Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Hoa Trong Gương, Trăng Dưới Nước - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-09 22:25:46

Cả biệt thự như đóng băng.

Không ai dám nhúc nhích.

Mọi chỉ im, kinh ngạc Trì Thần Dự đỏ mắt, sát khí ngùn ngụt.

Gân xanh nổi cổ.

Phải mất mấy thở, mới gắng kiềm cơn giận, đưa tay lau mặt:

“Phải đưa tiền như thế nào? Phải chuộc ?”

Trì Tịch cúi mắt, liếc con gái đang ngủ trong lòng .

Bất chợt nhớ tới gương mặt ấm ức khi cô tiền để trả tiền chuộc.

Anh khẽ cong môi :

“Năm mươi triệu, chuyển tài khoản của cô .”

11
Sáng hôm , mới biết đã “chuộc” về.

Trì Tịch cạnh giường, từ tốn cài khuy áo sơ mi.

Anh bình thản, đưa cho chiếc điện thoại đã sạc đầy:

“Tối qua đưa về , sửa xong .”

“Nửa đêm em ngủ say, thay em một cuộc gọi từ yêu cũ.”

“Lừa năm mươi triệu tiền tiêu vặt cho em.”

Tôi mở to mắt, sững sờ nhận lấy điện thoại.

Khi thấy màn hình hiện hơn một trăm cuộc gọi nhỡ, chết lặng.

Toàn bộ đều là Trì Thần Dự gọi tới?

Trì Tịch rõ ràng cũng thấy con số đó, khẽ nhướn mày:

“Có vẻ giỏi ăn thật.”

“Hắn xong vẫn hả .”

Cái gì cơ?

Cái đó mà còn hả ?

Trì Tịch cúi lấy áo khoác vest vắt lên tay.

Áo sơ mi và quần tây làm nổi bật vai rộng eo thon, khiến mặt nóng ran.

Trong đầu hiện lên hình ảnh suốt mấy hôm qua, dây dưa triền miên…

Trì Tịch thấy rõ phản ứng của , khẽ nhếch môi, cúi xuống đặt một nụ hôn nhẹ lên trán :

“Ngoan, đừng dụ dỗ .”

“Không thì lát nữa nổi .”

Mặt đỏ bừng.

Anh dịu dàng xoa đầu , khẽ nhướng mày, giọng thản nhiên:

“Về nhớ gửi lời hỏi thăm đến chồng cũ của em hộ .”

Ừ, đúng là đại ca, rộng lượng thật.

lập tức lạnh giọng, thêm một câu khiến sống lưng lạnh buốt:

“Nếu dám với …”

“Tôi rải tro cốt của hai gió đó.”

Tôi: “…”

12
Ba tên bắt cóc tuy đã xử lý.

cũng là tay Trì Tịch.

Nếu dây dưa , sẽ chút phiền toái.

, tiện đích thân đưa về.

Tôi tự bắt xe về.

Không về thẳng nhà , mà đến nhà mẹ của Trì Thần Dự .

Ba mẹ vì tính chất công việc mà quanh năm thấy bóng dáng .

, hầu như lớn lên cùng Trì Thần Dự, dì Trì chăm sóc như con ruột.

“Kính Nguyệt, , về nhà là .”

Dì Trì đỏ hoe mắt, nắm chặt tay , mặt đầy áy náy.

Trì Thần Dự sofa phía đối diện, khác thường đến lạ — một cách lời nào.

Từ lúc bước , ánh mắt từng rời khỏi .

Trong đôi mắt thâm đầy gân máu , là một vùng tăm tối khiến rợn .

Dì Trì gọi mấy tiếng thấy phản ứng, cũng đành thôi, chỉ lau nước mắt với :

“Kính Nguyệt, là của dì, tại dì suy nghĩ chu .”

“Chỉ nghĩ làm ép thằng nhóc Thần Dự mau cưới con sớm.”

“Không ngờ khiến con bọn để ý đến.”

“Cũng may bọn chúng chỉ vì tiền, nếu thật sự xảy chuyện gì, dì biết ăn thế nào với ba mẹ con…”

Một tiếng động lớn vang lên.

Trì Thần Dự nãy giờ im lặng đột ngột bật dậy, như chạm dây thần kinh nào đó.

Anh kéo mạnh dậy, lôi thẳng lên lầu.

Bàn tay lạnh, như cục đá.

Tôi giãy giụa thật mạnh, nhưng thoát :

“Trì Thần Dự, buông tay !”

Anh chẳng thèm để ý đến mọi tiếng la hét, cứ thế kéo lên tầng hai, nhốt thẳng phòng tắm trong phòng ngủ.

Quay lưng khóa cửa, giọng lạnh băng, tay khẽ run:

“Đi tắm .”

13
“Trì Thần Dự, điên ?”

Tôi thật sự hiểu gì cả, hất tay định rời khỏi.

Tôi sạch sẽ, tắm táp cái gì chứ.

Thế mà Trì Thần Dự kéo , ánh mắt như ăn tươi nuốt sống, khoá chặt lấy :

“Hắn ?”

Tôi sững một chút: “Ai cơ?”

Cơ cổ Trì Thần Dự nổi gân xanh, dường như chỉ cần nhắc đến cái tên đó thôi cũng đủ khiến nổi trận lôi đình:

“Kẻ đã máy đêm qua.”

Tôi bật , tranh thủ lúc phân tâm rút tay khỏi tay :

“Hắn là cứu , chứ bắt cóc .”

“Hừ.” Trì Thần Dự lạnh đến cực độ, gần như nghiến răng mà , “Cứu em… cứu thẳng lên giường luôn ? Cứu em thì cần động em ?”

Thật lòng mà , hiểu Trì Thần Dự đang giận cái gì.

“Khó đoán đến ?” Tôi khẽ bật , “Tôi bắt cóc, nghỉ dưỡng.”

“Không hành hạ đến gần chết đã là may mắn lắm , ?”

May mà đó là Trì Tịch.

May mà ngày hôm đó đến.

May mà… đã .

Nói xong, Trì Thần Dự khựng vài giây.

Ngay đó, nhận ý nghĩa thật sự trong lời của , nét mặt lập tức vỡ vụn.

Cơn giận nát vụn, chuyển thành nét bàng hoàng trong đôi mắt:

“Tôi ngờ điều là thật.”

“Tôi tưởng em đang diễn trò, tưởng em thuê để ép cưới.”

“Nếu biết…”

Tôi nhạt, cắt ngang lời , nhớ tình cảnh hôm đó, trong lòng chỉ còn một vùng trống rỗng, yên tĩnh đến đáng sợ:

“Anh biết thật ?”

“Không chính đã đưa cho họ 50 triệu gọi là ‘tiền cảm ơn’, để tiện dạy dỗ ?”

“Lẽ chỉ cần tiền là xong một vụ bắt cóc.”

“Vì một câu của , nó biến thành một bài học đau đớn dành cho .”

“Nếu hôm đó cứu, lẽ bây giờ đã làm nhục tập thể, hàng đống clip nhỉ?”

“Trì Thần Dự, chúc mừng , thật sự đã học cách ngoan ngoãn .”

“Từ nay sẽ bao giờ bám lấy nữa.”

14
Biểu cảm của Trì Thần Dự đơ cứng .

Trong mắt là màu tro xám của cơn giận dập tắt .

Cằm khẽ run, dường như đang nghiến răng.

Im lặng một lúc lâu, như thể đang cố tự thuyết phục chính , cuối cùng khó khăn cất lời:

“Quên , Kính Nguyệt.”

“Quên vụ bắt cóc đó , quên luôn đàn ông đó.”

“Quên chuyện giữa hai …”

Giọng nghẹn , cuối cùng chẳng thể thốt nửa câu .

Hít một thật sâu, mặt , giọng nhẹ hơn hẳn:

“Coi như gì xảy .”

“Em kết hôn với , .”

“Chỉ cần là tình yêu sự thủy chung, thì cái gì cũng cho em .”

Trong khoảnh khắc đó, còn tưởng nhầm.

Trì Thần Dự tiếng ?

Anh quên rằng là chính từng chủ động theo đuổi ?

Lời tỏ tình, lời cầu hôn đều là khi 16 tuổi, 6 tuổi!

Khi trưởng thành, thản nhiên chối bỏ mọi lời hứa năm xưa.

Chưa bao giờ nghĩ đến việc đã yêu như , sẽ làm để thu trái tim .

Giống như một con chó hoang từng nhận nuôi, vứt bỏ.

Hoảng loạn, uất ức, rên rỉ.

thể dễ dàng cuộc sống lang thang.

Cuối cùng vì khao khát yêu thương, mà đầu chạy theo bóng lưng chủ từng thương .

Lắc đuôi cầu xin chỉ để mong tìm chút ấm đã từng.

Thật đôi lúc con chó đó cũng từng nghĩ…

Giá như khi xưa đừng nhận nuôi .

Đừng dụ gần.

“Thôi bỏ .”

Tức giận, tủi thân, hàng loạt cảm xúc đan xen trong lòng .

Cuối cùng chỉ còn sự cam chịu do chính tự tạo .

Tôi cúi mắt, nở một nụ bình tĩnh:

“Đừng ép quá.”

“Tôi buông tay .”

“Không còn thích , cũng chẳng bám nữa.”

“Thế nên, cần hy sinh nhiều như .”

“Mọi chuyện qua , cứ sống cuộc đời phong lưu của .”

Từng chữ đều thật lòng.

Vậy mà Trì Thần Dự tỏ hài lòng với sự “ lời” của .

Giữa chân mày thoáng qua chút hoảng hốt lạ thường.

Giọng lập tức trở nên mỉa mai, bực bội:

“Nghe thật đấy.”

“Không bám lấy nữa? Câu đó em tin ? Em làm ?”

“Nếu làm thì đừng .”

“Tôi bảo em biến khỏi đời .”

“Tôi chỉ là… thể cho em tình yêu, chứ …”

Ánh mắt dừng nơi gốc ngón áp út.

Nơi đó từng đeo một chiếc nhẫn.

chỉ cần tháo ba ngày, dấu vết cũng gần như biến mất.

Giống như quá khứ vẫn bám víu, vẫn hy vọng buông tay.

Nói buông… thì cũng chỉ là trong một khoảnh khắc.

“Trì Thần Dự, làm .”

Đôi mắt khẽ nheo .

Ánh sâu thẳm khóa chặt vài giây.

Cuối cùng, như thể chắc chắn sẽ tự vả mặt , nhếch môi lạnh:

“Em nhất là nên làm .”

“Tôi nhất định sẽ làm .”

Trong đầu bỗng hiện lên khuôn mặt của Trì Tịch, bật :

“Nếu … thì sẽ rải tro cốt mất.”

Loading...