Kẻ Điên 2: Hình Xăm Cá Chép - 10
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:47:36
Nó đồng nghĩa với việc, những thứ vắt kiệt nửa đời để thoát khỏi…
Chỉ trong chớp mắt, kéo trở về.
Có lẽ, thể chống đỡ thêm nữa.
40
Anh trông cứ như đang mơ.
Anh miễn cưỡng : “Đây chỉ là suy đoán của em thôi, đúng …”
đáp: “Em đồng cảm với .”
Anh : “……”
“Nếu em là , em sẽ g.i.ế.c sạch cả làng, dù sống cũng chẳng ý nghĩa gì nữa.”
Anh lập tức chửi xối xả: “Em thể đồng cảm cái gì hơn ?! Đồng cảm với Giang Ninh ! Cô đáng yêu ?!”
Nói xong câu đó, liền lao vội .
Vừa chạy khỏi cửa, suýt nữa thì va Giang Ninh đang dắt Vương Tiểu Bảo xuống lầu.
“Cảnh sát Tạ…”
Giang Ninh ngơ ngác, kéo Vương Tiểu Bảo đến gần: “Anh thế?”
: “Chắc gấp phá án.”
Giang Ninh: “Bận rộn thật đấy.”
41
Anh tìm đồng nghiệp ở khu vực đó để điều tra về thôn Văn Vũ.
thế nào với .
Chắc xem như thần kinh mất.
vẫn lập tức đặt vé máy bay Hà Nam ngay trong đêm.
Giang Ninh cùng , nhưng từ chối.
Nơi đó dành cho cô .
“Cậu ở trông Tiểu Bảo .”
42
Chuyến thật khó mà diễn tả nổi.
Đi máy bay chuyển sang tàu hỏa, đó xe khách, cuối cùng… cưỡi một con la.
Thôn Văn Vũ chân núi, cách ngôi làng gần nhất cũng vài chục cây .
Đường thôn , nhưng do thiếu tiền.
Nhà nào trong thôn cũng là biệt thự kiểu Tây.
tìm hiểu khi đến, dân trong thôn thường xuyên gây chuyện khi bàn đến việc đường, nên nhiều năm vẫn xây xong.
Nơi vốn hẻo lánh, đường xá kém, dần dà cũng ít qua với bên ngoài.
Nhìn bề ngoài, thôn khác mấy so với những làng quê khác.
Thậm chí còn vẻ bình yên và ấm áp.
Người dân trong thôn thấy – một “ lạ” – đều tỏ kinh ngạc, hứng thú đánh giá từ đầu đến chân.
Ánh mắt đó khiến khó chịu.
hỏi một ông lão: “ tìm Lý Tú Trân, nhà bà ở ?”
Ông đánh giá , tiện tay chỉ về một hướng.
43
Nhà Lý Tú Trân cũng là biệt thự kiểu Tây, nhưng cửa vẫn là con đường đất bùn.
Nhà mới và đường hỏng, một sự đối lập thể diễn tả nổi.
Khi dắt con la đến, liền thấy một bóng lưng gầy gò đang trát xi măng lên bậc thềm cửa.
Nghe thấy tiếng động, đó đầu .
Ánh mắt lóe lên một tia kinh ngạc.
“Cô Tạ?”
khẽ , liếc qua công việc trong tay : “ đến chơi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ke-dien-2-hinh-xam-ca-chep/10.html.]
Anh mất tự nhiên: “À…”
“Ai thế?!” Giọng của Lý Tú Trân vang lên.
Về quê bao lâu mà trông bà ung dung thoải mái hẳn, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi mà hình như còn béo lên.
Tự nhiên thấy nghi ngờ, bà thực sự suy tim ?
Thấy , sắc mặt bà lập tức đổi, hiển nhiên là nhớ chuyện đập cửa nhà bà hôm .
(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)
“Cô đến gì?!”
lấy hành lý từ lưng con la xuống: “Đến chơi. Làm phiền , buộc giúp con la nhé.”
44
Biểu hiện của Vương Kiến Nghĩa kỳ lạ, nhắc đến những chuyện đây.
Anh giúp việc, thấy nổi giận thì dỗ dành.
Bỗng dưng tình con hòa thuận.
khẽ nhíu mày.
Đợi đến khi dỗ , mới đến chào : “Ngồi bên , pha cho cô.”
Sau đó, rót cho một chén .
động , chỉ hỏi thẳng: “Anh từng hứng m.á.u ?”
Sắc mặt lập tức tái nhợt.
Ngồi đối diện , hồi lâu , chợt thở phào nhẹ.
“Nếu là cô, tra cũng chẳng gì lạ…”
: “?”
Anh ngẩng đầu : “ là kẻ vô danh tiểu , cô nhớ cũng bình thường thôi… từng tham gia giải ICPC quốc tế.”
Đó là một cuộc thi lập trình cầu, từng tham gia hai cho vui.
“Năm đó, vòng chung kết hầu hết là đội nghiên cứu sinh, chỉ cô là sinh viên năm nhất, còn kéo theo hai học lịch sử để khiêu khích bọn .”
nhớ , bèn giải thích: “À, đó … ý khiêu khích gì . Hai đó là lười nên bỏ tiền thuê thôi.”
Vương Kiến Nghĩa: “…”
“Nói chung, nhóm xếp thứ tư.”
thật sự nhớ gì cả.
Anh đột nhiên ngượng ngùng: “……”
thầm nghĩ, đến đây là để khuyên đầu, lạc đề thế …
“Giang Ninh , quan trọng là quá khứ, mà là tương lai của và Tiểu Bảo.”
Sao cũng câu , mà từ miệng khô khan thế nhỉ?
thử nữa: “Tiểu Bảo đang đợi về nhà.”
Vương Kiến Nghĩa gì, ánh mắt hướng về nơi khác.
Vẫn ?
nghĩ xem nên tiếp tục khuyên nhủ thế nào.
“Anh cứu nổi nữa .” Anh bỗng .
nhíu mày: “ báo cảnh sát , vụ án ở thôn Văn Vũ nhất định sẽ điều tra đến cùng…”
Anh , bật : “Cô tin cảnh sát ?”
“Đương nhiên!”
Anh cúi mắt xuống, lặp nữa: “ cứu nổi nữa . cô cứ yên tâm, sắp xếp đón Tiểu Bảo .”
cố gắng điều mà một bình thường nên .
“Trẻ con vẫn nên ở bên cha ruột thì hơn…”
Anh : “Ngay cả bản còn lo xong.”
: “!”
Khuyên mà khó thế !
Lúc bình thường thấy Giang Ninh mở miệng là ngay mà!