Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

HÔM NAY THÁI TỬ VẪN CHƯA TẠO PHẢN SAO??? - Chương 4: Đăng Đồ Tử!

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:46:42

*Đăng đồ tử là kẻ chuyên dùng lời đường mật để dụ dỗ khác hoặc kẻ hành vi chính trực.

 

Túy Sinh Hạng là một con hẻm mà bất kể là nam nữ, chỉ cần lỡ đặt chân sẽ khó lòng rời . Nghe cái tên thôi cũng đủ đây tuyệt đối nơi đắn.

 

Mặc dù đang là ban ngày ban mặt, nhưng trong hẻm vẫn rực rỡ đèn hoa, tiếng , hương rượu lan tràn khắp nơi. Hôm nay đặc biệt đông đúc, đến mức Chu Lễ dù đang chạy trốn cũng khỏi tuyệt vọng khi dòng nườm nượp phía .

 

Đại ca ! Tiểu tiên nữ ! Giữa ban ngày ban mặt, các ngươi bu quanh một con hẻm hả!!!

Xin chào các độc giả thân yêu,

Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!

Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.

Thương mến, Vèm Chanh!

 

Quay đầu , phía một đám hắc y nhân vẫn đang bám sát buông. Nhìn về phía , biển đông nghịt. Chu Lễ nước mắt lưng tròng. Sớm thế kẻ ru rú trong phủ, ít nhất cũng quen đường xá chút chứ!

 

Thích khách đuổi đến ngày một gần, nàng hoảng loạn tìm đường thoát , vội vã rẽ một con hẻm nhỏ, thấy cuối hẻm một cánh cửa ngầm. lúc đó, một tiểu thương từ bên trong đang định bước .

 

Chu Lễ lập tức lao trượt thẳng trong!

 

Cạch! Cánh cửa vặn đóng , ngăn cách thế giới bên ngoài.

 

Chu Lễ dựa lưng vách tường, nín thở lắng .

 

Bên ngoài, thích khách đang gặng hỏi tên tiểu thương. Nàng hiểu rằng khả năng lộ lên đến một trăm phần trăm nên dám chần chừ, lập tức cắm đầu chạy sâu trong.

 

Vừa đẩy cửa , cảnh tượng mắt khiến nàng c.h.ế.t sững tại chỗ.

 

Chỉ thấy trong sảnh, rèm lụa bay bay, ánh sáng mờ ảo, từng góc đều ẩn hiện nét phong lưu. Dưới mái đình, ghế dài, tán liễu, từng tốp nam nhân phục sức lộng lẫy, quần áo phần lả lơi, phe phẩy quạt, kẻ chậm rãi nâng ly rượu thậm chí đang vui vẻ đàm luận với .

 

Nữ hòa thượng như nàng nào từng thấy cảnh !

 

Chu Lễ chỉ hận thể tìm một cái lỗ để chui xuống, hoặc một thùng nước đá để nhúng cả mặt , hòng dập tắt ngọn lửa đang lan từ tai đến tận cổ.

 

nghĩ đến việc đang truy sát, nàng lập tức che mắt, chạy thục mạng! Để một đám công tử ở phía với vẻ mặt sững sờ.

 

Họ vất vả cả ngày mới đến giờ tan , ai mà ngờ ngay từ cửa mật đột ngột xuất hiện một vị tiểu thư xiêm y cao quý, nhan sắc khuynh thành!

 

Càng thể ngờ, đối phương kịp ngắm kỹ vội vàng ôm mặt bỏ chạy, cứ như thấy mãnh thú chốn rừng sâu!

 

Một vị công tử mặc áo lụa xanh lá ngẩn , đưa tay chạm nhẹ đôi môi đỏ thắm của : “Nàng … chẳng lẽ cảm thấy chúng đến mức dám ?”

 

Công tử bên cạnh vốn đang dùng sáo chọc mũi, thì trầm ngâm xoa cằm: “Chắc . Những tiểu thư khuê các xuất giá thường hổ. thắc mắc, tại nàng thể tìm thấy cửa mật Tiếu Trần Cư của chúng ?”

 

Một nam tử đeo kính phương Tây, vận bạch y cổ tròn, thong thả thổi chén trong tay thản nhiên đáp: “Xem xét dung mạo, y phục, trang sức của nàng, cộng thêm hoa văn duy nhất tấm lụa cài đầubđó hẳn là quận chúa Chiêu An, Chu Lễ, con gái độc nhất của Tể tướng.”

 

Cả đám đều rơi trầm mặc.

 

Một lúc , vị công tử áo lụa xanh nhấc tay lên, yếu ớt : “ vẻ quận chúa đang chạy thẳng về phía Hàn Cung của thì ?”

 

 

Không khí bỗng chốc đông cứng .

 

Tất cả cùng sang .

 

Hắn lúng túng hỏi tiếp: “Nếu quận chúa bỏ mạng trong đó, chúng cũng sống nổi ?”

 

Trong phút chốc, những mới chuẩn nghỉ ngơi đều bật dậy, đồng loạt lao như thể phía cháy lớn!

 

Tổ tông ơi! Cầu xin nương tay! Vị chúng thật sự thể chọc !

 

“Chiêu An Quận chúa, hôm nay đón tiếp , tại hạ quả thực vô cùng hoảng hốt đây.”

 

Một giọng trầm ấm, mềm mại như thấm tận xương tủy bất chợt vang lên phía khiến Chu Lễ bám chặt lấy cây cột bên cạnh mới dừng đà lao tới.

 

Người cất tiếng khoác bộ trường bào mỏng màu tím nhạt, cổ tròn, thêu cỏ Lan Đình, bên hông lủng lẳng chiếc Song Long Hoàn Nguyệt nổi danh thiên hạ, trong tay phe phẩy một chiếc quạt xếp chế tác tinh xảo với những đường chỉ vàng chỉ bạc tinh tế.

 

Cả con y chẳng khác nào một “kho báu di động.”

 

nếu chỉ xét về tướng mạo, kẻ quả thực tuấn tú đến mức khiến thất thần. Thế nhưng, càng ngắm kỹ, Chu Lễ cảm thấy y giống một đóa hoa đến cực hạn nhưng tỏa mùi hương kỳ quái khiến vô thức bỏ qua dung nhan mà chỉ chăm chăm đôi mắt y.

 

Đôi mắt mang sắc tím trầm lắng, sâu tựa nước hồ thu như thể chỉ cần sẽ cuốn trôi vực sâu đáy.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hom-nay-thai-tu-van-chua-tao-phan-sao/chuong-4-dang-do-tu.html.]

Tóc xõa tùy ý, thần thái phong lưu bất kham, vai đậu một con chim béo tròn, bên môi nở nụ dịu dàng nhưng khiến thấy rợn gáy.

 

Nếu nhân vật xuất hiện trong anime, nhất định là boss cuối, mà còn là boss mạnh nhất trong các boss!

 

Chu Lễ hít sâu một , cố trấn định cất giọng: “Quấy rầy các vị , đang trốn chạy, hẳn các vị cũng liên lụy. Xin công tử chỉ cho một con đường thoát , tránh để các vị gặp tai ương.”

 

Nàng hề ngốc. Tuy là quận chúa, từ nhỏ quen với những tình huống nguy hiểm. hôm nay rõ ràng thích khách nhắm đến nàng, chúng chỉ đuổi nàng , từng sử dụng ám khí những thủ đoạn g.i.ế.c như độc phi tiêu, kiếm bay, xích sắt, Huyết Trích Tử,...

 

Có nghĩa là nàng chỉ cần thoát khỏi phạm vi mà kẻ địch thể chấp nhận thì mạng sống sẽ bảo .

 

Kẻ đối diện lười biếng dựa tháp quý phi, một tay nâng con chim vai, tay phe phẩy quạt, khóe môi khẽ nhếch: “Thích khách mà quận chúa đến, chẳng ám vệ của g.i.ế.c sạch ?”

 

Chu Lễ giật phắt , liền trông thấy hai kẻ vận hắc y, song vải vóc rõ ràng quý giá hơn hẳn đám sát thủ truy sát nàng đó.

 

Bọn họ đang c.h.é.m g.i.ế.c đám thích khách ban nãy.

 

Chẳng lẽ là ám vệ mà phụ mới bồi dưỡng? Không thể nào. Nếu thật sự ám vệ mới, phụ nhất định sẽ báo cho nàng.

 

Vậy thì những rốt cuộc thuộc về ai?

 

“Phù Trư, dâng .”

 

Một giọng nhẹ nhàng vang lên.

 

Tất cả hầu theo chân y tiến viện đều đồng loạt dừng bước, nam tử đeo kính phương Tây lập tức cung kính hành lễ, đó dẫn lui xuống.

 

Chu Lễ vẫn trầm mặc, ánh mắt dán chặt trận chiến nóc nhà.

 

Bỗng thở ấm áp phả đến bên tai.

 

Sợi tóc gáy lập tức dựng !

 

Chu Lễ theo phản xạ lùi mạnh về phía , một chiếc hoa lụa cài tóc đầu cũng rơi xuống.

 

Kẻ tên Cơ Tri Sương khẽ , cúi nhặt đóa hoa lên, nhẹ nhàng cài mái tóc nàng.

 

Giữa làn vải lụa ma sát, thoang thoảng một hương thơm thanh nhã của cỏ Lan Đình.

 

Chu Lễ sững trong thoáng chốc, đó vội vàng lùi , hành lễ: “Đa tạ. thoát khỏi hiểm cảnh, cần lập tức hồi phủ. Hôm nay…”

 

Nói đến đây, nàng mới nhận còn tên của đối phương, liền chần chừ ngập ngừng.

 

Cơ Tri Sương mỉm , nhẹ nhàng tiếp lời: “Quận chúa, tại hạ tên Cơ Tri Sương. ‘Cơ’ trong nữ cơ, ‘Tri’ của tri liễu, ‘Sương’ của sương tuyết bay.”

 

Chu Lễ khẽ gật đầu, nhanh chóng đáp: “Cảm tạ Cơ Tri Sương công tử thu nhận trong lúc nguy nan. Ngày khác, sẽ sai mang chút lễ mọn đến tạ ơn, bù đắp tổn thất mà gây cho quý phủ hôm nay.”

 

Nhìn thấy trận chiến nóc nhà kết thúc, nàng liền hành lễ, chuẩn rời .

 

Cơ Tri Sương vẫn thong thả phe phẩy quạt, khẽ: “Quận chúa quá lời . Ta chẳng qua chỉ mời khách một chuyến, thể là thu nhận bảo vệ. Huống hồ, hôm nay quận chúa cho thấy thế nào mới là mỹ nhân thực sự. Chỉ cần quận chúa một , tổn thất do gây đều thể xóa bỏ.”

 

Giọng điệu trêu ghẹo dứt, một tiếng quát tức giận lập tức vang lên: “Đồ đăng đồ tử! To gan lớn mật! Ngươi dám trêu ghẹo quận chúa nhà !”

 

Xuân Miên xuất hiện nghiến răng nghiến lợi, còn Thu Khốn thì lập tức rút kiếm, hằm hằm xông tới c.h.é.m đầu Cơ Tri Sương.

 

khi nàng kịp tay, Chu Lễ lên tiếng ngăn .

 

Gương mặt nàng còn chút cảm xúc, chỉ lạnh lùng thẳng Cơ Tri Sương: “Cơ công tử quả thực giúp một nhưng những lời đối với bất cứ ai cũng quá mức tùy tiện. Nếu thu liễm lời , công tử sẽ ngày rước họa sát .”

 

Chu Lễ xong liền rời , để sân viện chìm im lặng.

 

Mãi , Phù Trư mới chậm rãi mang lên.

 

Cơ Tri Sương khẽ lay động chiếc quạt trong tay, con chim nhỏ vai cũng nghiêng đầu chờ đợi.

 

Một lúc lâu , y đột nhiên bật .

 

Nụ vui vẻ, tựa như gặp chuyện gì thú vị lắm.

 

“Phù Trư, đây. Ta nghĩ cách hóa giải thế cờ c.h.ế.t .”

Loading...