Hôm Nay Nữ Chính Mọc Não Chưa - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 02:48:54
12
Hệ thống là một nữ phụ độc ác.
Ý nghĩa trói buộc với nữ phụ độc ác chính là, giúp cho nữ phụ cũng thể thấy mùa xuân.
[ Kể cốt truyện cho cô, giúp cô tự thay đổi kết cục c.hết chóc của bản thân.]
“Tôi sẽ c.hết ?”
“Nam chính sẽ vì nữ chính mà tổn thương cô.”
Tôi mỉm : “Không thể nào, trai nhất định sẽ làm tổn thương .”
Lần , hệ thống cũng phản bác lời .
13
Trong phòng học, giảng viên bắt đầu giới thiệu bạn học mới của lớp ngày hôm nay.
Lần Hứa Phiên Phiên khoác một chiếc áo khoác.
Cô cuối cùng cũng thông minh hơn một chút.
Hứa Phiên Phiên mặc một chiếc váy len màu hồng nhạt bên trong chiếc áo khoác trắng, đầu đội chiếc mũ nồi lông, khiến cho khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu.
Bạn cùng phòng nhịn “chẹp” một tiếng.
“Đây chính là học sinh nghèo trong truyền thuyết ? Một học sinh nghèo cùng chiếc mũ 3800 tệ*?”
(*Khoảng 13 triệu rưỡi)
Thân là một học sinh nghèo, quần áo Hứa Phiên Phiên quả thực dáng cho lắm.
“Xin chào mọi , tên là Hứa Phiên Phiên.”
“Sau sẽ học tập cùng mọi . Rất mong thể mọi giúp đỡ.”
Mấy nam sinh trong lớp vỗ tay vui vẻ.
“Bạn học mới đến xinh thật đấy!”
Hứa Phiên Phiễn khẽ đỏ mặt.
Sau đó chạy về chỗ của bản thân.
Bạn cùng phòng vẫn hiểu: “Sao học đại học mà còn chuyển trường?”
Haizz, cô nàng đúng là trải đời, , ngạc nhiên chút nào . Bây giờ cho dù Hứa Phiên Phiên xổm ăn cức mặt cũng cảm thấy bình thường nữa là.
Sau khi giới thiệu xong Hứa Phiên Phiên, giảng viên còn thông báo cô sẽ đảm nhận vị trí thành viên ủy ban văn nghệ của lớp, cái chức vụ thì vẻ vô dụng, nhưng thực tế thì vô dụng thật…
Hứa Phiên Phiên cực kỳ kích động, lập tức vày tỏ bản thân sẽ giúp cho mọi thể nâng cao khả năng nghệ thuật. Người biết còn tưởng chúng sẽ biểu diễn văn nghệ ở đại hội nhân dân cơ đấy.
Sau khi giảng viên rời , Hứa Phiên Phiên bước tới chỗ :
“Lâm Vũ Vi, gặp mặt .”
Trong mắt cô hiện lên vẻ mỉa mai: “Dù tiền thì đã , cuối cùng vẫn học chung một chỗ với đấy thôi.”
“Cao quý hơn bao nhiêu cơ chứ?”
Hứa Phiên Phiên hết câu, bạn học trong lớp đều ngây ngẩn cả .
Bạn cùng phòng ghé sát tai : “Cậu bệnh ?”
Tôi cũng nghĩ .
“Cô bệnh ? Có bệnh thì đến bệnh viện . Ở đây phát điên phát khùng làm gì.”
Nước mắt Hứa Phiên Phiên rơi là rơi ngay
“Lâm Hằng với yêu như , Lâm Vũ Vi, nếu do cô ly gián, chúng đã ở bên từ lâu .”
Bạn cùng phòng thiếu chút nữa nhảy dựng lên: “Cậu yêu đương với ai, lần nữa xem nào?”
“Cậu dám xé CP của ngay mặt , hôm nay nhất định thể để !”
Nếu như sống chếc ôm chặt lấy bạn cùng phòng, xem chừng đã cho Hứa Phiên Phiên xơi một gáo nước .
Tuy là như , nhưng ánh mắt của ít đã bắt đầu trở nên kỳ lạ .
“Lẽ nào ?”
“Tôi vốn ở bên Lâm Hằng, là tại cô, tại cô sống c.hết chia cắt chúng .”
Này xảy lúc nào ?
Sao biết gì hết?
Cô bình thường ?
Tôi nhịn nữa, câu cửa miệng trai vẫn :
“Cô ngu ?”
14
Ở cửa, giọng khỏe khoắn đầy nội lực của vang lên:
“Cô ng.u ?”
Giọng vang lên, bạn cùng phòng vỗ tay, hệ thống bật : [Đội ơn cha mẹ đã cho con chứng kiến khoảnh khắc nam nữ chính tương ái tương sát, nam chính cưa cưa—]
Tôi hít một thật sâu, mắng con hệ thống ngâu si : “Đủ , đồ ngốc, xuyên tạc vớ vẩn!”
Hệ thống khựng , chậm rãi : [Ỏ, xin , tui tỉnh đây.]
Có khùm cha!
Đấy, chẳng biết vì lý do gì mà xuất hiện ở đây , chắc là đã hết mọi chuyện.
Hệ thống đây là cuộc gặp gỡ định mệnh.
“Trong cốt truyện, nam chính phát hiện nữ phụ độc ác vẫn âm thầm bắt nạt nữ chính, cho nên tới đây để vạch mặt nữ phụ.”
Tôi sang đàn ông ở cửa, trông chẳng gì là sẽ vạch trần bộ mặt thật của cả, mà ngược còn như kiểu ảnh sẽ sẵn sàng bênh em gái ảnh tới chớt á.
Anh bước gần, bước nhặt áo khoác lên bắt đầu tháo thắt lưng bằng một tay.
Không một ai phản ứng, chỉ lao tới, giữ chặt thắt lưng của hét lên:
“ANH!”
Chắc chắn , cũng sẽ bảo vệ trinh tiết của đến chớt đó.
Anh tóm lấy , :
“Em gái, tránh qua một bên, đừng cản , để dạy cho cái con nhỏ ngu ngốc tỉnh !”
“Anh ơi, bình tĩnh !”
Anh trông thực sự tức giận.
“Ai yêu với cô?”
“Người thì như con cá mè thành tinh thấy mà ghê, cô xem với cô thì quan hệ gì?”
“Cô rảnh rỗi quá hở? Ngày nào cũng ngoài bịa đặt đấy ?”
Hứa Phiên Phiên tái mét mặt mày, từng bước từng bước lùi :
“Không, , em ! Anh Lâm Hằng!”
“Sao cô làm điều với ?”
Cô rưng rưng nước mắt, ngón tay chỉ mặt :
“Chắc chắn là Lâm Vũ Vi đã gì đó với , cho nên mới làm với em đúng ?”
“Tôi còn cóc biết cô là ai!”
“Em đối xử với như , cho dù biết giữ miệng, nhưng mà tính tình cũng , thấy ?”
“Lần cô còn nhăng cuội nữa, sẽ móc con mắt trái của cô nhét con mắt , !?”
“Đồ con bọ phân, biết hổ!”
Hứa Phiên Phiên che mặt hét lên lao ngoài.
Bạn cùng phòng lặng lẽ thở dài: “Thật uổng công theo tới đây, còn xem hẳn khung cảnh tây phương cực lạc !”
15
Tôi kéo khỏi lớp học. Anh trong vẫn giận lắm nhưng tay cũng quên nhét cho một củ khoai lang nướng.
Suy nghĩ hồi lâu, mới mạnh dạn hỏi :
“Anh ơi, thực sự định cởi thắt lưng ?”
Anh lạnh: “Sao thể”.
“Sao để cô chiếm hời của em cơ chứ?”
16
Anh kể đang lái xe về thì thấy ở chợ sáng bày bán khoai lang nướng, nghĩ là thích ăn nên đã mua một củ mang về.
Không ngờ đến lớp đã thấy tiếng một con nhỏ ngu ngốc đang bôi nhọ sự trong sáng của , cho nên nhịn .
“Cô ẩm IC ?”
“Rõ ràng làm gì cô , cũng chẳng thù oán gì. Sao cũng gặp cô bày trò bôi nhọ thế nhỉ?”
“Anh , nhỡ ông trời gửi tín hiệu tình yêu xuống cho thì ?”
Một bàn tay thò qua vỗ đầu :
“Em cũng ẩm IC như cô đấy !”
Hệ thống khó hiểu: [Tại chứ? Rõ ràng là nam chính thái tử gia bình thường hẳn thích kiểu nữ chính bạch liên bông nhỏ nhắn lương thiện chứ!??]
cái vị thái tử là một con tó hoang tuột xích mà ông cố nội ơi …
Anh còn bảo là cái cô Hứa Phiên Phiên quá đáng ngờ, về nhà sẽ điều tra cô thật kỹ .
Sau khi , phòng học nữa mà ở cuối hành lang tám chuyện cùng hệ thống.
Hệ thống bình thường tiểu thuyết đều .
Cô nữ phụ giàu như sẽ lòng trai nuôi .ên vì tình.
Còn nam chính sẽ chỉ thích nữ chính bạch liên bông thiện lương kiên cường mà thôi.
“Thực thì tao chả vấn đề gì với những thiện lương kiên cường cả. Mỗi cách sống của họ, sống bình dị của chẳng .”
“ tao hiểu nha, một như Hứa Phiên Phiên mà thể coi là thiện lương, kiên cường, xinh á hả? Không lúc nào cô cũng thích chơi cái trò đường tắt đeo bám lên tao ?”
Hệ thống phản đối:
[Cô bán cá, xúc xích nướng, còn thực tập, thấy cô cực kỳ vượt khó !]
“Hỏi chấm bán cá, bán xúc xích, tin ? Đến nhà tao giàu mà còn chả dám diện cái mũ lông 3 ngàn 8 tệ đấy lên đầu luôn á!”
“Lúc nào cũng nghi ngờ khác hãm hại . Cô đã tự làm chân chính bao giờ ? Chưa hề. Lần nào gặp cũng thấy cô đang đòi dựa đàn ông để thăng hạng. Mong lớn nhất của cô là trở thành vật sở hữu trong tay đàn ông, trở thành cô vợ bé nhỏ sung sướng cả đời của mà thôi!”
“Cô xứng đáng là nữ chính hiểu ? Ngoài nhiều phụ nữ đang nỗ lực vì cuộc sống, ngậm đắng nuốt cay mỗi ngày. Còn cô thì ? Rõ ràng nhiều cơ hội nhưng chỉ chăm chăm dùng cho việc đeo bám đàn ông.”
“ là yêu đương cũng là một phần của cuộc sống, nhưng duy nhất.”
Ít nhất, với tư cách là một nữ phụ độc ác, tư tưởng của tiến bộ hơn Hứa Phiên Phiên nhiều trong việc nhận giá trị của cuộc sống.