Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Hệ Liệt Âm Quẻ Môn - Linh Dị - Chương 1: Chiêu Tài Minh Miêu 1

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:36:58

"Còn mệnh thì sống! Không tiền thì chữa bệnh gì!!

"Ai bảo mày đưa tiền cho mày?"

Mẹ đến bệnh viện, việc đầu tiên bà là nắm lấy đầu , đập mạnh bức tường bên cạnh.

"Chẳng tao , tiền đưa cho nó!

"Không là mày cố ý đấy chứ?"

"Bao nhiêu năm nay tao đối xử với mày đủ ? Tại cứ đối nghịch với tao!"

"Mẹ, con ."

ôm đầu, chỉ cảm thấy trời đất cuồng, ngay cả khuôn mặt của cũng còn rõ.

Những họ hàng xung quanh đầu tiên sững sờ, khi định thần lập tức tách chúng .

"Xuân Hiểu, cô điên ! Đây là con gái ruột của cô đó, cần tay tàn nhẫn như thế ?"

Mẹ để ý đến lời của bác cả, vẫn cố gắng ném đồ trong tay về phía .

"Ai bảo mày đưa tiền cho mày, mày cố ý hại c.h.ế.t nó !

"Kiều Sở, mày đúng là đứa bất hiếu, đồ lương tâm!"

Cơn đau khiến đầu óc trống rỗng, mãi đến khi bác kéo phòng việc của bác sĩ, vẫn kịp hồn.

bao giờ nghĩ rằng đối xử với như thế .

Dù là những lời lẽ độc địa , là việc tay đánh , đây đều là đầu tiên.

"Sở Sở , cháu chuyện của trai cháu cho mất trí , đừng trách cháu nhé."

Bác bên cạnh nhẹ nhàng : "Cháu cũng mà, từ nhỏ cháu thương cháu nhất."

lắc đầu, nhưng gì.

thích trai , thậm chí thể là ghét cay ghét đắng.

ngờ rằng thực sự trai chết.

Anh trai sinh mắc bệnh bẩm sinh nghiêm trọng.

Để chữa bệnh cho , bố dốc hết sức kiếm tiền.

tiền kiếm từ việc thuê lặt vặt chẳng thấm so với chi phí y tế khổng lồ.

Để kiếm thêm tiền, bố xuống mỏ việc, nhưng đó bao giờ trở về nữa.

Người mất, tiền cũng còn.

Mẹ vì quá đau buồn, suýt chút nữa một xác hai mạng.

Sau khi tỉnh , bắt đầu căm hận trai .

"Anh mày chính là chổi, hại cả gia đình ."

Đây là câu với nhiều nhất.

Mỗi câu , đều bắt quỳ đất : "Sở Sở là bảo bối của nhà chúng .

"Kể từ khi sinh nó, vận may của nhà , còn cả bệnh của mày, ngày càng lên. Sau mày đối xử với nó, ?"

Mỗi , đều lặng lẽ gật đầu.

Người trong làng đều phát điên.

cực kỳ tỉnh táo.

Bà nâng niu như báu vật trong tay, còn đạp trai xuống bùn.

Bà trút hết oán hận lên , dồn hết tình thương .

Năm mười tuổi, cân nặng của ngang với trai mười sáu tuổi.

Trong thời đại mà ai cũng cố gắng sinh con trai, nổi danh là kẻ điên khắp mười dặm tám làng.

"Ép lão Kiều đến sống dở c.h.ế.t dở ."

"Con đàn bà điên sớm muộn gì cũng nhận quả báo!"

Mẹ chẳng bận tâm gì, chỉ dồn hết tâm tư .

Theo lời , nếu trai , bố xuống mỏ, cũng sẽ sinh non, yếu ớt như .

Tất cả là do nợ chúng .

Từ khi trí nhớ, thứ trong nhà đều dành cho .

Bàn ăn nhà cũng nổi tiếng là kiểu "ba tám".

Thịt, trứng, sữa đều mặt , còn mặt trai, vĩnh viễn chỉ là một đĩa rau xanh.

thương trai, thường lén giấu đồ ăn ngon, đợi chú ý, nhét cho trai ăn.

Lâu dần, phát hiện .

Đó là đầu tiên thấy nổi giận mặt .

Bà bắt quỳ xuống đất, cầm roi mây quất mạnh lưng .

"Tao bảo mày ham ăn hả! Cướp đồ ăn trong miệng em mày, đúng là hổ!"

Ban đầu, trai còn cố biện hộ, nhưng đó đánh đến mức chỉ còn thể thở dốc sàn.

sợ quá òa, ánh mắt ném về phía lúc đó, giống hệt bây giờ, đầy ác ý và oán hận.

Khi lớn lên, thi đỗ đại học, cuối cùng cũng thể thoát khỏi ngôi nhà .

cầm tiền giấu kín, dúi tay , bảo hãy rời .

, chỉ khi rời khỏi ngôi nhà , mới thể sống như một con .

Anh xoa đầu , gương mặt gầy gò nở nụ dịu dàng: "Em gái ngoan."

ngay chiều hôm đó, phát hiện điều gì đó .

Bà lục lọi trong phòng và tìm thấy tiền đưa. Bà điên cuồng đánh .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/he-liet-am-que-mon-linh-di/chuong-1-chieu-tai-minh-mieu-1.html.]

"Mày đúng là tay chân mềm yếu! Mày lấy nhiều tiền thế, ăn cắp của em mày ?!"

ôm c.h.ặ.t c.h.â.n , sợ hãi òa: "Mẹ, tiền đó là con đưa cho ! Thật sự lấy trộm . Mẹ đừng đánh , tất cả đều là của con. Con chỉ thương , con đối xử với , con thích nhất!"

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

"Con thích nhất, thì ?"

Mẹ tức đến mức bật , đột nhiên giật lấy giấy báo nhập học trong tay và xé tan thành từng mảnh.

"Mày đừng nghĩ đến chuyện hết, ở nhà với em mày!"

Đó là đầu tiên phản kháng .

Anh gọi bác, gọi trưởng thôn đến, quỳ mặt , từng từng thề: "Mẹ, cho con . Con học đại học, con sẽ kiếm tiền thật nhiều để cho em tiêu."

Mẹ mắt đỏ hoe, kiên quyết chịu nhượng bộ: "Sau chỉ là chuyện hão huyền. Tao chỉ em mày học hành gì, mày ở nhà dạy nó."

Bác tức giận đến nghiến răng, kéo dậy.

vẫn động đậy, chỉ khẩn thiết .

trốn cánh cửa, sợ đến mức run rẩy .

hiểu, điểm của , tại .

cũng hiểu, tại nhất quyết để .

, giúp .

bước từ cánh cửa, giọng run run vì , lao lòng : "Mẹ, để , con thấy là con khó chịu."

"Sao khó chịu? Không con thích nhất ? Mẹ giữ bên con ?"

Mẹ sốt ruột: "Hay là nó bắt nạt con?"

"Không, chỉ là con ghét thôi."

"Nếu thì để nó cút."

Chuyện mà bao nhiêu , lúc đó chỉ là một đứa trẻ, chỉ cần vài câu là xong.

dám đầu biểu cảm của , chỉ cảm thấy ánh mắt phía đầy bi thương.

Anh gì sai cả.

trong mắt , việc sống là một cái sai.

Bác thấy đáp , chỉ thở dài từng tiếng bên cạnh.

Bác cầm điện thoại, lách cách gõ phím, trông như đang nhắn tin với ai đó.

Đợi đến khi vết thương đầu xử lý xong, bác mới cất điện thoại, gương mặt phần nhẹ nhõm hơn.

"Vừa cháu nhắn cho bác, quá xúc động, nhờ bác mặt xin cháu.

"Bà bảo sẽ ở chăm cháu, còn cháu thì về nhà nghỉ ngơi ."

gật đầu, mặt nặn chút nụ : "Anh cháu ."

Thật cũng về nhà.

Không vì mệt, mà vì hành động của cho hoảng sợ, nhất thời dám gặp bà .

Bác nhận tâm trạng của , dẫn bãi đỗ xe.

Suốt đường , điện thoại của bác cứ reo liên tục, sắc mặt của bác càng lúc càng khó coi.

Đến khi chuẩn lái xe rời , bác bất ngờ thò đầu cửa sổ xe: "Sở Sở , mấy ngày tới cháu đừng qua đây nữa."

"Hả?"

"Cháu cũng đấy, cháu thích trai cháu. Anh cháu sức khỏe , khi nào sẽ… mất. Mẹ cháu sợ cháu dính vận xui của ."

mở to mắt, dám tin bác.

Trên mặt bác cũng chút ngượng ngùng: "Đó là lời cháu ."

"Sao cháu thể như chứ?!"

thương , nhưng những lời như , thật sự quá đáng.

tháo dây an , định tìm để hỏi rõ ràng.

"Này , thôi, cháu tối về sẽ giải thích với cháu."

Bác vội thúc : "Cháu về . Bác sẽ qua thăm cháu, gì bác sẽ nhắn tin cho cháu."

Nói xong, bác vội vã rời .

Nhìn bóng lưng bác, im lặng vài giây, cuối cùng vẫn khởi động xe.

Xe hoà dòng xe cộ, đưa về gara.

Chờ thang máy, để tâm trí trôi .

luôn cảm giác đang giấu điều gì đó.

Cảm giác như một mảnh ghép còn thiếu trong lòng khiến bất an.

Tựa như quên mất điều gì quan trọng.

Một cảm xúc lạ lẫm cứ cuồng trong tâm trí .

linh cảm rằng, chỉ cần nhớ điều quên, tất cả câu trả lời sẽ sáng tỏ.

Đang chìm trong dòng suy nghĩ, chợt cảm thấy chân siết chặt. Nhìn xuống, thấy một con mèo đen đang ôm chặt lấy ống quần .

Đây là "mèo chặn đường" mà mạng ?

nó tìm nhầm , dị ứng lông mèo, thể nuôi mèo .

cúi xuống, cố kéo cái cục bông nhỏ .

ngay đó, cục bông nhỏ bám chặt lấy, kêu khe khẽ chịu .

Một , hai , ba , bắt đầu d.a.o động.

Sau vài đẩy , mèo đen xuống, nghiêng đầu .

Có lẽ nó hiểu sẽ nhận nuôi nó.

Loading...