Hôm Nay Nữ Chính Mọc Não Chưa - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-10 02:48:54
7
Con đường thực tập của Hứa Phiên Phiên chớp mắt đã c.hết yểu, lúc cô rời cả mặt là nước mắt.
“Hứa Phiên Phiên, cố lên! Không để những làm cho gục ngã, mày là giỏi nhất!”
Hứa Phiên Phiên chầm chậm chạy , nhân viên bảo an cửa chết lặng theo cô .
Anh im lặng bóng lưng cô hồi lâu, đó lặng lẽ lấy điện thoại :
“Chuyển lời của đến Phòng Nhân sự.”
“Các tìm thực tập sinh kiểu gì ? Mấy kẻ ngu ngốc, năng lực như mà cũng tìm về cho ?”
Anh hiển nhiên cũng để việc của Hứa Phiên Phiên trong lòng, nhanh bắt đầu tập trung công việc.
“Hắn vẫn biết, định mệnh thời khắc gặp nữ chính đó, đã bắt đầu xoay chuyển.”
“Từ đó trở , một ngọn đèn đã bắt đầu thắp sáng cho cuộc đời của .”
Hệ thống bắt đầu rì rầm mấy đoạn văn sặc mùi yêu đương nhăng nhít bên tai .
Tôi hỏi hệ thống: “Rốt cuộc vai trò của mày là gì?”
Tôi dành cả một ngày để về những hệ thống nữ phụ, hoặc là phụ trách công lược, hoặc là làm nhiệm vụ vả mặt, hoặc thì cũng là thay đổi vận mệnh.
mà cảm thấy, cái hệ thống , hình như chả cái tác dụng mọe gì.
Mà đã nhiệm vụ, đương nhiên mấy thứ như bàn tay vàng cũng luôn.
Trừ việc xem phim truyền hình dài tập, hình như cái gì nó cũng làm.
Hệ thống sốt ruột giải thích.
[Tôi vô dụng!]
“Vậy , công dụng của mày là gì?”
“Không là đã kể cốt truyện cho cô ?”
Nó còn đỡ tức!
“Mày mấy cái sự tình mà chẳng ứng nghiệm tí mọe nào đấy ?”
Hệ thống ít nhiều cũng thấy chút tội , trong lòng tội , mồm nó tự nhiên cũng to hơn, khiến cho cả đầu ong ong hết cả lên.
“Cốt truyện đúng là tại ? Đấy là do nữ chính đúng đấy chứ!”
Nó , nữ chính cũng ràng buộc bởi hệ thống công lược nam chính, nhưng vẫn luôn thành công.
“Bọn mày còn tổ đội đến đây cơ ?”
Nghĩ đến đây, khỏi dựng tóc gáy: “Vậy tao, là cũng một cái hệ thống ?”
Vậy nếu như chẳng may hệ thống đó cũng bắt cùng với Hứa Phiên Phiên làm theo cốt truyện thì ?
Ý nghĩ Hứa Phiên Phiên sẽ trở thành chị dâu xuất hiện, cả đã cảm thấy vô cùng khó chịu.
Giống như một con gián đang chầm chậm bò trong ống quần , nhưng thể nào bắt , chỉ cần mở miệng sẽ nó bò mồm, khó chịu buồn nôn.
Vì thế, bèn lén lút lẻn văn phòng của trai.
Anh trai cứ như mọc mắt mắt lưng, cất tiếng :
“Anh đang bận, trong tủ đồ ăn vặt mới mua, em lấy gì thì tự lấy .”
Anh vẫn chăm chú màn hình máy tính, tay ngừng gõ phím, cũng biết là đang bận rộn việc gì.
Trong tủ một nửa dùng để chứa tài liệu, một nửa là đồ ăn vặt và búp bê của , chút hỗn loạn.
“Anh ơi, thấy Hứa Phiên Phiên thế nào?”
Anh đến đầu cũng thèm ngẩng lên.
“Hứa Phiên Phiên là ai?”
“Chính là cái cô thực tập sinh đó ?”
Anh khẽ thở dài, bất đắc dĩ đầu .
“Nói linh tinh cái gì thế, công ty bao nhiêu thực tập sinh như thế, làm biết là ai cơ chứ?”
Tôi chạy tới, xổm bên cạnh bàn : “Chính là cái cô mặc váy ngắn hôm nay đó.”
Anh trai lùi về một chút, nghi ngờ :
“Em đừng với là em mặc cái kiểu váy ngắn tũn đó nhé, trời lạnh như thế, em mà dám mặc xem đánh gãy chân em !”
Tôi: QAQ!
8.
Mặc dù trai như tó hoang đứt xích, nhưng Hứa Phiên Phiên vẫn bỏ cuộc.
Cô tiếp tục kiên trì, lần nữa xuất hiện mặt với trai——
Hứa Phiên Phiên đẩy một chiếc xe nhỏ, bên mặt tiền công ty nhà bán xúc xích.
Khi tan làm, và trai ngang qua chỗ cô , thấy Hứa Phiên Phiên, đã giật choáng váng.
Anh trai thấy bất chợt dừng chân, cũng cùng .
“Có chuyện gì ? Muốn ăn xúc xích ?”
Anh định mua một chiếc xúc xích cho , liền mắt đối mắt với Hứa Phiên Phiên đeo bao cổ tay phía xe đẩy
Tôi thấp giọng hỏi hệ thống: “Không Hứa Phiên Phiên là bán cá ?”
“Chắc là đổi nghề đúng ?”
Hệ thống yếu ớt thở dài một tiếng: “Năm nay làm ăn dễ dàng gì, thua lỗ cũng là chuyện bình thường.”
Bên , Hứa Phiên Phiên đã bắt đầu bắt chuyện với trai .
Cô mặc một chiếc váy xòe xinh xắn, tạp dề ngực, giống hệt như nữ hầu đáng yêu trong truyện tranh.
“Lâm , mua một chiếc xúc xích ?”
Anh trai chiếc váy của cô làm cho chấn kinh, hết chiếc áo khoác lông cừu đang khoác , chiếc váy ngắn của Hứa Phiên Phiên.
Gương mặt Hứa Phiên Phiên đỏ lên: “Lâm , đang cái gì !”
Anh chậm rãi gật gật đầu: “Tôi thấy cô đúng là một chiến sĩ đấy.”
Hứa Phiên Phiên lặp cuộc trò chuyện lúc ban sáng, cô trầm mặc trong chốc lát, đó đổi chủ đề: “Anh mua xúc xích ?”
“Cho hai cái.”
Anh xong, Hứa Phiên Phiên lặng lẽ về phía .
Anh mắt dường như đang : Cô thua .
Haizz, cô vẫn còn hiểu .
Anh trai mệnh danh là “Hải Thành nhất cẩu”, cũng là lý do.
Sau khi lấy hai chiếc xúc xích, đặt một chiếc tay , : “Tiểu tổ tông, ăn .”
Dù tay nghề nướng xúc xích cũng chỉ ở mức bình thường, nhưng hương vị thì giờ ngon khỏi bàn!
Tôi một bên cúng xúc xích cho Weibo, trai cũng bắt đầu trò chuyện với Hứa Phiên Phiên.
Xúc xích nướng hình như cũng bớt ngon một ít.
Anh : “Trước đây từng thấy cô bày hàng, đúng ?”
Hứa Phiên Phiên mím môi, chút ngượng ngùng, hai bên tóc mai tung bay trong gió.
“Hôm nay em mới đến lần đầu.”
“À, chẳng trách.”
Anh gật gật đầu, tỏ ý đã hiểu.
“Vậy cô biết Lâm thị cho phép bày hàng cửa ?”
“Tôi mới gọi điện cho ban quản lý thành phố , cô cứ chờ phạt .”
Hứa Phiên Phiên tức đến nỗi trừng to hai mắt.
Trên mặt cô đầy dấu chấm hỏi, hiển nhiên là hiểu tại sự tình phát triển đến nước .
mà , thông tin ban quản lý thành phố sắp đến đối với bất kể hàng quán giấy phép nào cũng là tin tức trí mạng, cho dù là nữ chính chăng nữa.
Hứa Phiên Phiên tức đến xanh mặt, đẩy chiếc xe nhỏ điên cuồng chạy, bóng lưng loạng choạng như một con ngỗng.
Đợi đến khi cô chạy xa , trai mới , như điên.
“Cái cô bán xúc xích ngu ngốc đó còn lấy tiền !”
9
Anh vô cùng tự hào: “Cô tưởng là đồ ngốc chắc? Còn bày sạp bán đồ của công ty nhà nữa chứ.”
“Nghĩ rằng nhận cô là cái cô thực tập sinh hồi sáng thật chắc?”
Sau khi ăn xong miếng xúc xích nướng cuối cùng tay, vô thức hỏi : “Anh ơi, ấn tượng với cô lắm ?”
Anh lạnh lùng khịt mũi: “Trừ cái đứa đần như cô , còn ai dám lộ đùi giữa cái thời tiết cơ chứ.”
“Ăn mặc như thế, thử xem về già c.hết bệnh .”
Về mặt sự xuất hiện của Hứa Phiên Phiên, trai cũng tỏ vẻ nghi ngờ gì.
“Anh ơi, thấy dạo số lần Hứa Phiên Phiên xuất hiện nhiều ?”
Anh trai bên vệ đường, còn khoác tây phục màu đen, đôi chân dài thẳng, gương mặt góc cạnh đặc trưng của nam chính, tay còn cầm một cái xúc xích, trông thế nào cũng thấy quái quái.
“Anh cũng xích chân cô .”
10
Đối với kiểu cốt truyện càng ngày càng bình thường , hệ thống bày tỏ, nó thể nào lý giải .
“Anh trai cô vì thích nữ chính?”
“Theo cốt truyện, lẽ lúc nữ chính đã là thư ký riêng của trai cô, sưởi ấm cho cuộc đời mới chứ.”
Tôi : “Có lẽ là vì tao đã mặc áo lông , cũng sợ lạnh nữa”.
[Anh trai cô mà thể từ chối một thiên chân thiện lương như nữ chính.]
“Ồ, trai tao mắc chứng ghét ngu.”
Chính là cái kiểu ngu ngốc trời sinh như Hứa Phiên Phiên , nếu mà thích cô , chắc chắn cũng là thằng đần.
Theo như lời mẹ nuôi thì chính là: “Ngu thì chết, tội tình gì ”.
11
Kỳ nghỉ tuyệt vời cuối cùng cũng kết thúc, từ sáng sớm trai đã đưa đến trường.
“Buổi tối đến đón em, đừng theo lạ đấy.”
Tôi: “???”
“Anh , em năm nay đã là sinh viên năm hai đấy.”
Anh trai vẻ cao quý lạnh nhạt đầu , đó thuận tay tháo dây an giúp : “Không , trong lòng trí tuệ của em mãi mãi dừng ở lúc ba tuổi.”
Cút cmn !
Tôi xách cặp bước trường, đầu cũng thèm ngoảnh .
Phía trai một đường đuổi theo : “Đùa em xí thôi mà em gái.”
“Đừng quên uống sữa đấy nhé.”
Anh trai nhét hộp sữa tay , đó nhẹ nhàng xoa xoa đầu .
Sau đó liền lái chiếc Maybach cực kỳ hoàng nhoáng của bản thân đến công ty.
“Lâm Vũ Vi!”
Tôi gặp bạn cùng phòng hành lang.
Thực cũng chỉ là bạn cùng phòng danh nghĩa thôi, bởi vì thích ở trong trường, bởi phần lớn cũng ở ngoại trú bên ngoài.
“Vi Vi, hôm nay trai đưa học ?”
Anh trai nam thần trong ký túc xá của chúng , bạn cùng phòng còn , giá mà bao giờ mở miệng thì còn hơn nữa.
“Anh tớ tiễn, mới rời xong.”
Bạn cùng phòng vẻ mặt đầy ngưỡng mộ: “Anh trai thật đấy.”
“Nhân tiện, biết lớp bọn mới một sinh viên chuyển trường đến ?”
Tôi sửng sốt: “Chuyển trường đại học á? Lai lịch thế nào ?”
Bạn cùng phòng lắc lắc đầu: “Tớ cũng biết.”
“Nghe là một sinh viên nghèo.”
Một cảm giác khó chịu quen thuộc dâng lên trong lòng .
“Hệ thống, là Hứa Phiên Phiên ?”
Hệ thống ậm ừ nửa ngày: [ đó, moa moa~]
“Cô đến trường tao làm cái gì ?”
“Cốt truyện là thế , cô sẽ cầm đầu đám bắt nạt nữ chính, trai phát hiện , tiếp theo sẽ là một màn hùng cứu mỹ nhân.”
“Sau đó cô sẽ đưa nước ngoài.”
Anh trai đưa nước ngoài?
Tôi cảm thấy điều đúng lắm.
Tôi đã từng nước ngoài trao đổi một năm, khi lên máy bay, trai còn xị mặt ròng như trái bí ngô.
[Có gì mà thể, đàn ông rơi lưới tình đều sẽ thay đổi!]
Tôi : “Mày cho rằng trai tao thể yêu Hứa Phiên Phiên ?”
Hệ thống im lặng gì.
Bây giờ đây, nó cũng còn quá tin tưởng sức hấp dẫn của nữ chính nữa.
“Mày ràng buộc với tao, rốt cuộc tác dụng gì?”