Hệ Liệt Âm Quẻ Môn - Linh Dị - Chương 7: Chiêu Tài Minh Miêu 7
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:37:06
"Đừng , cái gì chứ. Ai mà ."
Giọng Bạch Gia gấp gáp: "Đừng cô, ngay cả năm đó cũng nghĩ tới. Mẹ cô gọi ngoài ăn pate thịt, ăn xong nhốt quan tài . Ai mà lúc sai lầm chứ."
càng to hơn.
Tiếng bên ngoài im bặt một lúc, lớn hơn: "Chú nó , cảm thấy lực của Sở Sở càng ngày càng mạnh hơn ?"
"Đừng quan tâm đến mấy chuyện đó nữa, đợi đến sáng là ."
Giọng ông già cũng tiến gần quan tài: "Chúng nhà , đợi đám thứ tới, phát hiện bên trong thứ chúng , chúng sẽ rời thôi. Dùng tiền của minh miêu mua mạng nó, trai nó sẽ sống sót."
Âm thanh bên ngoài càng lúc càng nhỏ, một lát , tiếng kêu của mèo thế.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Quan tài lắc, đẩy, cào cấu.
Từng đôi mắt xanh lá ló từ khe hở.
Nhờ ánh sáng, mơ hồ thấy hai con mèo quen thuộc.
Hoặc thể là hai bộ lông.
Bạch Gia theo ánh mắt , nheo mắt quan sát giả vờ như để ý, xuống khe hở một cách tự nhiên.
"Chờ đến sáng là thôi."
Ông già cũng từng câu với .
gật đầu, ôm chiếc điện thoại pin, chăm chú Tiểu Bạch.
Thật , vẫn thể gặp .
Xin nhé, khiến một con mèo như mày chịu nhiều khổ sở đến thế.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, tiếng ồn ào bên ngoài đột nhiên nhỏ , đó là tiếng với đủ loại giọng.
"Chính là chỗ đấy, đồng chí cảnh sát, tận mắt thấy ông già đó lừa cô bé quan tài, đây chẳng là mê tín gì ?"
" , đúng , nơi mỗi năm đêm tối đều tiếng mèo kêu, nhưng bao giờ thấy bóng dáng con mèo nào, chắc chắn vấn đề. Không chừng đây là truyền thuyết gì đó, mấy cái thứ xa truyền miệng ."
"Chắc chắn là lừa đảo! Nếu , một cô bé đang yên đang lành chạy đến nơi gì, chắc chắn lừa... Có ai thấy cô rời khỏi nhà ? Không đều là ông già mua cơm ? Nhất định vấn đề, đồng chí cảnh sát, các tin ."
"Trời đất ơi, quan tài to thế cơ !"
Bạch Gia nhường đường, chui khỏi khe hở, lâu : "Không cần đợi nữa , trai cô báo cảnh sát , hai đội cảnh sát đang phá cửa kìa."
Nó bước đến bên , định dụi , nhưng rụt về: "Cô an , Bạch Gia yên tâm . Bạch Gia đây."
Chưa kịp để , nó thu , chui qua khe hở rời .
Cánh cửa lớn đạp tung, và ông già hoảng loạn chạy từ trong nhà, cho ai tiến gần quan tài.
Họ cảnh sát khống chế, miệng vẫn gào lên mở quan tài.
Quan tài cưa máy cắt , ngẩng đầu, sân sáng rực bên ngoài, nhóm cầm đèn pin, mang theo ánh sáng và những gương mặt đầy lo lắng, oà nức nở.
"Đừng sợ, chúng đến ."
Một nữ cảnh sát tiến ôm : "Đừng sợ. Là trai em báo cảnh sát, chúng đến cứu em đây."
Đợi đến khi gặp trai, là ba ngày đó.
Bệnh tình của nhanh, như thể chỉ qua một đêm mất hết sinh lực.
Khi thấy , theo bản năng lưng , thấy ai, mới nhếch miệng nhạt.
Anh hỏi thế nào, chỉ hỏi .
gật đầu, kể cho chuyện xảy .
Anh trai sắp chết.
Tất cả chúng đều .
Giống như nợ trả, mạng sống cướp về cho , giờ đến lúc .
Anh nắm tay , từng lời từng chữ dặn dò hậu sự của .
Anh nhiều, mặt luôn nở nụ .
Cho đến khi dặn dò xong thứ, mới đầu tiên nhắc đến .
"Sau khi , em hãy chăm sóc . Tất cả là của . Anh c.h.ế.t , sẽ xuống chịu tội. Em và hãy sống thật , đợi chuộc tội xong hẵng xuống ."
"Anh..."
Anh còn động đậy nữa.
Không từ lúc nào, mắt nhắm , thiết phát âm thanh "bíp" kéo dài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/he-liet-am-que-mon-linh-di/chuong-7-chieu-tai-minh-mieu-7.html.]
Tất cả đều kết thúc.
Mẹ và ông lão liên quan đến tội g.i.ế.c cố ý, tuyên án nặng.
Lo liệu xong hậu sự cho , đến thăm họ.
Mẹ như mất trí, , , chỉ đờ đẫn .
Trên bà thường vết thương, là do bà tự trong cơn điên.
Bà chết, nhưng c.h.ế.t .
kể cho bà chuyện của , bà cũng phản ứng.
, những ngày tháng tiếp theo, bà sẽ sống trong nỗi đau và dày vò, như từng.
Ông già vẫn giữ vẻ thản nhiên, trông sạch sẽ và gọn gàng như đầu gặp, mặt còn mang theo nụ hiền hòa.
"Làm nghề , sớm sẽ kết cục như , chỉ là thấy với Môn chủ thôi."
đáp , mà hỏi ông chuyện khác: "Làm thế nào để những con mèo đó dễ chịu hơn?"
"Tích âm đức."
Ông già trả lời thẳng thắn: "Thiên hạ quẻ môn chia âm dương hai ngả, một là giải nhân quả cho sống, một là nguyện cho chết. Tông môn phản bội chính là Âm Quẻ Môn, là nơi chuyên kiếm âm đức. Nếu cô mấy con mèo đó sống hơn, thể tiến cử cô qua đó."
ông già đối diện, cân nhắc xem lời ông thật giả.
" thế , cần gì lừa cô nữa."
Ông già : "Hồi đó dạy cô cách đó, cũng từng hối hận, nhưng chuyện thì hối hận cũng chẳng ích gì. Còn cô, xem như với cô. Nếu cô , thì tìm Âm Thập Tam, bà sẽ dẫn cô nhập môn. Chỉ là một khi nhập môn, sẽ trở thành nửa âm nửa dương, sẽ kiếp mà thôi."
Ông già nhún vai: "Như đây, c.h.ế.t cũng chịu khổ, hồn phi phách tán, chuyện kết thúc."
"Coi như đây là cuối cùng tin ông."
Theo lời ông già, lục lọi trong ngôi nhà cũ của và tìm thấy một tấm thẻ màu xanh khắc ba chữ "Âm Quẻ Môn".
về cách liên lạc với Âm Thập Tam, vẫn manh mối nào.
Cho đến đêm, khi sương mù bắt đầu dày đặc, một cây bút nhảy nhót từ trong màn sương xuất hiện: "Âm Thập Tam, tìm mới ."
"Biết ."
Một phụ nữ mặc sườn xám đen bước từ sương mù, vươn tay về phía : "Chào mừng gia nhập Âm Quẻ Môn, từ nay cô sẽ là Âm Thập Ngũ."
Đơn giản ?
chút bất ngờ, nhẹ nhàng đưa tay bắt, khẽ lắc: " còn cần gì nữa ?"
"Ừm…" Người phụ nữ nhíu mày, như đang suy nghĩ, "Nhập môn thì cần một linh sủng. Trên đường đến đây nhặt một con, tặng nó cho cô luôn nhé."
Vừa , cô ném một cục bông trắng mềm từ xuống, rơi chính xác lòng .
Ấm áp, còn một đám lông xù.
"Xú nha đầu, đối xử với Bạch Gia như thế! Bạch Gia chủ !"
Con mèo trong lòng vung vuốt loạn xạ, nhưng kìm mà càng ôm nó chặt hơn.
"Tiểu Bạch."
Cục lông mềm khựng , đầu , trong ánh mắt lóe lên niềm vui.
Từ trong cổ họng nó phát tiếng gừ gừ thoải mái: "Nếu là cô thì… cũng ."
"Cảm ơn cô."
thành tâm với phụ nữ.
Cô xua tay: "Không cần cảm ơn . Lớp da của vật nhỏ cũng tiêu tốn ít âm đức của , nhớ trả là ."
"Vâng."
"Với cả, nhập môn thì mấy món đồ dương thế của cô, những thứ mang theo vận xui, cũng nên xử lý. Hay là để giúp cô xử lý, âm đức đổi chia đôi nhé?"
Khi câu , mắt cô mở to, trông như một con cáo gian xảo: "Những thứ đó dễ xử lý . Nếu gánh giúp, thì dựa cô, bán một nửa cũng nổi."
"Được."
gật đầu đồng ý.
"Vậy thì thôi."
Sương mù bao trùm lấy chúng .
cảm thấy thể nhẹ bẫng, dần dần bay lên.
"Âm Thập Ngũ."
"Hửm?"
"Chào mừng gia nhập Âm Quẻ Môn."