HỆ LIỆT DIỆP ĐỒNG 4: MỸ NHÂN SINH - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:10:39
4.
Vừa thôn, thấy mấy đàn ông trẻ tuổi, da dẻ trắng trẻo mịn màng, ánh mặt trời thậm chí còn phát sáng.
Họ thấy Tiêu Trạch, đều nhiệt tình chào hỏi.
"Tiểu Trạch về ? Ồ! Cô bé trắng trẻo sạch sẽ, là .
"Xem , trại heo trong thôn thêm heo con mới !"
Ngụy Toa ghé sát mặt , nghi ngờ họ.
"Từng chữ họ em đều , nhưng ghép với , em chẳng hiểu gì cả ?
"Chị trắng trẻo sạch sẽ, thì liên quan gì đến heo con?"
lắc đầu.
"Luôn cảm thấy, chuyện liên quan đến đổi da, lát nữa đến nhà , em thăm dò tình hình ở trại heo nhà ."
Nhà Tiêu Trạch ở tận cuối thôn, một đoạn đường dài như mà thấy một phụ nữ nào.
chút nghi hoặc.
"Trong thôn các , phụ nữ ?"
Tiêu Trạch liếc một cái, lẽ là đến thôn, chuyện cũng kiêng dè nữa.
"Phụ nữ? Chỉ những ai sinh con trai mới xứng gọi là phụ nữ, nuôi ở trong nhà, hơn nữa là tùy tiện khỏi cửa."
thật sự ngờ, đến cái thời đại , vẫn còn tồn tại tàn dư phong kiến như .
"Vậy những sinh con trai, thì sẽ như thế nào?"
nắm bắt sơ hở, tiếp tục hỏi.
Tiêu Trạch hừ nhẹ một tiếng.
"Thì ném trại heo nuôi thôi chứ !"
Giọng điệu của tự nhiên như đang đến việc vứt một con tôm nhỏ đáng kể .
nắm chặt nắm đấm, nhịn nhịn.
Thật sự nhịn nữa.
Đấm thẳng một cú mặt .
"Anh là cái thá gì chứ? Cũng dám khinh thường phụ nữ? Có giỏi thì đừng chui từ bụng đàn bà!"
5.
đang đánh hăng say thì một cô bé tầm mười lăm mười sáu tuổi ngây trong sân, tay còn dắt một bé bảy tám tuổi.
Cậu bé bỗng òa lên lớn.
"Oa! Bà dữ quá, đánh đàn ông, chị ơi, bắt bà trại heo ."
Còn cô bé , thì chỉ ngẩn , như thể lời của cho kinh hãi.
Mấy đàn ông từ đầu ngõ xông , bao vây kín mít.
"Nhẹ tay thôi, đừng hỏng da."
Tiêu Trạch nhắc nhở xong, bọn họ tay cầm dây thừng, cẩn thận từng bước tiến gần .
khoát tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/he-liet-diep-dong-4-my-nhan-sinh/chuong-2.html.]
"Không cần phiền phức , trại heo ở ? tự ."
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
Tiêu Trạch chằm chằm, khinh miệt hừ một tiếng.
"Cô tưởng trói thì thể trốn thoát chắc?"
Hắn tiến gần vài bước, thở ấm áp phả mặt .
"Đừng hòng, cái thôn , chỉ và ch//ết mới thôi."
Hắn sai, bên ngoài thôn một tầng kết giới.
Lúc đến, thậm chí còn thấy thôn ở , là Tiêu Trạch cắn rách ngón tay, chấm lên mi tâm mới dẫn .
Muốn ngoài, phỏng chừng cũng dùng m.á.u của Tiêu Trạch mới .
bọn họ trói , đưa phòng Tiêu Trạch, còn Ngụy Toa thì bay tìm cái trại heo ch//ết tiệt .
mặt trời xuống núi mà Ngụy Toa vẫn về.
lúc , Tiêu Trạch bưng một bát canh đen ngòm tới.
"Bé cưng, đói bụng đúng ? Uống bát canh lót ."
Bát canh thì gớm ghiếc, nhưng tỏa một mùi thơm nhè nhẹ, sức hút cực kỳ dụ dỗ đối với , khiến nhịn uống một cạn sạch.
cố gắng nhịn xuống, cắn đầu lưỡi, vị tanh của m//áu lan tỏa trong khoang miệng, lúc mới rõ, trong bát là canh.
Mà là một bát đầy những con sâu đen ngòm, đang ngọ nguậy .
"Bé cưng, nghĩ gì ? Mau uống chứ!"
Tiêu Trạch mỉm , nhưng bàn tay bóp cổ , ép môi càng ngày càng gần miệng bát.
"Ầm!"
Một vật gì đó đập cửa, phát một tiếng động lớn.
Tay Tiêu Trạch khựng .
"Ai ?"
"Ầm!"
Đáp , vẫn là tiếng đập cửa dữ dội, âm thanh còn lớn hơn, cánh cửa gỗ thậm chí còn rung lên một chút.
Tiêu Trạch nhịn nữa, đặt bát canh đen sang một bên, với .
"Em ngoan ngoãn uống canh , lát nữa liền."
Tiêu Trạch rời , nhẹ nhàng đẩy cửa, cửa khóa từ bên ngoài, chỉ thể đẩy một khe hở.
hé mắt qua khe cửa, lén lút ngoài.
Trong đêm tối đen như mực, thấy gì cả.
Gió se lạnh thoảng qua mang theo mùi thơm nhè nhẹ, mùi vị , giống với bát canh đen .
đang nghĩ ngợi, thì một đôi mắt từ khe cửa đối diện với tầm mắt của .
Tròng đen kịt chiếm trọn cả nhãn cầu, chằm chằm .
"Hê hê! Tìm ."