Hoa nhài nở rộ - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:59:27
17.
Vì cứu Hoắc Diễm thương .
Khoảnh khắc chiếc đèn chùm rơi xuống trong bữa tiệc, Hoắc Diễm đẩy thật mạnh.
Giữa đám đông hỗn loạn, thấy Thẩm Thanh vẻ mặt hoảng loạn.
bên giường bệnh, trông chừng Hoắc Diễm thuốc.
Băng gạc dính lớp da lành, mỗi khi kéo , lớp da non màu hồng rỉ m.áu.
"Anh Đau lắm ?"
"Đừng lo, đau."
sợ sẽ mất, nên tìm cớ rời khỏi phòng bệnh.
"Giang Mạt, chúng chuyện chút ."
Là Tống Dao.
Tại quán cà phê.
"Hoắc Diễm điều Hoắc Chương sang châu Phi ."
Tống Dao giọng điệu dửng dưng , như thể đang nhắc đến một liên quan.
Có lẽ sự bối rối của , cô tiếp tục:
"Giang Mạt, và cô đến từ cùng một thế giới."
"Bây giờ cô kẹt cốt truyện, khiến cũng thể thoát ."
Bảo luôn cảm thấy tình cảm của Tống Dao dành cho Hoắc Chương kỳ lạ.
Giống như yêu sâu sắc, giống như chút tình cảm nào.
Đời như kịch, tất cả đều là diễn.
"Vậy, cô gì?"
"Nhanh chóng rời khỏi Hoắc Diễm, trở về đúng quỹ đạo."
nhíu mày từ chối: "Bây giờ vẫn thể rời khỏi ."
Tống Dao bật : "Là vì cô cảm thấy kéo xuống nước, nên trong lòng thấy áy náy ?"
gật đầu.
Tống Dao đưa điện thoại cho : "Vậy thì xem cái ."
Là một đoạn tin nhắn.
Hóa , Hoắc Diễm sớm hạ thuốc Hoắc Chương.
Nên vội vã về từ nước ngoài, tráo thuốc của , tự uống .
đưa tiền cho phóng viên, bỏ tiền gấp năm để bịt miệng .
Mọi chuyện xảy trong khách sạn đêm đó, còn cách nào để che giấu.
cứ nghĩ đó là sự trùng hợp, hóa tất cả đều là sắp đặt.
"Giang Mạt, ngoài dự đoán…"
Tống Dao ngừng một chút, ánh mắt trở nên sâu thẳm.
"Hoắc Diễm thức tỉnh ."
18.
Thực , sớm nên nhận Hoắc Diễm khác thường.
Là sơ suất, hoặc lẽ, là vì dành cho tình cảm nên .
Bên giường bệnh, đang gọt táo.
"Hoắc Diễm."
"Ừ?"
ngước mắt lên: "Vài hôm , em gặp tay phóng viên chụp ảnh chúng ."
( Từ đoạn để nữ chính xưng em nha~)
Biểu cảm Hoắc Diễm cứng đờ trong giây lát, nhưng nhanh chóng khôi phục như cũ.
"Sao ?"
lắc đầu: "Không gì, chúc chúng trăm năm hạnh phúc."
Hoắc Diễm dường như cảm thấy thú vị, khóe môi cong lên: "Cũng khéo ăn khéo đấy."
Quả nhiên, Tống Dao lừa .
Tin nhắn … đều là thật.
còn nhiều thời gian nữa.
19.
Vào ngày khi Hoắc Diễm xuất viện. bỏ trốn.
vội đến mức, khi dì Ngô hỏi , đáp đại công tác.
quên mất… căn bản .
Tống Dao giúp liên lạc với Hoắc Chương.
Ra khỏi sân bay, giơ biển hiệu chờ sẵn.
"Là Giang tiểu thư ? Hoắc tổng bảo đến đón cô."
Chuyến dài khiến đầu choáng.
Chiếc xe chạy êm.
suýt nữa ngủ quên.
"Giang tiểu thư, đến nơi ."
xuống xe.
Trước mắt là một căn nhà cấp bốn, xung quanh vắng lặng một bóng .
Hoắc Chương ở đây?
đẩy cửa .
Bốn mắt .
Đôi mắt dài hẹp đen như mực của đàn ông mặt, giống như một tấm lưới khổng lồ, nuốt chửng trong.
Giọng Hoắc Diễm lạnh lẽo:
"Giang Mạt, quả nhiên em sẽ đến."
20.
Hoắc Chương lúc trói gô tay chân, quăng góc phòng.
Nếu nam chính ch.ết, sẽ mắc kẹt mãi ở thế giới .
vội vàng kiểm tra tình trạng của Hoắc Chương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hoa-nhai-no-ro/chuong-5.html.]
Hoắc Diễm nắm c.h.ặ.t t.a.y , kéo mạnh về phía .
đầu .
Người mặt, mắt đỏ ngầu, giọng căng thẳng.
"Em lo lắng cho như ?"
vùng vẫy: "Hoắc Diễm, còn định giả vờ đến bao giờ?"
"Em ?"
Con ngươi Hoắc Diễm co rút kịch liệt, bàn tay siết lấy tay run rẩy ngừng.
"Nếu em , để cho em rõ…"
"Anh sẽ để em thành cái gọi là nhiệm vụ đó, bỏ mà nữa."
"Anh sẽ tin em nữa."
"Muốn ly hôn? Trừ khi ch.ết."
Đầu óc ong ong.
Trong đầu chợt vang lên cảnh báo:
【Nam phụ hắc hóa, thế giới cốt truyện sắp sụp đổ.】
Nam chính vẫn còn, sụp đổ ?
.
Một nửa khuôn mặt của Hoắc Chương trở nên mờ ảo.
【Nhiệm vụ mới: Giảm chỉ hắc hóa của nam phụ. Thành công cứu vớt thế giới cốt truyện, thành nhiệm vụ sẽ rời .】
nhón chân.
Trong cơn thịnh nộ của Hoắc Diễm, đặt môi lên môi .
Nụ hôn kết thúc.
Hoắc Diễm chằm chằm, thở nặng nề.
"Giang Mạt, ý em là gì?"
21.
Hoắc Diễm giam lỏng.
suốt nửa tháng, hầu như về biệt thự.
, tuyệt thực, nhưng cũng chẳng ích gì.
gặp Hoắc Diễm.
trốn gian phòng trống trong biệt thự.
Rất nhanh, Hoắc Diễm trở về.
Tiếng gầm giận dữ vang lên.
"Dì Ngô, bảo dì trông chừng cô , dì trông kiểu gì !"
"Người biến mất, ai phát hiện là ?"
Dì Ngô run rẩy: "Thiếu gia, đồ của thiếu phu nhân vẫn còn ở đây, chắc chắn sẽ ."
"Không , cô sẽ nữa ."
tầng hai, xuống.
"Hoắc Diễm, em ở đây."
Hoắc Diễm đột ngột ngẩng đầu, mắt đỏ hoe.
Giây tiếp theo.
Tay siết chặt, kéo lòng.
"Em ?"
nhẹ :
"Hoắc Diễm, em cả."
Lực nắm cổ tay khiến đau nhói.
cố nhịn đau, nhẹ giọng trấn an:
"Em... em ngủ quên trong căn phòng nhỏ."
Hoắc Diễm siết chặt lòng.
đưa tay vuốt lưng , chạm một mảng ẩm ướt.
"Hoắc Diễm, đừng lo, em sẽ rời ."
"Mạt Lị... là em ngoan ."
Đêm , nghẹn ngào gọi tên .
Hoắc Diễm khẽ vuốt mái tóc ướt mồ hôi của , khẽ bảo:
"Gọi là A Diễm."
"A Diễm."
Đáy mắt lập tức trầm xuống.
"Đồ lừa đảo. Anh sẽ tin em nữa ."
22.
rúc chăn, hôn lên hình xăm hoa nhài bên hông Hoắc Diễm.
Cơ thể khẽ cứng , thô bạo kéo .
"Em ch.ết thì cứ tiếp tục loạn ."
"Hoắc Diễm, chúng quen từ lâu ?"
Giọng khàn đặc:
"Ừ, quen lâu ."
" em chẳng nhớ gì cả. Anh chắc đó là em chứ?"
Hoắc Diễm , đôi mắt đăm đăm :
"Mạt Lị, em định giở trò gì nữa?"
"Hay cái hệ thống nhiệm vụ c.h.ế.t tiệt đó giao gì cho em?"
chống tay, hôn lên nốt ruồi bên khóe mắt .
"Anh thông minh thật."
" ... em thật sự gặp ."
"Em nhận ... chút thích ."
Cánh tay đang ôm eo khẽ siết chặt.
"Em dùng chiêu cũ, thích để khiến mềm lòng, tin tưởng."
"Rồi đó tàn nhẫn rời bỏ chút luyến tiếc."
lắc đầu:
"Không ... hệ thống chỉ cần em giảm chỉ hắc hóa của , em sẽ rời khỏi đây."
Không gian rơi tĩnh mịch.
Rất lâu ...
Giọng nghẹn :
"Mạt Lị... còn gì để đánh đổi nữa ."
"Lần , sẽ để em hết."