Hoan Lạc Thoáng Qua - 1
Cập nhật lúc: 2025-05-14 15:12:59
Lượt xem: 385
Năm 19 tuổi, sau khi nếm thử trái cấm với hot boy trường Tấn Thần, tôi nghe thấy anh ta nói chuyện với bạn.
“Ba ngày là tán đổ, tụi mày thua rồi.”
“Không tin, trừ khi gửi ảnh giường chiếu chứng minh chút đi?”
Tấn Thần đồng ý, một giây sau cùng lại lật lọng, chỉ chụp mặt tôi.
Sau đó mỗi đêm, anh ta đều như nghiện, quấn lấy tôi không tha.
Mà tôi ngoan ngoãn thuận theo, cũng không từ chối.
Chỉ là về sau, tôi đến trường học xa anh ta nhất.
Chặn số, xóa bỏ toàn bộ tất cả những thứ liên quan đến anh ta, rời đi sạch sẽ.
Nghe nói Tấn Thần nghe ngóng tin của tôi khắp nơi, tìm tôi sắp điên rồi.
Tôi chỉ cười trừ.
Lúc trước anh ta theo đuổi tôi là vì cá cược, mà tôi cũng chỉ là thuận nước đẩy thuyền.
Dù sao kiểu con gái xuất thân dưới đáy xã hội như tôi.
Cả đời chỉ có cơ hội này có thể ngủ được với cực phẩm như Tấn Thần.
Mà ngủ xong, cũng hoàn toàn chán ngán loại người như bọn họ.
01
Con trai 19 tuổi có lẽ đều đều mang tinh lực mãi không tiêu hao.
Kiểu con trai nhà giàu đời thứ ba kiêu ngạo kén chọn như Tấn Thần cũng không ngoại lệ.
Hôm đó là ngày thứ bảy chúng tôi tốt nghiệp, rời khỏi trường.
Cũng là ngày thứ ba anh ta tỏ tình với tôi.
Cho nên, chúng tôi thật ra cũng khá là xa lạ với nhau.
Sau lần đầu tiên kết thúc nhanh chóng, anh ta nhanh chóng lấy lại tinh thần.
Bắt đầu lần nữa, anh ta đã thuần thục hơn rất nhiều.
Cơ thể tôi với anh ta giống như một món đồ chơi mới lạ và thú vị.
Anh ta yêu thích không buông tay, cuồng nhiệt nghiên cứu, sa vào trong đó.
Trên cằm vốn dĩ đã cạo râu gọn gàng, chẳng biết đã lún phún từ lúc nào.
Lúc đè tôi ra hôn, cọ vào ngực vừa ngứa vừa đau.
Tôi nhịn không được, cắn anh ta một cái.
Nhưng lại giống như đang kích thích anh ta hơn.
Lúc kết thúc, anh ta còn ôm tôi không buông.
Trong mắt mang theo vẻ thỏa mãn, nhưng lại không hài lòng lắm.
“Sầm Hoan.”
Anh ta hôn lên vành tai non mềm của tôi.
Lại hôn dần xuống dưới.
“Đi tắm, rồi thêm lần nữa nhé?”
Nói xong, giọng anh ta bỗng nhiên dịu dàng đôi chút.
“Nhưng đây là lần đầu của em, có thể chịu được chứ?”
Tôi cắn cắn môi hơi sưng.
Dưới tầm mắt của anh ta, tôi ngượng ngùng nhắm mắt lại.
Nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu.
Tấn Thần ôm tôi vào phòng tắm.
Một tiếng sau.
Tôi thất thần nhìn chằm chằm lên trần nhà.
Ánh mắt hơi mất đi tiêu cự.
Ai có thể ngờ hot boy lạnh lùng trên trường, người luôn xuất hiện trong tin tức tài chính và kinh tế mà người lớn trong nhà thường bật…
Lúc này lại đè một cô gái xuất thân thấp kém dưới cơ thể.
Cứ thế hôn từng nơi, từng nơi khắp người cô ấy.
02
Bên ngoài cửa sổ, trời sắp sáng.
Tấn Thần cuối cùng cũng ngừng lại.
Anh ta đè lên tôi, mặt chôn vào gáy tôi.
“Sầm Hoan, em thích không?”
“Thích không, có muốn ngày nào cũng làm không?”
Tôi mệt đến mức không mở được mắt ra, mơ màng đáp một tiếng.
Hình như điện thoại Tấn Thần cũng vang lên.
Trên người tôi đột nhiên nhẹ bẫng.
Là anh ta đứng dậy xuống giường, cầm điện thoại lên, ấn nghe.
Hẳn là trông tôi ngủ rất say.
Tấn Thần cũng mệt mỏi.
Anh ta không ra ngoài, nằm nhoài trên ghế sô pha bên giường, nghe điện thoại.
Điện thoại kết nối, phía bên kia ầm ĩ, lộn xộn.
“Ồn ào gì vậy.”
Giọng Tấn Thần có hơi khàn.
Nhưng lại mang theo thỏa mãn không thể che giấu.
Bên kia lập tức có người giễu cợt: “Đây là… vừa kết thúc à?”
“Ừm.”
Tấn Thần mệt mỏi đáp lời.
Trong giọng lại tràn đầy đắc ý không thể giấu: “Ba ngày là tán đổ, tụi mày thua rồi.”
“Là lần đầu à?”
“Phí lời.”
“Á đù kinh, trông nó ngoan thế mà.”
“Thì sao, mày không nhìn xem anh Thần của chúng ta ra chiêu, có đứa nào mà không xử được chứ?”
“Tao không tin, Sầm Hoan ngoan lắm, lần trước tao nói chuyện với nó mà nó cũng đỏ mặt.”
“Mày vừa thi xong cái đã chén người ta rồi à?”
“Tin hay không thì tùy.”
“Trừ khi mày chụp ảnh giường chiếu, đúng rồi, lần trước cá cũng nói rồi, phải chụp ảnh giường chiếu mới tính là thắng.”
Tấn Thần không chút do dự đồng ý: “Đợi đấy.”
Anh ta nói xong, cầm điện thoại đi tới bên giường.
03
Tôi nằm nghiêng, cuộn người lại theo thói quen.
Mái tóc chỉ dài chạm vai, đen nhánh như lông quạ.
Vì đẫm mồ hôi, nên dính vào bên mặt gầy guộc.
Trong lúc làm tôi khóc hai lần.
Lông mi giờ còn ươn ướt.
Rất dài, rất dày.
Trên khuôn mặt trắng sứ, để lại một mảng bóng râm lớn.
Môi non mềm hồng hào, lại vì bị cắn rách, sưng lên một chút.
Tôi ngủ rất say, hô hấp đều đều.
Thỉnh thoảng lại xen lẫn vài tiếng nức nở nghẹn ngào.
Bàn tay đang vén chăn lên của Tấn Thần, như ma xui quỷ khiến khựng lại.
Sau đó.
Tôi cảm thấy anh ta dần dần kéo chăn lên.
Che kín đến tận cổ tôi.
Chỉ lộ ra mặt.
Sau đó anh ta mới đưa máy về phía mặt tôi, chụp ảnh.
Điện thoại anh ta nhanh chóng lại đổ chuông.
“Chưa đủ hứng đâu anh Thần, sao không chĩa xuống thêm chút đi.”
“Cút đi.”
Giọng Tấn Thần hơi lạnh nhạt, lại có chút thiếu kiên nhẫn: “Nói thế nào thì giờ cô ấy cũng là bạn gái tao.”
“Bọn mày tém tém cho tao.”
“Mê rồi mê rồi.”
“Nhưng mà anh Thần này, anh định hẹn hò với Sầm Hoan bao lâu?”
“Bao lâu được chứ, ngắn thì một tuần, nhiều thì cùng lắm đến trước khi về Bắc Kinh.”
“Cũng đúng, dù gì mày cũng phải về Bắc Kinh.”
“Nhưng mà lỡ nó bám lấy mày, muốn cùng đi Bắc Kinh thì sao?”
Tấn Thần cười: “Bắc Kinh lớn như vậy, muốn tìm người chẳng khác nào mò kim đáy bể.”
“Với cả, Sầm Hoan xuất thân nghèo hèn như thế, hai người chúng mày vốn đã không thể gặp nhau.”
04
Mấy lời này thật ra cũng không sai chỗ nào.
Mẹ tôi vì sơ suất đá thương người khác, ngồi tù hai năm.
Bây giờ đang mở quầy hàng bán đồ ăn sáng.
Bố tôi mất sớm.
Tất cả ngày nghỉ tôi đều đứng trước quầy hàng, giúp mẹ tôi làm bánh, nấu mì, tính tiền.
Trên người tôi thường xuyên dính mùi bánh rán.
Dù có tắm rửa thế nào cũng hầu như không thể hoàn toàn loại bỏ.
Lúc Tấn Thần mới tiếp cận tôi còn từng hỏi: “Trên tóc em có mùi gì thế?”
“Em bán bánh bột ngô giúp mẹ, nên bị ám mùi.”
Tôi thành thật đáp.
Lại cẩn thận hỏi: “Hay là anh đừng ở gần em quá, dính mùi lên người anh thì không hay lắm.”
“Em nói gì thế.”
Tấn Thần cười một tiếng, dáng vẻ không để tâm chút nào:
“Hẳn tay nghề mẹ em không tệ đúng chứ, ngày mai em mang một cái anh ăn thử nhé?”
“Anh không ăn không đâu, sẽ trả tiền cho em.”
Anh ta rút một tờ tiền mặt hồng nhạt, không giải thích gì thêm, đưa cho tôi.
Tôi không chịu nhận, nhưng lại không lay chuyển được anh ta.
Ngày hôm sau, tôi mang theo mười cái bánh bột ngô đến.
Phần cho Tấn Thần là ưu đãi gia đình, cho rất nhiều thịt heo.
Mấy cái khác cho bạn bè anh ta.
Nhưng mấy người kia không đụng vào.
Chỉ có Tấn Thần ăn.
Nhưng, miếng đầu tiên là Tấn Thần vừa nhíu mày vừa cắn.
Sau khi tôi vào lớp học, hơn nửa chỗ còn lại bị anh ta vứt sọt rác.
Sau đó, anh ta cuối cùng không nhắc tới việc muốn ăn bánh bột ngô nữa.
Nhưng lại đưa tôi sữa tắm và dầu gội đầu rất đắt tiền.
Tôi không nhận ra nhãn hiệu, lén tra một chút, giá đắt kinh người.
Buổi tối trước khi gặp anh ta, tôi dùng dầu gội sữa tắm anh ta tặng để tắm rửa.
Trên người rất thơm, không có chút mùi lạ nào.
Lúc Tấn Thần ôm tôi, rất hài lòng.
Không khẽ nhíu mày nữa.
05
Tôi bị Tấn Thần hôn đến tỉnh.
Vừa mở mắt ra, đã bị anh ta đè xuống.
“Sầm Hoan.”
Anh ta cúi người, lồng ngực rắn chắc nỏng bỏng áp lên lưng gầy yếu của tôi.
Tấn Thần hôn tai tôi, nhịp thở dần nặng nề.
“Hôm nay đừng về nhà được không?”
Tôi cắn môi.
Âm thanh khó chịu tràn ra theo khe hở giữa răng môi.
“Không được, em phải bày quầy bán hàng giúp mẹ…”
“Em là bạn gái anh, anh không nỡ để em vất vả, với cả, như này chỉ là cho em ít tiền tiêu vặt.”
Động tác của Tấn Thần càng lúc càng ngang ngược.
Giọng lại ngày vàng dịu dàng dỗ dành tôi: “Anh sẽ cho em tiền.”
“Rất nhiều, rất nhiều tiền, cho anh cả thời gian nghỉ của em, được không?”
Tôi lắc đầu không chịu, lại cố ý dùng sức đẩy Tấn Thần.
Trong mắt ầng ậc nước mắt: “Em thật lòng thích anh, Tấn Thần.”
“Em không muốn tiền của anh.”
“Thứ em muốn không phải tiền của anh.”
Ngay khi chữ cuối cùng vừa thốt ra, nước mắt tôi liền đúng lúc rơi xuống.
Ánh mắt mà Tấn Thần nhìn tôi lúc đó…
Hình như là thật sự có chút đau lòng.
Nhưng tôi biết.
Khi đàn ông ở trên giường, hận không thể móc cả tim gan ra cho bạn.
Huống chi đây là lần đầu của tôi.
Huống chi anh ta chỉ là đang cá cược, vốn dĩ trong lòng đã có chút áy náy.
“Anh biết, em không phải là loại con gái như vậy.”
“Nếu em là người như vậy, những người theo đuổi em trước kia, em đã không từ chối rồi.”