Kẻ Điên 2: Hình Xăm Cá Chép - 11
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:47:37
45
Tối hôm đó, ở nhà Vương Kiến Nghĩa.
cố tình .
Giang Ninh nhắn tin hỏi tình hình thế nào.
: [Vương Kiến Nghĩa đang rửa chân cho .]
Giang Ninh: [? Gì đây? Quên chị Dư ?!]
: [ linh cảm lành…]
Giang Ninh: [Sao ?]
Căn nhà vẻ dùng vật liệu lắm, cộng thêm Lý Tú Trân cũng chẳng buồn kiềm chế giọng .
Bà : “Đã làng thì đừng hòng nữa!”
Vương Kiến Nghĩa dỗ dành: “Mai tính.”
Bà quát: “Mày còn sợ nó thấy chắc?! Có gan thì mò ngoài mà chạy !”
Vương Kiến Nghĩa vẫn lặp câu cũ: “Mai tính.”
Mai tính cái gì?
trấn tĩnh , nhắn tin: [ cảm giác đến muộn .]
Giang Ninh quan tâm chuyện khác: [Đêm nay ngủ nhớ cẩn thận, nơi đó thể an .]
46
Khoảng hơn một giờ sáng, thấy tiếng động ở tầng một.
trở dậy, tiện tay cầm theo cái rìu mới mua xuống lầu.
Có hai đàn ông lén lút lẻn .
“Con nhỏ đó chân dài ghê.”
“Ừ, con gái thành phố đúng là ngon thật.”
“Ha ha ha.”
Vừa , họ định bước lên lầu.
trong bóng tối cuối bậc thang.
Bọn họ thấy , nhưng thể thấy bóng dáng họ nhờ ánh trăng mờ.
Bỗng nhiên, gọi khẽ một tiếng: “Vương thúc, Lý thúc.”
Vương Kiến Nghĩa chui từ cầu thang.
Hai giật nảy .
“Kiến Nghĩa? Cút sang một bên , đừng phá chuyện của bọn tao!”
Vương Kiến Nghĩa bước tới kéo họ , cầu xin: “Đừng… Cô là khách của cháu.”
“Thì nào? Mẹ mày nhận tiền bọn tao !”
Dáng Vương Kiến Nghĩa gầy yếu, gió thổi cũng bay, hai kẻ đẩy qua đẩy mấy cái suýt lăn xuống cầu thang.
Hắn vội vàng : “Mai ! Mai ?! Mai cháu trả tiền cho hai bác, mỗi một vạn!”
Câu hai kẻ bình tĩnh .
“Sao chờ đến mai?” Một hỏi.
“Thì… Dù cũng mai . Tiền trả, cũng thuộc về hai bác.”
Hai chửi một tiếng: “Rách việc vãi.” vẫn bỏ .
Vương Kiến Nghĩa tiễn họ ngoài, thở hổn hển khóa cửa .
Hắn định về phòng.
Bỗng nhiên, khi ngang qua cầu thang, dừng .
Hắn về phía , kỹ vài mới nhận đang đó.
“Tạ…”
chậm rãi bước khỏi bóng tối: “Mai, định gì?”
Hắn lau mặt: “Mai sẽ đưa cô khỏi làng.”
nhíu mày: “Anh với .”
Lúc đó, nghĩ thật sự giỏi khuyên nhủ. Ngày mai cứ dùng biện pháp mạnh kéo , nhờ Giang Ninh khuyên .
Vương Kiến Nghĩa chỉ một câu: “Thì… Mai tính.”
47
Sáng sớm hôm , xuống từ cửa sổ tầng hai.
(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)
Ngôi làng cổ , trong ánh bình minh, một vẻ yên bình như thể thời gian ngừng trôi.
chỉ trong chốc lát, một tiếng thét chói tai xé tan ảo giác .
Một phụ nữ chạy ngoài: “Cứu mạng! Có c.h.ế.t !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ke-dien-2-hinh-xam-ca-chep/11.html.]
giật .
Sau đó, thấy bà chạy đổ gục xuống đất.
Vương Kiến Nghĩa tay !
lập tức lao xuống lầu.
Nghe thấy hét: “Có kẻ bỏ độc!”
Từng tốp từ trong nhà đổ . Khi đến nơi, ven đường mấy cái xác.
Có chằm chằm, hoảng hốt gọi tên .
Vương Kiến Nghĩa bất ngờ xuất hiện với một cây liềm dài cải tạo, vung tay lên là c.h.é.m rơi mấy cái đầu!
Ra tay cực kỳ dứt khoát!
”…Vương Kiến Nghĩa!” hét lên.
Hắn như thấy, thấy là chém.
Những kẻ c.h.é.m sững sờ trong giây lát cũng phản ứng kịp.
“Là thằng khốn đấy!”
Người trong làng vô cùng hung hãn, dường như quen thấy c.h.ế.t chóc, thấy cầm lưỡi hái cũng hề sợ hãi, lập tức xách rìu và các loại vũ khí khác lao .
Bóng dáng gầy gò của Vương Kiến Nghĩa nhanh chóng đám đông vây chặt.
lao đến, túm lấy một kẻ đ.ấ.m mạnh.
Có ai đó đ.â.m một nhát…
nhíu mày, giơ tay tát văng sang một bên.
Lúc thật sự nổi giận, đ.ấ.m đá túi bụi!
Đám dân làng đánh tản .
kéo Vương Kiến Nghĩa, co rúm , khỏi đám đông, tiện tay nhặt luôn cây liềm của .
Đám rầm rầm hét lên, gào thét đe dọa.
…Trước đây từng những ngôi làng ngoài vòng pháp luật, chỉ cần cả làng đồng lòng, đến cảnh sát cũng đánh chạy.
Thì là như thế đây.
Đáng buồn là, bọn họ chấp nhận phận thấp hèn của , nhưng cảnh sát thể dùng bạo lực để trấn áp.
kéo Vương Kiến Nghĩa, nghĩ cách đối phó.
Hay là c.h.é.m sạch bọn chúng luôn cho …
Lúc , trong đám đông ngã xuống, m.á.u từ mũi miệng chảy .
Rõ ràng là triệu chứng trúng độc.
Vương Kiến Nghĩa đột nhiên bật như điên.
Hắn thoát khỏi tay , lao về phía đám : “Này, mày uống nước ? Sáng nay uống ?!”
Mặt đám dân làng biến sắc, kẻ cầm đầu đ.ấ.m một cú.
“Thằng chó bỏ độc!”
“Mau móc họng !”
Tiếng nôn mửa vang lên khắp nơi, hòa lẫn với tiếng của Vương Kiến Nghĩa.
Hắn gào lên khản cả giọng:
“Tổ tiên ơi! Thấy ! hiến tế cả cái làng đấy! Mấy vui !”
“Phù hộ cho con cháu của mấy ! Ai cũng! Phát tài to!”
sững sờ.
Hắn điên .
48
Lý Tú Trân chạy ngoài.
Bà trông vẫn còn khỏe mạnh, hề hấn gì.
Có nắm lấy chân bà : “Dì Lý, con trai dì, nó đầu độc chết…”
Lời còn dứt, bàn tay đó rũ xuống.
Lý Tú Trân ngã phịch xuống đất, miệng ngừng hét lên đầy hoảng sợ.
Sự việc đến nước , gì cũng chẳng còn ý nghĩa nữa, chỉ thể bên quan sát.