HÒA THÂN MỘT KIẾP, GIAO TÂM MỘT ĐỜI - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-07-14 21:50:15
Thật cái c.h.ế.t của Lãnh Nguyệt cho sợ hãi, ở trong kỹ viện, cảnh tượng thảm khốc của những cô gái khách hành hạ đến chết, cũng thấy ít.
Ta chỉ đột nhiên cảm thấy sợ hãi.
Nếu Lục Phỉ công chúa Nguyên Gia thật sự, mà là phận hèn mọn từ thanh lâu, sẽ gì?
Có g.i.ế.c một cách dứt khoát như g.i.ế.c Lãnh Nguyệt ?
Ta đang nghĩ, thì thấy Lục Phỉ từ bàn lấy một chiếc hộp gấm, mở , để lộ chuỗi Anh Lạc phỉ thúy quý giá.
Hắn lấy chuỗi Anh Lạc , dịu dàng với :
"Lãnh Nguyệt sinh dị tâm, e rằng chiếc vòng cổ hứa sẽ xong. May mà những ngày bôi thuốc cho công chúa, cũng ước lượng kích thước, sai chế tác vật , công chúa thử đeo một chút ?"
Lục Phỉ gọi , vươn tay nhận, chịu: "Công chúa cúi đầu, giúp nàng."
Chiếc Anh Lạc đó từ loại phỉ thúy tím thượng hạng, điểm xuyết tua rua xâu bằng những hạt trân châu Nam Hải đều đặn, trong suốt và quý phái, vặn với kích thước cổ .
Ta cúi xuống, cảm nhận động tác nhẹ nhàng của Lục Phỉ, trong lòng chua xót ấm áp.
Hắn giúp đeo Anh Lạc xong, khuôn mặt lùi một chút, tỉ mỉ ngắm dung nhan , một lát , đột nhiên hôn lên.
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
Cảm giác ẩm ướt ấm nóng truyền đến.
Giữa môi răng còn vương mùi bạc hà thanh mát.
Một vị ngọt kỳ lạ dần dần lan tỏa từ đáy lòng, cả ngây dại, thấy giọng Lục Phỉ mang theo chút áy náy:
"Xin , là tình khó kìm nén, mạo phạm công chúa."
"Không… mạo phạm, mạo phạm."
Ta hồn, vội vàng rõ nhu cầu của : "Thật … thể mạo phạm thêm một chút nữa."
Hắn một lúc, chợt cong khóe môi, khoảnh khắc đó trong mắt như ánh sáng rực rỡ nở rộ: "Vậy thì thôi ."
7
Vào một đêm mưa thu lất phất, ôm chăn gõ cửa phòng Lục Phỉ, đáng thương :
"Thời tiết dần lạnh, thể yếu ớt, ban đêm thường mộng mị quấy nhiễu, mỗi khi lòng kinh hoàng, liền nhớ đến phu quân..."
Lục Phỉ hít sâu một : "Nói tiếng ."
"Lục Phỉ, ngủ cùng ."
Hắn chằm chằm , một khoảnh khắc, dường như thấy một tia tối tăm cuộn trào trong mắt , nhưng biến mất nhanh chóng.
"Công chúa lên đây ."
Những ngày đó, thuận lý thành chương mà cùng Lục Phỉ chung chăn gối.
Hắn cũng sẽ hôn , ôm , tai kề má ấp, nhưng bao giờ chịu tiến xa hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hoa-than-mot-kiep-giao-tam-mot-doi/chuong-7.html.]
Có một đêm, thực sự chịu nổi, lật dậy, định kéo vạt áo .
Hắn một tay ấn c.h.ặ.t t.a.y , lắc đầu : "Ta mệnh chẳng còn bao lâu, lỡ dở công chúa nữa."
Dưới ánh nến mờ ảo, giường, tóc đen tán loạn, sắc mặt tái nhợt, trong mắt phản chiếu ánh sáng lấp lánh, trông một vẻ mong manh.
Ta chợt nhớ .
Ban ngày, và Lục Phỉ tản bộ bên hồ sen, đột nhiên tìm một cái cớ vụng về để đuổi .
Đợi lén lút , đúng lúc thấy thu chiếc khăn dính m.á.u từ khóe môi, ngây hồ sen đang nở rộ.
Một lát , Lục Phỉ khẽ thở dài.
Hoàn hồn , tim chợt đau nhói.
"...Công chúa nữa ?"
Lục Phỉ đưa tay vén những sợi tóc lòa xòa của tai, bất lực , "Lời đồn quả nhiên đúng sự thật, công chúa thế , thể gọi là kiêu căng ngạo mạn chứ?"
Cách tầm nước mắt mờ, chút rõ biểu cảm của , chỉ thể cảm nhận vòng tay ấm áp của , và nhịp tim đập gấp gáp đang tựa tai .
"Lục Phỉ." Ta ngừng , nắm chặt vạt áo hỏi, "Chàng thật sự sẽ c.h.ế.t ?"
Lục Phỉ trả lời, chỉ đầu , khẽ : "Ngủ ."
Trước ở kỹ viện, một bạn khá , tên là Hương Sa.
Nàng hơn tám tuổi, khi mới bắt đầu học cầm kỳ thi họa, nàng tiếp khách .
Lúc đó còn nhỏ, thỉnh thoảng cũng nhớ , Hương Sa với : "Mẹ ngươi là một đại mỹ nhân, cho nên mới thể hầu hạ những quý nhân như ."
Ta ngây thơ nàng, ánh mắt Hương Sa phức tạp.
Giống như thương xót, giống như đau buồn.
" khi sinh ngươi , lén , nàng xanh tím, từ đầu đến chân một miếng thịt lành lặn."
Rồi , Hương Sa cũng chết.
Khi nàng chết, vẫn mặc một chiếc váy xếp ly thêu hoa bách hợp màu hồng đào, là chiếc mới mấy hôm .
Nàng vốn hẹn với , sẽ mặc chiếc váy xem hội hoa đăng.
Ngày đó ông chủ Hoàng thuê nàng đang tâm trạng , Hương Sa vô tình phật ý, hai con ch.ó hoang xé x á c đến ch ế t.
Cuối cùng ông chủ Hoàng đền cho bà chủ một hộp vàng, t.h.i t.h.ể Hương Sa quấn sơ sài, ném bãi tha ma.
Ta thậm chí còn kịp nàng cuối.
Và bây giờ, rời xa , sẽ là Lục Phỉ ?