HÒA THÂN MỘT KIẾP, GIAO TÂM MỘT ĐỜI - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-07-14 21:50:13
Nước mắt ấm nóng nhỏ xuống mu bàn tay , Lục Phỉ sững sờ, đột nhiên thở dài:
"Lời đồn công chúa Nguyên Gia kiêu căng ngạo mạn, tâm tính tàn bạo, nàng động một tí là ?"
Ta cảm thấy vô cùng tủi , nắm c.h.ặ.t t.a.y áo rộng của lau nước mắt:
"Đã lời đồn đáng tin mà. Lời đồn còn lòng lang sói, nhòm ngó ngai vàng, bộ dạng thảm hại của bây giờ, còn sợ bất cứ lúc nào cũng phụ hoàng nữa."
Tay đột nhiên dừng ở cổ .
Ta cảnh giác : "Chàng bóp c.h.ế.t ?"
"Sao thể chứ?" Lục Phỉ dịu dàng , "Ta chỉ cảm thấy, công chúa thực sự quá khéo ."
6
Ngày hôm , khi Lục Phỉ đến, mang theo đầy một hộp trang sức vàng.
"Biết công chúa thích, đặc biệt sai A Thất từ kho tìm , công chúa xem ý ?"
Ánh mắt gần như dán chặt đống đồ vàng óng ánh , mãi một lúc mới quyến luyến dời , Lục Phỉ, gật đầu thật mạnh: "Vừa ý!"
Lục Phỉ lấy thuốc mỡ thoa cho , kìm hỏi: "Chỉ là đo kích thước vòng cổ Anh Lạc, thương nặng thế ?"
Ta bừa một lời dối: "Lãnh Nguyệt nàng xưa nay tay khỏe lắm, kiểu như thể nhấc bổng cả con trâu , ngày thường biểu diễn tạp kỹ cho xem."
Rồi vài ngày đó, Lục Phỉ liền gọi quản gia đến, lệnh cho đưa Lãnh Nguyệt và Hàn Tinh dọn dẹp nhà xí ở ngoại viện, sắp xếp hai hầu cận khác cho .
Một tên Đàn Vân, phụ trách việc ăn ở sinh hoạt của .
Một tên A Cửu, phụ trách an thể của .
Ta liếc ngũ quan quen thuộc của A Cửu: "Ngươi và A Thất quan hệ gì?"
A Cửu đỏ mặt, ngượng ngùng: "A Thất là ca ca của thuộc hạ."
Cùng là , một thấy là lạnh mặt, một ngượng ngùng đến .
Ta thấy , trêu A Cửu thêm vài câu, liền thấy A Thất ôm kiếm , lạnh lùng :
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
"Công chúa, điện hạ đến thư phòng một chuyến."
Ta cảm thấy vô vị, ngang qua thì bĩu môi, khẽ : "Chẳng đáng yêu bằng một nửa ngươi."
Hoàng hôn buông xuống, dọc theo hành lang dài và quanh co đến cửa thư phòng thì trời tối .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hoa-than-mot-kiep-giao-tam-mot-doi/chuong-6.html.]
Hai tên hộ vệ áo giáp sắt gác ở cửa mặt đanh , khe cửa đóng kín lờ mờ mùi m.á.u tanh thoát .
Trong lòng dấy lên một dự cảm lành, và nó đạt đến đỉnh điểm khoảnh khắc đẩy cửa thấy Lãnh Nguyệt.
Nàng công chúa Nguyên Gia, xưa nay vẫn coi thường , thấy liền liếc mắt xuống, vẻ khinh bỉ.
Thế nhưng lúc ngửa đất, hai mắt trợn tròn, n.g.ự.c mở một vết thương m.á.u chảy đầm đìa, trông như còn thở.
Ta rùng , vô thức ngẩng đầu tìm kiếm bóng dáng Lục Phỉ.
Xe lăn của cùng đều ẩn trong bóng tối, trong phòng chỉ thắp hai ngọn nến mờ ảo, ánh sáng lúc sáng lúc tối.
Và bàn tay trắng bệch thon dài của đưa , một tay nắm thanh kiếm dài đang nhỏ máu, tay dùng khăn lau tỉ mỉ vết m.á.u kiếm.
Tiếp đó, xe lăn lăn lóc mặt đất, đến ánh sáng, ngẩng mắt , lười nhác cong môi: "Công chúa đến ."
Ta giằng co một lúc giữa việc đầu bỏ chạy và quỳ xuống hết sự thật, đang định mở miệng, thì thấy ném thanh kiếm đó xuống mặt .
Ta run rẩy nhặt lên: "Chàng... đây là …tự kết liễu ?"
Nghe , Lục Phỉ ngược lộ vẻ kinh ngạc: "Công chúa nghĩ như ?"
"Vậy Lãnh Nguyệt..."
"Ồ, gọi công chúa đến, chính là vì nàng ." Lục Phỉ khẽ nhướng cằm.
"Nàng lẻn thư phòng của , dường như trộm thứ gì đó, phát hiện, liền dùng kiếm g.i.ế.c nàng . Nhớ mấy ngày , nàng lấy cớ đo vòng cổ cho công chúa, thương tổn kim chi ngọc diệp của công chúa, e rằng sớm Lục Mẫn mua chuộc."
Ta đang chờ đợi phán quyết tử hình thì sững sờ: "Hả?"
"Lục Mẫn tuy mệnh chẳng còn bao lâu, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy bất an, bởi mới mua chuộc Lãnh Nguyệt, toan tính để nàng lỡ tay g.i.ế.c công chúa vu oan cho . Sau khi thành, sai Lãnh Nguyệt lén lút lẻn thư phòng, lấy trộm tín vật của , tiện bề thực hiện bước tiếp theo để hãm hại, may mà kịp thời phát hiện, mới tránh đại họa."
Lục Phỉ thong thả xong, ngẩng mắt , khẽ mỉm : "Công chúa thấy, suy luận của lý ?"
— Toàn là lời bịa đặt.
Ta liên tục gật đầu: "Có lý lý, khiến tin phục."
Lục Phỉ dường như hài lòng với sự tán thành của , lên tiếng gọi đội thiết giáp vệ bên ngoài , bảo bọn họ kéo xác Lãnh Nguyệt đốt, dọn sạch vết m.á.u mặt đất.
Ta một bên, im thin thít như gà con, dám hó hé tiếng nào.
Lục Phỉ chịu bỏ qua cho : "Công chúa thấy, thủ đoạn của quá tàn nhẫn ?"
"Sao thế?" Ta khô khan , "Lãnh Nguyệt Thập hoàng tử mua chuộc, nếu g.i.ế.c nàng , e rằng c.h.ế.t chính là và điện hạ. Ta bây giờ là thê tử của điện hạ, vinh nhục cùng , sống c.h.ế.t , cái nào nặng cái nào nhẹ, vẫn phân biệt rõ."