọt m.á.u đầu ngón tay. Lần lượt nhỏ hai chiếc bát. Lại bất chấp sự phản kháng của Hứa Linh Nhi, cưỡng ép lấy m.á.u nhỏ cùng một bát nước trong.
Con ngươi run rẩy của Hứa Linh Nhi thể tin hai giọt m.á.u nhanh chóng hòa tan trong nước.
"Không! Không! Tuyệt đối thể!"
Ả định hất đổ bát, Hứa Xuân Hoa theo sát phía kéo . Nhìn chằm chằm hồi lâu, đến mức mồ hôi lạnh mặt rịn mấy lớp.
Hứa Xuân Hoa đột nhiên hét lên như quỷ, bà bóp chặt cổ Hứa Linh Nhi: "Con tiện nhân nhà ngươi! Giết c.h.ế.t cốt nhục duy nhất của con trai !"
Hứa Linh Nhi bóp đến mặt mũi đỏ bừng, mắt trợn trắng, ả liều mạng giãy giụa.
Mà lúc trong lòng còn chút thương hại nào, chỉ đám súc sinh cùng c.h.ế.t chung.
Thế là một tiếng: Hứa Linh Nhi quả thật g.i.ế.c c.h.ế.t con trai của . cháu trai của bà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hau-phu-oafm/11.html.]
Trong ánh mắt ngây dại của Hứa Xuân Hoa, lệnh cho ám vệ lôi một nam nhân . Hứa Linh Nhi thấy nam nhân đánh đến biến dạng, lập tức thành tiếng. Bò lê lết tới: Từ lang! Từ lang ! Chàng mở mắt !"
Cảnh tượng mắt rõ ràng cần chứng minh nữa, biểu hiện của Hứa Linh Nhi chính là minh chứng nhất.
Hứa Xuân Hoa đôi nam nữ đang câu kết mặt, như sét đánh, lao tới túm lấy tóc Hứa Linh Nhi kéo lê : "Đồ đĩ điếm! Mày dám lưng con trai tao ngủ với nam nhân hoang dã! Đồ khốn nạn! Hứa gia tao loại súc sinh như mày! Lúc đầu mày cùng phụ mày ăn xin! Tao đáng lẽ nên bỏ đói mày c.h.ế.t !"
Mà Hứa Linh Nhi luôn tỏ yếu đuối, lúc như ác quỷ nhập . Ả cắn chặt tai Hứa Xuân Hoa, cho đến khi xé rách xuống, miệng đầy m.á.u chửi rủa: "Nói vớ vẩn! Chỉ con trai bà chơi gái! Còn thì chơi trai ?! Con trai bà bệnh tật đầy ! Có mẫu như bà thì nó c.h.ế.t sớm là đáng đời!"
Mà nam nhân đất thoi thóp vẫn còn hỏi: Linh Nhi... con trai chúng ...Nó là... sắp hưởng phúc ...Chúng sẽ hưởng phúc cùng con trai chứ..."
Hứa Xuân Hoa bịt tai lăn lộn đất, nhổ một bãi đờm mặt nam nhân: "Nằm mơ giữa ban ngày ! Con trai của ngươi con tiện nhân Hứa Linh Nhi ném c.h.ế.t !"
Nam nhân trừng mắt dám tin, thấy Hứa Linh Nhi sợ hãi lảng tránh ánh mắt.
"Cô g.i.ế.c con trai ...Đồ tiện nhân cô g.i.ế.c con trai !"
Nói nhào tới, húc đầu Hứa Linh Nhi ngã xuống đất. Mà Hứa Xuân Hoa thừa cơ xông tới chọc hai ngón tay mắt Hứa Linh Nhi: "Dám bất kính với con trai ! Đồ nữ nhân mắt mù!"
Trong tiếng kêu gào thảm thiết của Hứa Linh Nhi, ngón tay của Hứa Xuân Hoa ngừng ngoáy sâu hốc mắt đẫm máu.
Nam nhân thì sớm buồn nôn, nôn thốc nôn tháo sang một bên. Hứa Linh Nhi lê đất một vệt m.á.u dài, c.h.ế.t vì đau đớn tột cùng. Hứa Xuân Hoa tay đầy m.á.u me, như một con quỷ dữ bò từ địa ngục: "Lâm Nguyệt Bạch, đồ nữ nhân thối tha! Đến lượt mày !"