HOA NHÀI TRẮNG HOÁ NGỌN TRÚC XANH - CHƯƠNG 2
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:10:07
Chương 3
Mẹ vốn chút sợ sệt đích tỷ, tỷ đối xử nghiêm khắc như , bà càng thêm co rúm , lẩm bẩm:
“Vân Nhi, con thật là ngốc, Đại tiểu thư phận cao quý thế , thể thật lòng dạy dỗ một đứa con gái thứ xuất như con chứ? Chẳng qua là xem con như con cún con mua vui thôi. Con tin thì cứ chờ xem, quá bảy ngày, tỷ nhất định sẽ đuổi con về cho con đến nữa .”
Ta chuyện với bà , chỉ cắm cúi thêu thùa chiếc túi thơm trong tay.
Đích tỷ cả hai kiếp đều từng thể hiện thiện ý với , nhưng chẳng gì để tặng tỷ , hiện tại chỉ thể cố gắng cho chiếc túi thơm tinh xảo hơn một chút.
Ngày thứ hai trời còn tờ mờ sáng, chuẩn cửa trong tiếng cằn nhằn của .
“Đến phòng Đại tiểu thư, lanh mắt lanh tay, bưng rót nước, quét nhà lau bàn, những việc đó tuyệt đối để trong phòng tỷ động tay .”
“Không quá phận thể hiện bản , dù cho học gì, cũng giả vờ như , nếu như tỏ quá thông minh, Đại phu nhân sẽ nghĩ về con?”
“Nhớ kỹ, con thể so sánh với nha mama trong phòng Đại tiểu thư, tuyệt đối kênh kiệu bộ tịch, để coi thường.”
“Di nương!” Ta nhẫn nại hết nổi gầm lên một tiếng, “Con dù là thứ xuất, cũng là tiểu thư của phủ , di nương thấp hèn như , mới thật sự khiến coi thường!”
Nói xong, chẳng thèm ngoái đầu mà vén rèm bước ngoài, bỏ tiếng thở dài thườn thượt của bà ở phía .
Chương 4
Vốn tưởng rằng Đại tiểu thư phóng khoáng câu nệ như , chắc sẽ ngủ đến khi trời sáng trưng.
đợi bao lâu, đích tỷ trang điểm y phục xong, thanh thanh sảng sảng dắt tay ăn sáng.
Trên bàn học sớm chuẩn sẵn bút mực giấy nghiên cho , ngửi mùi mực thơm thoang thoảng, chỉ cảm thấy trong lòng thư thái.
Một canh giờ thời gian trôi qua nhanh như chớp mắt, dốc hết sức lực ghi nhớ từng chữ mà đích tỷ giảng giải cho .
Lúc dạy học, tỷ tuyệt đối tính là dịu dàng kiên nhẫn, thỉnh thoảng hiểu, nhớ , tỷ liền trợn tròn đôi mắt hạnh to tròn:
“Nếu như dụng tâm mà lĩnh hội, dù khổ vạn cũng là phí công vô ích.”
giọng điệu nghiêm khắc của tỷ lọt tai , dễ hơn gấp trăm ngàn so với giọng nhẹ nhàng nhỏ nhẹ của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hoa-nhai-trang-hoa-ngon-truc-xanh/chuong-2.html.]
Ta giống như một miếng bọt biển vốn dĩ khô cằn, nay hút no nước mà trở nên căng mọng ướt át, tràn đầy thỏa mãn.
Cứ như một tháng trôi qua, thể làu làu và thuộc lòng Thiên Tự Văn, đích tỷ cong cong đôi mắt mày ngài khen thông minh.
Mẹ vẫn còn nhớ rõ lời về giới hạn bảy ngày, mỗi ngày đều như mong như cầu đích tỷ mau chóng đuổi cho khuất mắt.
Mỗi ngày mai còn đến, khóe mắt đuôi mày bà tràn ngập vẻ thất vọng.
Ta chỉ cảm thấy thèm để ý đến bà là .
một ngày, tỷ tỷ Yến Hành trong viện đích tỷ, vội vã bước thư phòng bẩm báo:
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
“Đại tiểu thư, Nhị tiểu thư, Cao di nương bên lóc om sòm ở chỗ phu nhân , là Nhị tiểu thư quấy rầy Đại tiểu thư nhiều ngày, bà tự cảm thấy còn mặt mũi nào, xin đến trang viên khổ tu, cầu phúc cho phu nhân và Đại tiểu thư ạ.”
Chương 5
Hai tay lạnh toát, bàn tay nắm chặt thành quyền run nhè nhẹ.
Đích tỷ khoác vai : “Vân Nhi đừng sợ, tỷ tỷ ở đây, đến lượt bà chủ , bà thích ầm ĩ thì cứ để bà ầm ĩ!”
Vừa , tiếp tục vững vàng nắm tay , dạy thứ tự nét bút.
Ta liếc mắt chiếc túi thơm mà tặng tỷ vẫn luôn mang bên hông, trong lòng an tâm hơn ít.
chuyện rốt cuộc vẫn truyền đến tai phụ .
Phụ là hiền lành, ngày ngày chỉ vẻ nhỏ bé khúm núm để lấy danh tiếng, ông đối với vẫn vài phần tôn trọng.
Nghe vì chuyện của , đến mấy ngất , quỳ ngoài viện Đại phu nhân dầm mưa cũng chịu .
Phụ đích lên tiếng, bảo dạo gần đây cần sách nữa.
Mẹ nhận tin tức, đôi mày vốn dĩ đang nhíu chặt vì lo lắng mấy ngày nay liền hớn hở giãn :
“Ta bảo mà, Vân Nhi, hạng như chúng , sinh vốn là bùn đất để giẫm đạp chân, dám vọng tưởng trèo lên vai sang.”