HOA NHÀI TRẮNG HOÁ NGỌN TRÚC XANH - CHƯƠNG 3
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:10:08
Ta một lời, chuyên tâm bàn luyện chữ đối diện với chữ mẫu.
Mẹ thấy phản ứng, thừa dịp dậy đổ nước rửa chân, vươn cổ ghé sát tai tiếp tục lải nhải:
“Mẹ đều là vì cho con thôi, mới dạy con tuyệt đối đừng mặt hơn , nhà cao cửa rộng, lòng khó dò, mới là thật lòng vì con!”
Ta phiền chết, ngoài tĩnh tâm một chút.
lúc bà xoay cánh tay khẽ vung lên, nước rửa chân hắt cả .
Ngay cả sách mà đích tỷ tặng, cũng dội cho ướt sũng.
Đó là những quyển sách mà tỷ tỷ dày công chọn lựa cho , mỗi bài văn đều dùng bút son khoanh tròn chữ lạ, chỗ nào khó hiểu còn chữ nhỏ cài hoa chú thích.
chúng ngay mắt , nước rửa chân tưới cho thành một đống hồ nhão nhoét.
Chương 6
Ta chẳng kịp để ý đến y phục ướt đẫm , đem những quyển sách còn thể phân biệt trang sách dùng vải vụn ngăn cách từng trang một để phơi lên.
chữ sách, đều hóa thành từng đám mực tàu, thể nào nhận .
Mẹ chỉ một bên lời châm chọc, giữa đôi mày lộ vẻ hả hê an tâm.
Lồng n.g.ự.c nghẹn ứ như một cục bông, trong đêm xuân se lạnh, cứ thế thẫn thờ ngoài hiên cả đêm, nước mắt ngừng trào .
Mẹ ruột của , tại là như ?
Ta liều mạng học sách chữ, vì bản .
Phụ quan đến chức Lại bộ Thượng thư, nắm quyền quản lý việc bổ nhiệm khảo hạch quan .
Kiếp , ruột của tự xưng là em vợ của Thượng thư Từ gia, nhận tiền của khác, là thể nhờ phụ thu xếp mua quan bán chức.
Vừa vặn đối thủ chính trị nắm nhược điểm, chụp cho cái mũ tội danh lớn là giúp phế thái tử bán quan tước, cả nhà tống ngục.
Trong lúc nguy cấp, trưởng đưa chui qua lỗ chó trốn ngoài, bảo báo tin cho Ninh Dương Hầu phủ là nhà đẻ của đích mẫu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hoa-nhai-trang-hoa-ngon-truc-xanh/chuong-3.html.]
hôm đó trời đổ mưa như trút nước, rách cả giày thêu mới đến Hầu phủ ở phía nam thành.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Lá thư liều mạng bảo vệ trong ngực, cũng mưa ướt sũng, chữ nghĩa nhòe nhoẹt thể phân biệt.
Ninh Dương Hầu tuy cố hết sức cứu , nhưng thể rõ manh mối vốn dĩ trong thư, khiến nhà chịu thêm nhiều năm khổ sở trong ngục oan.
Nếu như… nếu như sớm chữ, sớm ghi nhớ manh mối trong thư, dù là mưa lớn đến , thể xoá những con chữ trong lòng ?
Chương 7
Ngày tháng vẫn tiếp tục trôi qua, đủ đường ngăn cản chữ sách, liền mặt đất, dùng đá , trong lòng.
Chỉ cần học, mặt đất chính là bàn học của , nước ao chính là bút mực của .
một ngày, hớn hở chạy phòng:
“Vân Nhi, con học chút gì đó ? Mẹ tìm cho con một vị lão sư giỏi đây, nhất định thể học một bản lĩnh!”
Ta còn kịp ngẩng đầu, ngửi thấy một mùi phấn son nồng nặc xộc mũi.
Người đến là Mị di nương, mới của phụ cấp của ông tặng cho dạo .
Tuy ngoài mặt là con gái nhà lành, nhưng sống qua hai đời rõ ràng, ả vốn dĩ chuộc từ kỹ viện, tìm một nhà dân nhận con gái, nuôi dưỡng một thời gian, mới nâng lên đưa phủ.
Trước để lấy lòng khách làng chơi, ả cũng chữ nghĩa.
Ta vốn tưởng rằng mời ả đến, là để dạy học chữ.
ghé tai nhỏ: “Vân Nhi, Mị di nương hát “Khúc Giai Nhân”, múa “Dương Liễu”, van xin mãi mới cầu tỷ đồng ý đến dạy con, con học thứ gì thì cứ việc !”
Ta suýt chút nữa trợn mắt há mồm, tức giận đến mức cổ họng trào lên một vị tanh ngọt.
Ký ức tủi nhục kiếp mua bán mặt lão thái giám ùa về.
Khúc Giai Nhân và Vũ điệu Dương Liễu, rõ ràng là những khúc ca điệu múa dâm mà kỹ nữ thanh lâu biểu diễn để mua vui cho khách làng chơi!
Kiếp bán cho lão thái giám giày xéo còn đủ, kiếp , chẳng lẽ bà con đĩ để nghìn cưỡi vạn chê nữa ?