Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Hồng Trần Một Đóa Hoa - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-07-10 00:25:48

Mặt đau âm ỉ.

“Anh thích , cô hiểu lầm .”

“Chuyện giữa hai , nên tìm .

Anh để tâm đến cô thế nào, chắc cô còn rõ hơn .”

Giang Chiếu Nguyệt lạnh:

“Thật ? Vậy lẽ tấm chân tình của đổ sông đổ biển .”

lúc đó, Chu Mục Bạch từ lầu bước xuống.

Anh vết đỏ mặt , sang Giang Chiếu Nguyệt, ánh mắt lạnh như băng.

Rõ ràng Giang Chiếu Nguyệt đã mất kiểm soát.

Tôi chợt nhớ cô gái cãi với Chu Ngộ Niên trong ruộng ngô bảy năm về

đầy sức sống, đầy ánh sáng.

“Tốt nhất là gọi cho Chu Ngộ Niên .”

Tôi .

Chu Mục Bạch , ngạc nhiên .

vẫn lấy điện thoại , gọi cho Chu Ngộ Niên.

“Thẩm Mân tát.”

“Cái gì!? Ai… Ở … Sao ở cùng Thẩm Mân?”

Chu Mục Bạch bình thản đáp:

“Giang Chiếu Nguyệt đánh. Cậu tới đón cô .”

Bên im lặng lâu.

Không bao lâu , Chu Ngộ Niên đến.

Anh , Chu Mục Bạch, dường như gì đó.

“Các …”

Tôi đang định mở lời thì Chu Mục Bạch đã trầm giọng cắt ngang:

“Mấy chuyện tình ái tự gây , thì tự mà giải quyết.”

“Kéo khác ?”

Chu Ngộ Niên nhíu mày, tỏ phục:

“Tình ái của ? Cậu nghĩ khá hơn chắc?

Thẩm Mân ở cùng ? Không từng thích phụ nữ ?”

Tôi hít sâu một .

“Anh nên đưa cô về .”

Chu Ngộ Niên cắt ngang, chỉ lặng im một cái.

Cuối cùng, chẳng thêm lời nào.

Dẫn theo Giang Chiếu Nguyệt rời .

11.

Về đến nhà, nhận tin nhắn từ Chu Ngộ Niên.

【Sao em ở cùng … hai …?】

Tôi trả lời:

【Bọn em gì.】

Trên màn hình lập tức hiện dòng chữ “đang nhập”.

Một lúc , gọi thẳng đến.

“Anh nghĩ lâu , thật với em… Tình cảm dành cho Chiếu Nguyệt suốt những năm qua, lẽ chỉ là một loại cố chấp…”

Tôi ngắt lời :

“Xem tin nhắn , em chuyển cho một khoản.”

Giọng khựng .

Tôi tiếp lời:

“Những năm qua, từng đồng chi cho em, em đều ghi . Em sẽ dần dần trả .

Anh ơn với em, em sẽ luôn ghi nhớ. từ nay về , chúng chỉ là giúp và từng giúp. Những chuyện khác — tình cảm, cuộc sống của , em sẽ xen nữa.”

Chu Ngộ Niên thở dài một .

“Anh định cắt đứt quan hệ với em.”

em thì .”

Chu Mục Bạch đúng.

Trước đây sai đường, dùng sai cách.

Thế nên mới làm tổn thương khác, cũng làm đau chính .

“Nếu thích em, theo đuổi em, ở bên em thì ?”

Tôi sững .

Im lặng lâu.

Tôi hỏi :

“Thứ tình cảm nhận quá muộn… còn là tình yêu ?”

Không đợi trả lời, đã dứt khoát cúp máy.

Sau đó một thời gian dài, nhận ít quà tặng từ Chu Ngộ Niên.

Giống hệt lúc khi cầu xin theo đuổi Chu Mục Bạch.

lần , lòng còn gợn sóng nữa.

Tôi bán căn nhà Chu Ngộ Niên từng tặng.

Chiếc xe cũng đem thanh lý.

Cộng thêm khoản tiết kiệm hai năm qua, thuê luật sư soạn thảo một bản thỏa thuận trả góp, gửi chuyển phát nhanh đến cho .

Anh gọi cho :

“Phải làm đến mức ?”

Tôi :

“Ừ.”

Anh lạnh, giọng đầy nặng nề:

“Vì ? Em ở bên ?”

Nói , như thể bực bội, bật lửa châm thuốc, giọng chua chát đến mỉa mai:

“Vậy thì dễ thôi. Em sắp làm chị dâu , còn bận tâm gì chuyện tiền bạc?”

Tôi thở dài.

“Chu Ngộ Niên, còn nhớ câu đầu tiên từng với em là gì ?”

Lúc đó, sẽ cho học, cho ăn mặc đầy đủ, cả đời tiêu tiền hết.

Rồi bảo yêu .

Anh im lặng hồi lâu, dò hỏi:

“Câu đầu tiên… là hỏi em tên gì?”

Tôi bật .

Nói thật, trong lòng xót.

Thì bao năm qua, chỉ khắc ghi câu , từng dám quên.

Tôi nhắc câu .

Rồi :

“Chuyện em làm, em đã làm .

Giờ em chuẩn trả tất cả.

Tiền bạc của , em cần.

Và em cũng nghĩ… em thể ngừng yêu , đúng ?”

“Về , em làm gì, ở bên ai, cũng còn liên quan gì đến nữa.”

12.

Sau , vẫn gặp Chu Ngộ Niên đôi lần.

Mỗi lần, ánh mắt luôn phức tạp.

Anh trở nên chững chạc hơn, chỉ là… vẫn từng yêu ai.

Chu bá mẫu lần tìm gặp riêng, bà thở dài:

“Cô là vẫn luôn thích. Trước cô gả Chu gia, là thật lòng.

Giờ hai đứa nông nỗi … cũng là do số phận.”

“Còn Giang Chiếu Nguyệt, con bé lòng quá lớn, cái gì cũng . Ngay từ đầu đã thích nó, cắt đứt thì .”

Bà kể, Giang Chiếu Nguyệt vì chuyện đó mà u sầu lâu, còn chủ động đến tìm Chu Ngộ Niên mấy lần.

lần nào cũng tan vỡ vui.

Tôi và Chu Mục Bạch thỉnh thoảng vẫn liên lạc.

Anh luôn đúng mực, bao giờ khiến thấy khó xử.

Mỗi lần gặp gỡ đều đúng lúc, đủ.

Hôm , dẫn xem một triển lãm tranh mà đã mong chờ từ lâu.

Lúc ngoài, trời đổ mưa.

Chúng cùng trú mái hiên.

Anh bỗng lên tiếng:

“Tôi nhớ lần đầu gặp em, em nhút nhát lắm, cứ trốn lưng Ngộ Niên, nắm chặt tay áo như đang nắm lấy cọng rơm cứu mạng.”

Tôi bật .

, khi , như cứu tinh của .”

Lông mày cụp xuống.

“Thẩm Mân…”

“Nếu em bằng lòng, …”

Tôi ngẩng đầu , ngắt lời:

“Phải , đã nộp đơn xin nước ngoài công tác. Mốt .”

Sắc mặt Chu Mục Bạch tối hẳn.

“Mốt ?”

Giọng trầm, chẳng đoán tâm trạng.

“Ừ.”

Tôi gật đầu.

“Trụ sở một dự án lớn ở Paris, cần sang đó làm việc lâu dài.

Cơ hội , đã nộp hồ sơ, và duyệt .”

Anh im lặng lâu.

Cuối cùng hỏi thẳng:

“Là để tránh ?”

Tôi bật .

“Không .

Tôi chỉ thử xem, nếu chỉ chính thể đến .”

13.

Ngày rời , Chu Mục Bạch đang công tác xa.

giờ hẹn, gửi tin nhắn cho .

【Chúc em đường thuận lợi. Anh đợi em về.】

Tôi trả lời :

【Vâng.】

Kéo vali xuống lầu, ngờ gặp một ngoài dự đoán ở cổng khu chung cư.

Là Chu Ngộ Niên.

Chúng cũng đã một thời gian gặp.

Anh bước đến, nhận lấy chiếc vali trong tay :

“Đi thôi, đưa em .”

“Anh …”

Bước chân khựng .

“Em hỏi biết em sắp , hỏi vì đến đây?”

Tôi thở dài:

“Cả hai.”

Anh bật , còn vẻ công tử ngông nghênh ngày nữa, mà mang nét trầm tĩnh thấp thoáng giống Chu Mục Bạch.

“Chuyện của em, làm biết ?”

Bao lâu nay, thật vẫn luôn quan tâm đến .

Không ít quanh , đều chủ động kết bạn, giữ liên lạc.

Lúc mới công ty, còn đặc biệt tìm gặp sếp , rủ ăn một bữa.

Anh , cũng thể phản bác gì.

“Còn về lý do… Bảy năm qua, chúng gần như rời , chuyện gì của cũng đều biết rõ.

Bây giờ, em sắp rời , tiễn em lần cuối — chẳng lẽ cũng ?”

“Được chứ.”

Tôi đáp.

Anh , đưa tay lên, định xoa đầu như .

Tôi lùi một bước.

Tránh .

Bàn tay khựng trong trung, cuối cùng chỉ còn một tiếng thở dài.

“Đi thôi.”

Từ nay về , sẽ đầu nữa.

— Hết —

 

Loading...