Kế Hoạch Nuôi Dưỡng Cún Ngốc - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-14 21:47:50
1
đàn ông đang đất, ngủ ngon lành.
Không gì, chỉ móc điện thoại gọi thẳng 120.
“Chào , ở đây ngất xỉu, vị trí là ”
RẦM!
Người đàn ông còn đang yên bình lập tức bật dậy như lính nghi thức.
Lao tới bấm tắt điện thoại của .
Chúng chằm chằm lời nào.
Nhìn ánh mắt trong trẻo ngốc nghếch của , càng tức chịu nổi.
Cũng ông nội ngày xưa gì mà nhiệt tình hứa hôn với chiến hữu.
Học xong tiểu học đưa nước ngoài.
Chuyện hứa hôn thì , hứa hôn cùng còn từng gặp mặt.
Ông nội ở nhà tuyệt thực, dọa dẫm đòi về nước bàn chuyện hôn sự.
Kết quả thì ?
Người cháu rể ông ưng giờ lớn, chính kiến riêng, sống c.h.ế.t đòi hủy hôn.
Ở nhà ăn vạ lăn lộn, nhốt trong phòng tụng kinh.
Ba Đàm gia thương con quá, đành mang lễ vật đến xin , mong hủy bỏ thỏa thuận.
Lần gặp mặt, Đàm Hành ép đến để xin riêng , tiện thể bàn bạc chuyện phân chia tài sản mà hai ông già chuẩn cho thời kỳ “hứa hôn”.
Ai ngờ, thì cao to trai, Vậy mà cửa như thể bệnh kín tái phát.
Không hề nhắc đến chuyện hủy hôn, cứ mở miệng là lạc đề:
Lúc thì hỏi thích ăn gì, Lúc hỏi tối nay, mai, mốt, bữa rảnh .
Nhìn ly cà phê sắp bỏ đầy đường phèn tràn ngoài, nhịn lên tiếng ngăn cản.
Nhìn mà há hốc miệng.
Để kết thúc chuyện hủy hôn cho nhanh, cố kéo đề tài về chuyện ăn giữa hai nhà.
Dù gì cũng đều là gia đình quyền thế.
Vì chuyện mà ảnh hưởng quan hệ hợp tác thì cũng đáng.
Ngay lúc sắp mở miệng hai chữ “hủy hôn”, Đàm Hành bỗng bật dậy, ôm đầu hét lớn:
“Mông đột nhiên đau quá!”
“…Mông mọc đầu ?”
Biết dối bóc trần, Đàm Hành đỏ bừng cả mặt.
Giây tiếp theo, Hắn trợn trắng mắt, chỉ ly cà phê mặt, run rẩy xuống đất:
“Có bỏ thuốc độc trong đó! sắp c.h.ế.t ! Nói chung hôm nay thể hủy hôn với cô !”
Nhân viên phục vụ bên giật trợn to mắt, mặt đầy nghi ngờ.
phất tay bảo đừng để ý.
Kịch diễn tới mức .
Hắn ý gì, ai cũng hiểu.
Muốn hủy thì hủy, thì khỏi.
Trên đời gì chuyện như ?
chỗ, đất cố diễn, thậm chí còn giả vờ sùi bọt mép.
chậm rãi uống xong ly cà phê ngọt.
Không hổ là thiếu gia cưng chiều từ nhỏ.
Da mặt dày thật.
Nằm đất hơn nửa tiếng, mắt lim dim như sắp ngủ tới nơi, vẫn chẳng động đậy.
rút điện thoại, bộ chuẩn gọi 120.
Lập tức tỉnh dậy.
Giờ thì, mặt ấp a ấp úng, giọng nhỏ như tiếng muỗi:
“Không hủy hôn… ?”
“Không .”, dứt khoát.
Ghét đồ ngốc.
Dù là đồ ngốc trai.
nhấn mạnh nữa:
“ là .”
“Á!!!”
Mặt Đàm Hành tái mét, chẳng thèm ôm gì nữa, vì
Vừa chạy hét:
“Ông sắp sinh ! Bà tan học ! chuyện với cô nữa!”
: Hả???
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ke-hoach-nuoi-duong-cun-ngoc/chuong-1.html.]
2
Đã , đúng là đồ ngốc.
Tìm cách để trốn chuyện hủy hôn.
Áo vest của rơi ghế.
nghĩ tiện đường, chỉ cần đạp ga một cái là tới, nhân tiện chào hỏi ông cụ Đàm một tiếng.
Ai ngờ xuống xe, liền thấy Đàm Hành lén la lén lút lảng vảng cổng.
Vừa thấy , như thấy ma, mặt mũi hoảng loạn:
“Sao cô cứ đuổi theo g.i.ế.c ! Cho thêm thời gian suy nghĩ !!”
giơ áo vest trong tay lên, “Áo khoác của rơi.”
Hắn , vụt một cái chạy mất dạng.
hít sâu một , lười so đo với , bước thẳng đến gõ cửa Đàm gia.
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Sunscribe Mèo Kam Mập tại kênh youtube 'Mèo Kam Mập Audio' để nghe audio nhé~
Vừa trong, ông cụ Đàm đang cho cá ăn bên hồ.
Nói chuyện với vài câu, ông bỗng cúi đầu thở dài:
“ là thằng cháu bất hiếu nhà ông phúc, hồi nhỏ còn thích cháu, lớn lên cái là quên mất tiêu.”
Đàm Hành nhỏ hơn vài tuổi.
Mấy lời bông đùa hồi năm, sáu tuổi mà.
, “Lời trẻ con tính ạ.”
Ông cụ phẩy tay, “Thôi, dù Đàm gia cũng là mắc nợ cháu. Đường Đường gì, cứ !”
“À đúng , cháu về nước thì việc học bên xử lý xong hết chứ? Không nữa ?”
gật đầu, “Tuy gấp gáp nhưng cũng xử lý xong . Giờ về là định tiếp quản công việc gia đình luôn.”
Ban đầu dự tính hai tháng nữa mới về nước.
chịu nổi ông nội ở nhà tuyệt thực, ba ngày ăn một hạt cơm.
hoảng hốt sắp xếp gấp việc, bắt chuyến bay sớm nhất trở về.
Quả thực là ba ngày ăn cơm...
…nhưng ông cụ uống súp suốt ba ngày.
Lúc thấy về, ông tung tăng chạy như trẻ , mắt sáng rỡ, còn hỏi ăn một bát .
Theo một cách nào đó, cũng chẳng trách vì ông nội thích Đàm Hành đến thế.
Một là "lão ngoan đồng", một là “ngốc tử hai”.
Nghĩ đến chuyện ông nội tối nay sẽ đích nấu canh cho , nhịn mà khẽ cong khóe môi.
Đặt áo vest xuống bên cạnh, :
“Ông Đàm ơi, cháu về đây ạ, đến thăm ông.”
Khi ngang qua vườn hoa, từ căn phòng bên đột nhiên vang lên tiếng hét chói tai:
“ mặc kệ! Nếu cưới cô vợ! sẽ c.h.ế.t cho coi!”
3
khựng .
Nghe theo tiếng động, sang bên .
Đang la hét om sòm, chẳng Đàm Hành thì là ai?
Người đang gãi đầu điên cuồng đối diện, ngũ quan giống hệt Đàm Hành, chắc chắn là ruột , Đàm Sâm.
và cỡ tuổi , hồi tiểu học từng học chung.
Còn kịp nghĩ ngợi gì nhiều, Đàm Hành nhảy dựng lên, tay múa loạn xạ đang gì:
“Anh , cô còn hơn cả tiên nữ TV!”
“Với , giọng cô cái kiểu lệnh, hiểu em mà thấy… sướng rơn!”
“Cả cứ tê tê dại dại! Nếu mà cô tát em một cái thì…”
“Tiên nữ” là đây mặt đỏ ửng.
lập tức câu tiếp theo của dội cho sét đánh ngang tai.
Tên còn mau “M” nữa hả?!
“Lát nữa lấy viên gạch đập đầu em , em giả vờ mất trí nhớ! Như cô vẫn là vợ cưới của em!”
Anh viên gạch trong tay, mặt như nuốt gì đó khó tả:
“Em thấy đây là trò bịt tai trộm chuông ?”
Đàm Hành nhắm tịt mắt, nghiêng đầu gần , giọng khẩn thiết:
“Anh đừng hỏi nhiều nữa, lát em mất trí nhớ thì nhớ phối hợp với em nha!
Anh cứ là em trượt chân đập đầu vô đá, đ.â.m quên hết chuyện.
Lúc em hỏi phụ nữ là ai, là vợ cưới của em! Mấy chuyện còn để em lo!”
“Anh nhớ canh lực tay đó nha! Đừng đập c.h.ế.t em là !”
“Hehe, vợ yêu , đến đây.”
, đang cánh cửa: Hả???