Hệ Liệt Âm Quẻ Môn - Linh Dị - Chương 12: Mẫu Nữ Sinh Trụ 5
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:37:12
Sáng hôm , bốn chúng chỉnh tề xem livestream.
Có lẽ nhắc nhở , nội dung buổi phát sóng tập trung việc bài trừ mê tín dị đoan.
Sau phần giới thiệu dài dòng, khi lão thầy cúng bắt đầu phát biểu, phía ông bỗng xuất hiện một bóng đỏ.
Đó là dì Tần.
theo bản năng sang những bên cạnh, họ phản ứng gì, như thể thấy.
Xem thuật pháp của dì Tần tiến bộ .
"Là nạn nhân của vụ tấn công mạng , … tất cả là do Mã Nguyên Minh, cái tên khốn nạn đó, bắt . Chính bảo g.i.ế.c con nhà họ Tần."
Mã Nguyên Minh chính là gọi điện cho Tống Kha đó.
Nghe , Mã Nguyên Minh bật dậy, thể tin nổi lão thầy cúng: "Ông điên ?"
", điên . Nếu điên, tin những lời nhảm nhí của ông. Ông thì thăng chức, tăng lương, ăn no căng bụng, còn thì uống nước luộc rau. chịu đủ !"
Mã Nguyên Minh nghiến răng ken két: "Chuyện chứng cứ thì đừng bừa! Phát điên cũng xem nơi chốn! thấy ông tấn công mạng đến mất trí !"
" điên! chứng cứ!"
Lão thầy cúng lọi , lấy một thứ quen thuộc:
"Đây là khế ước -súc sinh năm đó, đó chữ ký của ông! Đừng mong chạy thoát! Chúng thể giám định!
"Lúc đó chỉ bảo đóng sinh trụ bình thường là , là ông tham tiền! Ông phụ nữ đó nâng cầu giữ tài cho ông, mới ch/ặ/t x//á/c con gái nhà .
" , ông cũng là súc sinh, chúng ai cũng đừng ai!"
Lão thầy cúng dường như vẫn hả giận, liên tiếp khai hơn chục chuyện bẩn thỉu khác.
Đèn flash chớp sáng liên tục, gần như biến hội trường thành một quả l.ự.u đ.ạ.n ánh sáng.
Lúc , dì Tần mới hài lòng thu âm khí từ lão thầy cúng.
Ông lúc bệt đất, mặt mày ngơ ngác như hiểu chuyện gì đang xảy .
Mã Nguyên Minh khống chế, nhưng đến lúc vẫn quên cởi giày ném lão một cái.
Ánh mắt dữ tợn của khiến lão thầy cúng run rẩy.
Đến khi hiểu chuyện gì, ông cắn răng, bất ngờ quỳ xuống ống kính: " khai hết! Xử tử tên khốn !"
Vụ tự thú khiến kết quả xử lý đưa nhanh.
Lão thầy cúng kết án tử hình vì tội xúi giục g.i.ế.c và hối lộ, nhưng hoãn thi hành án hai năm.
Còn Mã Nguyên Minh tuyên án tử hình, thi hành ngay lập tức.
Vào ngày họ xử tử, chúng đến cầu Thảo Mạo.
Cây cột đây bao quanh bởi nhiều bông cúc trắng với đủ kiểu dáng.
Ở một góc khác, còn nhiều món ăn vặt dành cho trẻ con.
nắm chặt lá bùa trong tay, hỏi Tống Kha để xác nhận: "Sau đó thực sự sẽ quyên góp để xây cầu chứ?"
Tống Kha liếc khinh bỉ: "Tiền chuyển , đường cũng chặn , giờ cô mới hỏi muộn quá ?"
" chỉ sợ thôi mà. Giải trừ khế ước chắc chắn sẽ tạo phản phệ, lúc đó cây cầu sẽ sập."
Cây cầu vốn là một nút giao thông quan trọng của khu vực, cũng xem là cầu công đức và cầu công trạng.
Nếu vì lý do đó, những kẻ sẽ liều lĩnh đến .
"Cứ yên tâm." Tống Kha ngẩng đầu cây cầu, gương mặt chìm trong ánh mặt trời, "Một cây cầu dựng lên bằng cách chà đạp sinh linh và xúc phạm nhân tính vốn dĩ nên tồn tại, đúng ? Hơn nữa, cũng để dì Tần an nghỉ chứ."
Nghe cũng lý.
Khi khế thư kích hoạt, cây cầu lập tức rung chuyển.
Giống như một bàn tay vô hình bóp nát, cũng giống như một cú đ.ấ.m nặng nề giáng xuống.
Trong màn bụi mịt mù, bộ cây cầu đổ sập.
Chỉ là—
"Các thấy tiếng hét nào ?"
Tống Kha chỉ mỉm , gì.
để ý đến phản ứng kỳ lạ của , nghĩ câu cũng thấy buồn .
Xung quanh của Tống Kha phong tỏa, tiếng hét nào .
Cầu sập, cây cột cũng vỡ nát.
Chúng vội vàng chạy đến cầu Thảo Mạo để tìm t.h.i t.h.ể dì Tần, nhưng phát hiện nơi đó nhiều vây quanh.
"Chưa từng thấy ai vội vàng tìm c.h.ế.t như thế."
"Nghe đó đang đường pháp trường để hành hình, nửa đường bỏ trốn. Kết quả, lên cây cầu , đuổi theo còn tới thì cầu sập."
"Theo , đây chính là báo ứng. Vừa nãy thấy , cả hai đều một cây cột rơi xuống đè chết."
"Chẳng lẽ là cây cột sinh trụ đây?"
Mấy càng càng lạnh sống lưng, một lúc nhanh chóng tản .
hai vũng m.á.u thịt đè bẹp, khóe miệng giật giật, khỏi nhớ đến cú điện thoại hôm .
Ừm.
Kẻ ác tự đến để cho nạn nhân báo thù, thể coi là "hiểu chút đạo lý đối nhân xử thế" chứ.
Khi chuyện lắng xuống, ngày cây cầu mới thành, và Tống Kha tụ họp cầu.
Người giấy vội vàng trượt khỏi vai Tống Kha, cuống cuồng tìm kiếm thứ gì đó.
"Dì Tần ở đây ?" Tống Kha hỏi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/he-liet-am-que-mon-linh-di/chuong-12-mau-nu-sinh-tru-5.html.]
về phía nơi từng là trụ cầu đây, đáp: "Bà ở đây, chỉ là dám xuất hiện thôi."
Bà dám đối mặt với đứa con gái vì mà ăn ít khổ, cũng dám để con gái thấy bộ dạng hiện tại của .
" hiểu, rốt cuộc bà đang trốn tránh điều gì! Chẳng lẽ bà thực sự cần Tiểu Nguyệt Lượng nữa? Hay bà vẫn oán trách chúng vì g.i.ế.c c.h.ế.t Tần Viễn?"
"Dì Tần yêu Tiểu Nguyệt Lượng nhất."
Thấy vẻ mặt đầy hoài nghi của Tống Kha, bèn triệu một ít âm thuỷ tới.
"Đưa tay ."
Âm thuỷ nhỏ xuống, Tống Kha lập tức nhảy dựng lên, điên cuồng vung tay: "Đau c.h.ế.t mất!"
"Đau lắm ?"
"Nói thừa! Đau đến mức c.h.ặ.t t.a.y luôn!"
"Đây chính là cảm giác mà dì Tần chịu đựng từng giây từng phút suốt mười năm qua."
Âm thuỷ cực lạnh, âm hồn cảm nhận , nhưng hoặc súc vật còn giữ sinh hồn sẽ cảm thấy rõ ràng.
Mỗi âm thuỷ chảy qua, đối với bà, cảm giác như thiên đao vạn quả.
Mười năm trời, nếu là khác, lẽ sớm tìm thế mà trốn thoát, nhưng dì Tần .
Nỗi đau đớn , đối với bình thường là thể chịu nổi, nhưng là động lực khiến bà càng quyết tâm giữ cây cầu.
Đây là chấp niệm của một , chấp niệm mà bà thà từ bỏ báo thù cũng giữ lấy.
Trong ký ức mờ mịt của bà, mặt cầu là động lực, cũng là chấp niệm của bà.
"Phải giữ cây cầu... Tiểu Nguyệt Lượng đang ở cầu."
Nhớ những lời lẩm bẩm của dì Tần ngày xưa, lòng khỏi chua xót.
Nếu chúng , dì Tần sẽ mãi mãi tìm Tiểu Nguyệt Lượng, suốt đời suốt kiếp sẽ chống đỡ cây cầu đó, cho đến khi âm thuỷ rút hết giọt âm khí cuối cùng của bà.
Tình , thực sự là một con d.a.o sắc bén.
"Lý do giúp dì Tần là vì khâm phục bà . Khâm phục bà thể trốn thoát, nhưng vẫn chịu đựng, vẫn chống bản năng thoát khỏi nỗi đau.
"Tống Kha, dì Tần khi còn sống thể tệ, nhưng bà thực sự yêu Tiểu Nguyệt Lượng. Bà ngu , thế nào là phản kháng, nhưng đó của bà ."
Tống Kha gì thêm, ôm lấy bàn tay còn đang run rẩy, dường như đang suy nghĩ điều gì.
Bút linh chơi với Tiểu Nguyệt Lượng lâu, nỡ thấy cô bé cứ nhảy nhót như , bèn b.ắ.n một tia âm khí về phía cô bé.
Âm khí bay thẳng đến giấy, nhưng khi sắp chạm cô bé thì lập tức tan biến.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Một cái bóng mờ mờ ôm chặt giấy lòng: "Không hại con của ."
"Dì Tần?"
Tống Kha thử gọi, thấy bóng áo đỏ khẽ run lên, mới chắc chắn đó là bà.
"Tiểu Nguyệt Lượng tìm dì lâu ."
Bóng áo đỏ trả lời.
Bầu khí trở nên ngột ngạt.
giấy chẳng để ý đến điều đó, vui vẻ trèo lên trèo xuống dì Tần.
"Dì... Không mặt mũi gặp nó." Một lúc lâu , dì Tần lên tiếng, lưu loát hơn nhiều: "Là dì hại nó… Là dì bảo vệ nó."
Tống Kha im lặng.
Mọi đều nghĩ đến những vệt chỉ đen dọc ngang cơ thể Tiểu Nguyệt Lượng.
"Yêu, yêu !"
Ngoài dự đoán, giấy đầu tiên cất lời.
Cô bé dán sát mặt dì Tần, lặp lặp : "Yêu , yêu !"
Cuối cùng dì Tần thể kìm nén mà bật .
Nước mắt m.á.u thấm mảnh giấy giấy, giải phóng linh hồn bên trong.
"Tiểu Nguyệt Lượng của ."
Dì Tần ôm chặt cô bé lòng, ngừng lời xin .
Xin vì điều gì?
Vì bà ép cô bé sống trong một gia đình rách nát?
Hay vì bà ngây thơ tin lời những kẻ đó, nghĩ rằng chỉ cần c.h.ế.t là thể bảo vệ con gái?
tất cả những điều vốn của họ.
lầm là của những kẻ gây tội ác.
Dì Tần là một nạn nhân hảo, tầm hạn hẹp khiến bà nghĩ rằng nhẫn nhịn là con đường dẫn đến hạnh phúc.
đó là điều bà .
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, cho đến khi âm thuỷ chảy qua nơi .
Dì Tần và Tiểu Nguyệt Lượng nắm tay , theo dòng âm thuỷ, đến nơi mà họ đáng lẽ thuộc về từ lâu.
Tống Kha đang nức nở như tiếng lừa kêu, nhịn đá một cái:
"Thôi , về trả ít tiền, giúp tính xem họ đầu thai ."
"Nói lời giữ lời! Người Trung Quốc lừa Trung Quốc!"
"Người Trung Quốc lừa Trung Quốc."
lúc đó, sư tỷ cầm tấm thẻ bài xanh về phía :
"Chúc mừng em, em vượt qua bài kiểm tra sơ cấp ."