Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Hồng Trần Một Đóa Hoa - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-10 00:25:47

8.

Tất nhiên, chẳng tâm trí mà để ý mấy lời đàm tiếu bên ngoài.

Tôi còn một chuyện quan trọng hơn làm.

Đó là… theo đuổi Chu Mục Bạch.

Tôi biết, chắc chắn sẽ thành công.

Chẳng qua chỉ là diễn một màn cho Chu Ngộ Niên xem thôi.

Đến lúc đó, dù toại nguyện, thì cũng đã cố gắng hết sức.

Không thể trách .

Tôi kinh nghiệm trong mấy chuyện , đành hỏi bạn.

Trần Tố là bạn học đại học của , yêu đương dày dạn lắm .

từng : loại chuyện , cứ tìm cô là chuẩn bài.

Tôi hỏi:

“Làm để lấy lòng một đàn ông?”

Bên xuýt xoa đầy ngạc nhiên.

“Chu Ngộ Niên hả?”

“Anh đối xử với thế , còn cần lấy lòng nữa ?”

Hồi đại học, Chu Ngộ Niên thường xuyên đến trường thăm .

Anh trai, nhiều tiền, đúng kiểu thu hút ánh ngay từ lần đầu tiên.

Thời gian lâu dần, ai cũng biết với đến mức phần thái quá.

Tôi chỉ thuận miệng :

“Tôi chỉ học hỏi một chút thôi.”

Tối đó, Trần Tố đúng là truyền hết tuyệt kỹ của .

Từ hôm , chính thức bắt đầu kế hoạch theo đuổi Chu Mục Bạch.

Ngày nào tan làm, cũng đến toà nhà Tập đoàn Chu thị chờ , tặng hoa, tặng thư tình.

Những lời trong đó, sến súa đến nỗi chính còn dám lần hai.

Chu Mục Bạch vẫn luôn lạnh lùng.

bao giờ khiến khó xử.

Giữa chúng , thật cũng từng vài lần giao trong quá khứ.

Năm hai đại học, Chu Ngộ Niên đưa du lịch xa. Tôi cảm vì dầm mưa, còn thì vì tin Giang Chiếu Nguyệt gặp chuyện mà lập tức bắt chuyến bay nước ngoài trong đêm.

Cuối cùng là Chu Mục Bạch ở chăm .

Lúc khách hàng làm khó, hất cả ly cà phê , cũng là gỡ rối giúp .

Mỗi lần như thế, đều là lúc thê thảm nhất, mất mặt nhất.

Tôi chụp ảnh quá trình theo đuổi Chu Mục Bạch, gửi cho Chu Ngộ Niên xem.

Kết quả là…

Anh thẳng tay chặn luôn.

Tôi cũng chẳng bận tâm.

Nghĩ bụng, cố thêm mười mấy ngày nữa, một lần đưa kết quả cho .

Như , cũng coi như phụ ân tình của .

Nào ngờ tối hôm đó, dạo phố cùng Trần Tố đụng mặt Chu Ngộ Niên và Giang Chiếu Nguyệt.

Họ mua ít đồ.

Tính công tử bột của Chu Ngộ Niên, mặt Giang Chiếu Nguyệt biến mất.

Hai tay xách đầy túi.

Tất cả đều là đồ nữ và túi xách.

Thấy , bước chân khựng .

Giang Chiếu Nguyệt cũng :

“À, là cô .”

“Sao đến đây? Muốn mua gì , cần giới thiệu giúp vài món ?”

“À đúng , đồ ở đây đắt lắm đó, cô mang đủ tiền ? Hay là biết Ngộ Niên ở đây, nên định tới cà thẻ của ? Nè, cho cô.”

Nói , cô chìa tay , lòng bàn tay lộ chiếc thẻ của Chu Ngộ Niên.

Trần Tố tính tình nóng nảy, đến đây là nhận điều .

bật khẩy:

“Ý gì đây?”

“Sao? Có tiền thì giỏi lắm ? Quý tộc lắm ?”

Nói , cô trừng mắt Chu Ngộ Niên:

“Thật là… Tiểu Mân còn hỏi làm để lấy lòng , mà để phụ nữ khác như thế?”

Trần Tố còn biết — Giang Chiếu Nguyệt chính là bạch nguyệt quang của .

Tôi kéo tay Trần Tố , chắn phía :

“Không , để .”

Ngẩng đầu lên, thấy Chu Ngộ Niên đang .

Ánh mắt , bất ngờ, xúc động…

Anh :

“Thật thì cũng hết giận , nếu em làm lành, cứ thẳng, cần gì lấy lòng. Mà… lời Chiếu Nguyệt cũng ý gì khác …”

“Chu Ngộ Niên.”

Tôi cất lời, cắt ngang .

“Số tiền từng chi cho , sẽ trả hết.”

“Thật đấy.”

“Tôi biết ơn , nhưng từ nay sẽ bám theo nữa. Làm xong chuyện nhờ, sẽ rời .”

Chu Ngộ Niên ngây .

Đống đồ trong tay cũng rơi cả xuống đất.

“Em… ý đó.”

Tôi để ý đến nữa, kéo Trần Tố rời .

Ra khỏi trung tâm thương mại, Trần Tố vẫn còn tức tối.

“Cậu đừng thích Chu Ngộ Niên nữa. Anh với cái cô chắc chắn đơn giản. Thật ngờ còn nghĩ tử tế.”

Tôi bật .

“Ừ. Tớ thích nữa .”

Nghe , Trần Tố mới nguôi ngoai đôi chút.

Tôi :

“Đừng giận nữa, chờ tớ rảnh rỗi mời ăn một bữa lớn nhé!”

Hôm nay vốn dĩ là phố chơi với cô , ai ngờ chuyện làm hỏng hết tâm trạng.

hừ một tiếng:

“Nhớ đó đấy.”

9.

Chu Ngộ Niên gỡ khỏi danh sách chặn.

Anh gửi cho nhiều tin nhắn.

【Anh định bắt em trả tiền. Anh giúp em, là vì thật lòng giúp, mong em báo đáp.】

【Chuyện Chiếu Nguyệt , em đừng để bụng. Cô tính khí như mà.】

【Anh cũng chỉ vì giận quá mới chặn em thôi.】

【Dạo em làm gì ?】

【Mình vẫn như , hửm?】

Tôi làm như thấy.

Không trả lời mấy dòng đó.

Mà thay đó, gửi hết những bức ảnh lưu gần đây.

Bánh quy làm cho Chu Mục Bạch.

Bao thư đựng thư tình.

Và hai tấm ảnh chụp màn hình cuộc trò chuyện.

Không nội dung gì quan trọng.

Chỉ là… chủ động, chủ động đến mức phần quá nhiệt tình.

mỗi tin gửi, Chu Mục Bạch đều trả lời.

Chỉ là ngắn gọn.

Sau khi gửi hết ảnh, bên im lặng lâu.

Cuối cùng, nhận một tin nhắn thoại từ Chu Ngộ Niên.

Giọng lạnh như băng, còn mang theo cả tức giận lẫn kìm nén:

“Cảm ơn em nhé. Vì mà em đúng là tận tâm tận lực đấy.”

Tôi khiêm tốn đáp :

【Nên mà.】

Phía bên nhắn gì thêm.

Tối hôm đó, lên mạng tìm địa điểm gửi tin nhắn hẹn Trần Tố ăn.

đề nghị gọi thêm vài bạn, chơi một bữa cho đã.

Tôi đồng ý.

Ăn xong, chúng kéo sang KTV.

Chơi một lúc, ngoài, vô tình thấy chính tên .

“Tôi nghĩ kỹ , chúng . Cả đời , chắc chẳng thể ở bên .

Còn về Thẩm Mân, mau đuổi cô .

chiếm của bảy năm, nghĩ tới là khó chịu.”

“Cô chẳng sẽ rời xa còn gì?”

Đó là giọng của Giang Chiếu Nguyệt.

Tôi qua, thấy cô đang nép lòng Chu Ngộ Niên.

Chu Ngộ Niên , lúng túng:

“Em…”

Chưa kịp hết câu, Giang Chiếu Nguyệt đã kiễng chân hôn lên môi .

Tôi lập tức , chạy về hướng ngược .

Thế là xong.

Tôi cũng chẳng cần tiếp tục theo đuổi Chu Mục Bạch nữa.

… chuyện ngay từ đầu vốn đã buồn .

Tôi ngờ, đúng lúc gặp Chu Mục Bạch.

Rõ ràng cũng đã thấy hết tất cả.

Anh tới, đưa cho một tờ khăn giấy.

Thật chẳng gì.

Rõ ràng đã quyết tâm , đã bao lời tuyệt tình…

Thế mà lúc thấy họ thật sự bên , vẫn kiềm nước mắt.

Lần , khách sáo nữa.

Nhận lấy khăn giấy, lau nước mắt.

“Cảm ơn , Chu tổng.”

nhận lời , thực là đúng.

Tôi… đúng là chẳng ho, cũng xứng với .

Cứ xem như mọi chuyện mấy hôm nay từng xảy .

Sau sẽ làm phiền nữa.”

Chu Mục Bạch sững , thẳng mắt .

Anh :

“Không .”

Tôi hiểu:

“Hửm?”

Giọng trầm xuống, ánh mắt cũng nghiêm túc hẳn:

“Ý là, từng nghĩ em xứng với .”

“Tôi từ chối em, là bởi vì em theo đuổi thật lòng.”

“Là Ngộ Niên bảo em làm đúng ?”

“Anh ơn với em, nhưng nghĩa là… bảo em làm gì, em cũng làm theo. Em hiểu ?”

“Báo đáp ân tình, cả trăm ngàn cách.”

“Thẩm Mân, em đã chọn cách ngu ngốc nhất.”

10.

Từ hôm đó, dồn bộ tinh thần công việc.

Gặp chỗ nào hiểu, chỉ cần hỏi Chu Mục Bạch, đều trả lời nhanh.

Trong chuyện , thực sự là một thầy .

Dưới sự hướng dẫn của , từng chút một thay đổi bản thân, trở nên hơn.

Chu Ngộ Niên và Giang Chiếu Nguyệt cũng với .

Anh còn đặc biệt nhờ nhắn rằng —

Chuyện từng nhờ , xem như huỷ bỏ.

chẳng bao lâu, chỉ độ nửa tháng , đã … họ chia tay .

Là Chu Ngộ Niên chủ động đề nghị.

Nói thật, tin.

Chu Ngộ Niên yêu Giang Chiếu Nguyệt như thế.

Vì cô mà làm biết bao chuyện.

Giờ cô đã đầu , thể chia tay là chia tay ?

Hôm đó, nửa tháng im ắng, nhận tin nhắn từ Chu Ngộ Niên.

【Dạo em rảnh ? Anh gặp em chuyện.】

【Vẫn quán ăn Tây em thích nhất lúc , ?】

【Lâu gặp em.】

Tôi nghĩ một lúc trả lời:

【Dạo bận.】

Tan làm, Chu Mục Bạch đúng lúc ở gần đó, liền đến đón ăn tối.

Có lẽ là vì cuộc trò chuyện cởi mở hôm ,

quan hệ giữa chúng gần đây tiến triển nhanh.

Ăn xong, nhận một cuộc gọi, đợi lầu.

Bất ngờ xông tới, tát một cái, gào lên như điên:

“Là cô! Sao là cô nữa… Cô và Mục Bạch ca khi nào trở nên thân thiết như thế hả?”

Đôi mắt Giang Chiếu Nguyệt đỏ hoe, tay còn run bần bật.

“Hết đến khác đều cô dụ dỗ!”

“Ai cũng yêu cô, tại chứ?”

“Chu Ngộ Niên từng yêu đến , cũng theo.

lần , dù chúng đã bên , vẫn luôn nhớ tới cô, luôn biết cô đang làm gì…

Anh thể đối xử với như .”

“Còn cô, chỉ là một con nhỏ quê mùa. Nếu nhờ bọn , chắc giờ vẫn đang ở ruộng bẻ bắp!”

Loading...