Hầu Phủ - 10
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:54:15
Ta khung cảnh xung quanh, lệ nóng tràn mi.
"Phụ , mẫu , đến đây?"
Ta bước nhanh tới, nhà sinh mẫu ôm lấy , nước mắt lăn dài.
"Đại tiểu thư..."
Đội thương hộ Lâm gia hùng dũng bước qua cổng viện, những khác mang rương bê thùng bước .
"Tiểu thư, xem chúng đem thứ gì đến đây!"
"Phụ , mẫu , đây là..."
Ta mấy rương gỗ mở , rương gỗ đầy những thỏi vàng lấp lánh chói mắt.
"Con của , đương nhiên là hài lòng tất cả đời ! Nữ nhi, thứ đều là của con, đủ thì với phụ mẫu, nhà còn nhiều thứ..."
"Mẫu , đủ , đủ ..."
Nhà sinh mẫu vẫn luôn thương , mặc kệ gặp chuyện gì, bọn họ sẽ luôn là chỗ dựa vững chắc cho .
Bàn tiệc bày , nhà sinh mẫu và bọn cùng dùng bữa, nâng ly cạn chén.
"Lâm Nguyệt Bạch, ngờ ngươi còn ngày hôm nay!"
" đó, đáng tiếc cho bọn , mắt như mù, đây xem thường loại như ngươi."
"Ha ha, đây là do chúng hiểu chuyện!"
Những vị khách quý trong kinh thành bên , nịnh nọt ngừng, Hứa Xuân Hoa và Hứa Linh Nhi mà căm hận thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hau-phu-oafm/10.html.]
Ta thèm để ý đến bọn họ, nhà ở đây, tướng quân ở đây, con trai ở đây, là hạnh phúc nhất thiên hạ.
“Khó bệ hạ và đứa bé hợp duyên đến , Tiêu phu nhân, hôm nay nhận con trai nàng nghĩa tử ?"
Tiêu Bắc Vọng vội vàng kéo tạ ơn. Ta chìm đắm trong cơn mê hạnh phúc, thấy mặt cô cháu Hứa thị lộ vẻ đắc ý.
...
Cung tiễn thánh giá xong, tiễn hết khách khứa đầy viện xong. Chúng mới rảnh tay xử lý việc nhà.
Vừa bệ hạ ban phủ tướng quân cho Tiêu Bắc Vọng, theo lời thỉnh cầu của Tiêu Bắc Vọng mà truy phong cho sinh mẫu của một phẩm cáo mệnh.
Mà hoàng hậu tặng một món quà lớn, cầu xin bệ hạ phong cho phận huyện chủ!
Lại ban cho nhà sinh mẫu ngự thương của hoàng gia!
Ngay khi chúng định rõ ràng với cô cháu Hứa thị, cầu nào cầu đường nào đường nấy. Không ngờ Hứa Linh Nhi ôm đứa con của từ trong phòng . Mọi còn kịp phản ứng, Hứa Linh Nhi giơ cao đứa bé ném mạnh xuống đất!
Ta kinh hãi vội vàng gọi đại phu cứu !
Đứa bé vốn đầy thương tích, giãy giụa hai cái mặt đất tắt thở ngay lập tức. Hứa Linh Nhi quá coi thường mạng , khiến đột nhiên nổi cơn thịnh nộ. Gạt Tiêu Bắc Vọng khỏi tầm mắt, xông tới túm lấy Hứa Linh Nhi, chất vấn: "Nó chỉ mới đầy tháng! Hứa Linh Nhi! Sao cô thể! Sao cô nhẫn tâm thế! Đó là con trai ruột của cô đấy!"
Hứa Linh Nhi điên dại, ả trừng mắt như ác quỷ: "Không~ nó là con trai của ngươi~"
Khi màn kịch của ả bắt đầu, Hứa Xuân Hoa từ kinh ngạc chuyển sang nắm chắc phần thắng, bà phủi phủi bụi đất ngay ngắn lên ghế chủ vị.
Giọng như ác quỷ địa ngục: "Lâm Nguyệt Bạch ngươi ngờ chứ, nghiệt chủng ném xuống đất chính là con trai ngươi! Ngươi sinh con, liền tráo đổi hai đứa bé! Trong khi nghiệt chủng của ngươi chịu khổ chịu tội, con trai của Linh Nhi theo ngươi hưởng phúc!"
Hứa Linh Nhi túm lấy cổ áo thảm thiết: “Mà ngay lúc ! Con trai hoàng hậu nương nương nhận nghĩa tử! Nó sẽ vinh hoa phú quý hưởng hết! Ta mới là sinh mẫu của nó!"
Hứa Xuân Hoa chằm chằm và Tiêu Bắc Vọng như rắn độc: "Đây là con của con trai ! Cháu đích tôn của !_Ta là tổ mẫu ruột của nó! Xem ai dám động !"
Mà Hứa Linh Nhi theo ánh mắt bà mà nhào tới chỗ Tiêu Bắc Vọng, rút con d.a.o găm tẩm độc trong lòng: "Tiêu Bắc Vọng chết! Tiêu gia chỉ còn một nam đinh là con trai !"