HÔN PHU ĐỨNG RA BAO CHE TIỂU TAM, HẠI TÔI MẤT MẠNG - 4
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:05:53
Tuy và Thẩm Vi Châu đều là bác sĩ trong bệnh viện, nhưng cả hai đều xuất từ hào môn.
Trong nhà , trai quản lý tập đoàn gia đình, họ chính trị, chị họ dấn ngành giáo dục, còn sắp xếp giới y học.
Chúng đều theo sự sắp xếp của gia đình và đều tỏa sáng trong lĩnh vực của riêng .
Lúc nhà quyết định liên hôn với nhà họ Thẩm, lập tức để mắt đến Thẩm Vi Châu.
Hơn nữa cũng là bác sĩ như , cảm thấy duyên.
Cứ thế, và Thẩm Vi Châu đến với .
Ban đầu đúng là đôi trai tài gái sắc, ngọt ngào hạnh phúc.
Kiếp , khi Thẩm Vi Châu và Tống Dao lén lút với , thực sự tức giận và đau lòng.
Còn bây giờ…
chỉ cho chết.
Tan về đến nhà, lập tức kể chuyện với ba .
Anh trai là lên tiếng : “Chuyện trong bệnh viện em thế là đúng. Dù là liên hôn, nhưng Thẩm Vi Châu chung thủy từ bây giờ, huống hồ là khi kết hôn. Nếu em thật sự cưới , mất mặt sẽ là nhà họ Hạ chúng .”
Ba cũng gật đầu.
“ là thứ chẳng gì, còn tưởng là nhân tài.” Ba hít sâu một , “Được , để ba chuyện với ông Thẩm.”
ba gì với ba của Thẩm Vi Châu, nhưng sáng sớm hôm , xuống lầu thấy Thẩm Vi Châu và ba tới nhà.
Vừa thấy , ba càng tươi hơn, “Tiểu Lê xuống ! Chú dẫn Duy Chu đến xin cháu.”
Ông trừng mắt Thẩm Vi Châu, quát lớn: “Còn ngây đó gì? Mau xin Tiểu Lê!”
Chắc ông phân tích cho tình thế hiện tại, liên hôn với là lựa chọn nhất cho , nên Thẩm Vi Châu đành lời ba .
Anh bước đến mặt , từ cao, cái đầu ngẩng cao chịu cúi xuống.
Nói xin mà ấp a ấp úng, mãi nổi một câu chỉnh.
Nếu tình nguyện như , dám phản kháng gia đình?
Nếu thực sự vì Tống Dao mà từ bỏ lợi ích gia tộc, còn kính phục .
lạnh, cắt ngang lời kịp hết, “Không cần , Thẩm Vi Châu, thèm xin của .”
nhạt, “Thậm chí còn thấy ghê tởm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hon-phu-dung-ra-bao-che-tieu-tam-hai-toi-mat-mang/4.html.]
Sự giả tạo mặt Thẩm Vi Châu lập tức tan biến, lạnh lùng , “Hạ Lê, tới em còn gì? Đã cho em bậc thang, thì mau mà bước xuống, đừng điều! Đến lúc đó, hối hận tuyệt đối là ...”
“Thẩm Vi Châu!” Ba tiến lên tát cho một cái, “Ta dẫn con tới đây là để xin Tiểu Lê!”
“Ba, ba cũng thấy , cô căn bản chấp nhận lời xin của con, cho dù con quỳ xuống cũng vô ích, mà con cũng chẳng đời nào quỳ cô !” Thẩm Vi Châu chỉ , “Cô xứng để con quỳ...”
—---------
“Chú Thẩm.” Anh trai từ ghế sofa dậy bước tới.
Thẩm Vi Châu cao lớn, nhưng trai còn cao hơn nửa cái đầu.
Khí thế mà Thẩm Vi Châu gồng tạo lập tức đè bẹp.
Đối diện với , Thẩm Vi Châu mới lộ chút dáng vẻ nên , nhưng kịp mở miệng, vung nắm đ.ấ.m đánh thẳng gò má .
Gò má của Thẩm Vi Châu lập tức rách toạc, m.á.u chảy .
Anh trai từ đầu đến cuối vẫn điềm nhiên như , ngay cả động tác đánh cũng ung dung và tao nhã.
“Thẩm Vi Châu, quản cái miệng của cho .” Anh lạnh lùng cảnh cáo, đó sang ba của Thẩm Vi Châu, “Chú Thẩm, mời về cho. Còn chuyện hợp tác giữa hai nhà, thể tiếp tục, nhưng còn xem thành ý của chú.”
Anh cạnh , “Em gái lớn từng , đây là đầu tiên chịu uất ức lớn như .”
Sắc mặt của bố Thẩm Vi Châu tối sầm, vài giây im lặng liền lạnh lùng :
“Việc hợp tác giữa hai nhà chúng đương nhiên vẫn sẽ tiếp tục.”
“Thẩm Vi Châu, còn mau cút !” Nói xong, ông chỉ chào qua loa với bố rời .
Thẩm Vi Châu liếc một cái lập tức chạy theo.
Thật giống như một con ch.ó ướt sũng, đáng thương.
Anh trai vỗ vai :
“Em gái , đừng buồn nữa. Đàn ông đời còn đầy, coi Thẩm Vi Châu như khăn giấy , dùng xong vứt, cần tiếc nuối.”
thực sự dám tưởng tượng, cũng nghĩ đến việc kiếp khi gia đình thấy xác sẽ đau đớn thế nào.
Chỉ cần nghĩ sơ qua thôi, tim như xé rách từng mảnh.
“Anh , em còn thích Thẩm Vi Châu nữa, chẳng còn chút tình cảm nào cả.” ôm lấy trai, “Từ giờ em chỉ cần ở bên cạnh và bố thôi, là đủ .”
Anh trai ngừng một lát, đẩy bộ ghét bỏ:
“Đừng ôm , chị dâu em thích đàn ông giới hạn .”
“…”