HỆ LIỆT DIỆP ĐỒNG 4: MỸ NHÂN SINH - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:10:38
1.
và Tiêu Trạch xuống nhà hàng thì thấy ngây ngô với điện thoại.
Nhân lúc rửa tay, liếc màn hình điện thoại của .
Vừa gửi một tin nhắn:
[Trong trại heo còn một con dùng một , con thực sự thích thì cứ mang về, đến lúc đó chẳng con chơi bao lâu thì chơi ?]
nhịn , lướt lên hai đoạn tin nhắn.
[Con trai, còn ba ngày nữa là bắt đầu da , nhanh chóng mang con bé về .]
[Mẹ! Lần hàng ngon thật đấy, con chơi vài ngày mang về cho .]
Chưa kịp xem hết, Tiêu Trạch điều chỉnh cảm xúc, từ nhà vệ sinh.
"Bảo bối , yêu em quá mất, em về nhà gặp bố nhé!"
giả vờ ngượng ngùng cúi đầu, mở miệng : "Như ! Chúng mới quen ba ngày thôi mà."
Thực tế, trong lòng vô cùng kích động, cố gắng lắm mới kìm khóe miệng nhếch lên.
nhẫn nhịn sự ghê tởm mà qua với ba ngày, cuối cùng cũng đến ngày .
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
2.
tên là Diệp Đồng, trời sinh mắt âm dương, là một đạo sĩ.
Chuyên giúp đỡ các qu//ỷ hồn thành tâm nguyện, giúp họ sớm đầu thai, để tích âm đức, mong thể nối tiền duyên với .
Lần đến tìm là một cô gái m//áu thịt lẫn lộn, chỉ thể đường nét lờ mờ.
Hồn thể của cô mỏng manh, cảm giác như tùy thời thể gió thổi tan, là nghị lực gì giúp cô kiên trì tìm đến .
"Khò! Khò!"
Cô dường như lâu chuyện, cổ họng nhất thời phát âm thanh chỉnh.
Ánh đèn trong phòng lúc sáng lúc tối, bầu khí âm u đạt đến cực độ.
vội vàng giơ tay ngăn .
"Dừng, cô thì chữ, đèn mà cô hỏng thì còn tìm sửa."
Cô chút khó khăn nâng tay lên, tường mấy chữ lớn đầy m//áu.
[Tiêu Trạch, góc hẹn hò, thôn Trường Liễu, cứu…]
Chữ phía còn xong, cô biến mất mắt .
"Rốt cuộc cứu ai ? Cứu chính cô ?"
Ngụy Toa lướt đến bên tường, dùng tay xoa xoa mấy chữ đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/he-liet-diep-dong-4-my-nhan-sinh/chuong-1.html.]
Ngụy Toa là qu//ỷ hồn cứu , vì oán khí quá nặng, thể đầu thai.
mang cô bên , nhận hương khói cúng dường, để tiêu trừ oán khí của cô .
Tuy cứu ai, nhưng hướng đại khái, và Ngụy Toa bắt đầu "mai phục" Tiêu Trạch ở góc hẹn hò.
Quả nhiên, chiều hôm đó thuận lợi xem mắt Tiêu Trạch.
Anh gặp yêu , luôn mỉm chằm chằm .
ánh mắt đó giống như yêu, mà là đang con mồi.
quên mất, thợ săn xảo quyệt, thường xuất hiện hình tượng con mồi.
3.
Ăn cơm xong, vội vàng kéo Tiêu Trạch lên đường, điều khiến càng thêm đắc ý.
Hắn lái xe, lải nhải ngừng.
"Thật , quen dùng d.a.o nĩa hơn, dẫn em ăn đồ Nhật, một quán vị delicious.
"Em , hồi ở England, ăn bò bít tết đến phát ngán, chỉ đồ Nhật là tạm chấp nhận thôi…"
Nghe lảm nhảm tiếng Anh bồi, nghiến răng ken két.
Ba ngày quen , sắp cho phát điên .
"Cái mà chị nhịn , em nhịn , em hút cạn dương khí của , ném về England."
Ngụy Toa tức tối bay xuống từ vai , âm khí tỏa từ cô khiến Tiêu Trạch nhịn hắt .
"Ôi! Tệ thật, hình như cold, là em tới embrace ."
Hắn vươn tay ôm lòng.
nhanh tay lẹ mắt đ.ấ.m một phát n.g.ự.c , tiện thể kéo Ngụy Toa trở về.
hiểu tâm trạng của Ngụy Toa, nhưng chỉ tăng thêm nghiệp chướng cho cô , lợi cho việc đầu thai.
Tiêu Trạch ôm ngực, ho đến đỏ cả mặt.
"Ha ha ha, khụ! Tiểu yêu tinh, lực tay của em cũng mạnh đấy."
nhịn liếc một cái.
"Yếu thế , ?"
Tiêu Trạch , nhấn ga ầm ầm.
Ngụy Toa bay lơ lửng bên cạnh, giơ ngón tay cái về phía .
"Diệp Đồng Diệp Đồng, đúng là thường, chỉ chị thôi đấy!"