Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

HƯỚNG VỀ TRỜI XANH PHƯƠNG BẮC - 1

Cập nhật lúc: 2025-07-26 21:43:29

1

 

Sau gần một tháng hôn mê, Triệu Thiên rốt cuộc cũng tỉnh .

 

Khi mở mắt, đang ở  núi Nam Dương dập đầu lạy từng bước, cầu khẩn tất cả thần tiên ngang qua phù hộ bình an vô sự.

 

Ba ngàn bậc đá xanh, từ lúc bình minh hé rạng mà lạy mãi đến khi trời tối mịt mùng.

 

Đến lúc về Triệu phủ, tiểu đồng giữ cổng thấy từ xa vui vẻ chạy tới, ân cần lấy lòng mà báo tin mừng:

 

“Mạt Nhi cô nương, báo hỉ cho cô, Ngũ công tử tỉnh ạ!”

 

Nước mắt tức khắc tuôn rơi vì mừng quá đỗi, xốc váy chạy thẳng phủ.

 

Đến cửa viện phía Nam của Triệu Thiên, liền thấy đông như nêm, lẽ cả Triệu phủ đều tụ ở đây.

 

thấy , lấy lòng:

 

“Mạt Nhi cô nương, bảo , đường phúc lớn mạng lớn, giờ thì , cô cũng thể an lòng.”

 

Ta lạnh trong lòng.

 

Lúc Triệu Thiên mới gặp chuyện, họ trời than đất; thế mà chỉ qua tám chín hôm, bắt đầu buông lời lạnh nhạt:

 

“Chừng còn tỉnh, chắc tỉnh nổi nữa . Theo thấy, vì đốt tiền treo mạng mãi, chi bằng sớm chuẩn quan tài cho .”

 

“Cứ tưởng cái thứ xuất tiện tịch từ thất nuôi một kẻ tiền đồ, cuối cùng vẫn mạng mà hưởng.”

 

Nửa tháng , ngay đến lão phu nhân Triệu gia cũng dần còn hy vọng, cùng chính thê của Triệu Thiên là Vương thị, thì thầm bàn bạc ngay bên giường :

 

“Sao trúng đầu chứ, đến cả ngự y hoàng thượng phái đến cũng chỉ úp mở bảo e rằng khó tỉnh. Dù tỉnh , chỗ thương hiểm thế , cũng chẳng đảm bảo thành ngốc tử…”

 

“Chỉ riêng việc kê thuốc trong nửa tháng linh chi, nhung hươu, tuyết liên Thiên Sơn chẳng đốt bao nhiêu bạc, nếu cuối cùng uổng công vô ích thì…”

 

Mẫu danh chính ngôn thuận của thì ngóng trông ngày c.h.ế.t, cúi đầu phụ họa:

 

“Vâng, lão phu nhân cũng rõ, giờ Triệu gia ngoài cứng trong rỗng, căn cơ chẳng như xưa, những khoản chi phí đúng là phần chật vật…”

 

Hai trầm mặc thật lâu. 

 

Ta họ đang âm thầm tính toán điều gì giữa sự im lặng đó.

 

Ta “rầm” một tiếng đạp cửa xông , đối diện với ánh mắt bất mãn của lão phu nhân và Vương thị, thản nhiên như nơi ngưỡng cửa, nửa nửa giễu:

 

“Lão phu nhân, Triệu gia ngự chức giáng cấp, nhiều năm, năm bằng năm , ba đời sinh một tiến sĩ, giờ mới khó khăn lắm mới một trạng nguyên như Triệu Thiên, ngay chút thịt mà bà cũng tiếc nỡ cắt ?”

 

“Toàn lực cứu chữa cho , chẳng còn khả quan hơn mong trời rơi bánh xuống, kiếm đứa con cháu nào thành tài ư?”

 

Lão phu nhân lạnh lùng .

 

Ta chọc nỗi đau của bà , cũng ghét , cả Triệu gia đều khinh thường .

 

Ta chẳng qua chỉ là một nha bên cạnh Triệu Thiên. 

 

Khi đỗ trạng nguyên, họ xem trọng , huống gì là .

 

khi họ rầm rộ đưa về chữa trị, dù ưa, cũng khách khí với .

 

cũng thuận nước đẩy thuyền họ càng coi thường , càng ỷ thế Triệu Thiên yêu mến mà tác oai tác quái.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/huong-ve-troi-xanh-phuong-bac/1.html.]

Ta chính là thích khiến Triệu gia ngứa mắt.

 

Lão phu nhân tuy tức tối vì cãi nhưng cũng chẳng thể phản bác lời .

 

, bà cũng hiểu: bao đời con cháu Triệu gia đều vô dụng, đời hiện tại chẳng nổi một mầm non sáng giá.

 

Chỉ thể giữ chặt chất tử vốn chẳng sủng ái , cầu mong tỉnh trở thành ngốc tử, mới thể khôi phục huy hoàng cho Triệu gia.

O mai d.a.o Muoi

Bởi vì Triệu Thiên quả thật là hy vọng duy nhất của cả Triệu gia.

 

thở dài, thông suốt, nghiêng đầu căn dặn Vương thị:

 

“Ngươi cũng đừng điều dại dột, tương lai Triệu gia trỗi dậy , đều xem Triệu Thiên tỉnh .”

 

“Hắn mà khá lên, nhi tử ngươi là Triệu Lung cũng dễ đường tiến . Ta ngươi cam lòng nhưng Triệu Thiên và Triệu gia cùng chung vinh nhục, ngươi hiểu rõ điều đó.”

 

Vương thị trừng mắt oán độc nhưng mặt lão phu nhân chỉ thể cúi đầu tỏ vẻ nhu thuận:

 

“Nhi tức .”

 

Ta mỉm họ, bằng một dáng vẻ bình tĩnh đến chính cũng bất ngờ.

 

Ta nghĩ nếu Triệu Thiên thấy lúc , chắc chắn sẽ ngạc nhiên lắm.

 

, bất luận chuyện gì xảy , cũng là dang cánh che chở cho .

 

Ta cũng ngờ, khi gặp nạn, bình tĩnh hơn tưởng.

 

Ngoài lúc đầu hoảng hốt, nhanh trấn tĩnh .

 

Vừa chăm sóc , giả vờ mạnh mẽ mà đối phó đám lang sói trong Triệu gia luôn rình mò hòng chiếm đoạt chỗ .

 

Không ngờ dọa bọn họ, bảo vệ tạm thời bình yên.

 

Chỉ khi đóng cửa phòng, nữ tử coi ai mặt Triệu gia mới trở thành Mạt Nhi yếu đuối.

 

Ta chỉ lặng lẽ lau cho hết tới khác, nắm lấy tay , đến nước mắt cũng dám rơi, chỉ dám thì thầm cầu khẩn:

 

“Triệu Thiên, Triệu Thiên, mau tỉnh ? Ta thật sự còn cầm cự bao lâu nữa.”

 

“Nếu tỉnh, sẽ đem nghiên mực Đoan trong thư phòng của bán đó.”

 

“Còn chậu lan quân tử trong phòng nữa, tưới nó bằng nước nóng nha.”

 

mặc uy h.i.ế.p thế nào, Triệu Thiên vẫn nhắm nghiền mắt đó, bất động, yên tĩnh như chỉ đang ngủ say.

 

Hắn như tròn một tháng, còn cũng chịu đựng suốt một tháng trời.

 

Sắc mặt của lão phu nhân và đám Triệu gia ngày một theo thời gian hôn mê, khiến buộc nghĩ đến đường lui cho .

 

Ta dành dụm ít bạc, nếu Triệu gia chống đỡ nổi mà đuổi ngoài, sẽ dùng bạc đó mở một quán bán vằn thắn.

 

Ta quyết : Triệu Thiên hôn mê, sẽ chăm cả đời.

 

Nếu tỉnh mà hóa ngốc, cũng sẽ chăm cả đời.

 

Tóm , đời chúng nhất định sẽ ở bên .

 

Cho đến khi đồn rằng thần linh núi Nam Dương linh nghiệm, bèn dốc lòng dập đầu cầu khẩn.

 

Loading...