Kẹo Mượn Thọ - Chương 13
Cập nhật lúc: 2025-07-18 21:44:49
Ông ngoại tư và bố mỗi xách hai thùng nhựa lớn bước phòng , trông cứ như sắp mổ heo .
chút căng thẳng .
Mẹ trấn an đừng sợ, vén chăn của lên.
Lúc mới phát hiện cả đều trần truồng, mà là hình vẽ.
Hình như vẽ bằng chu sa, uốn lượn khó thể là cái gì, chút giống như mạch điện, xen lẫn những ký tự kỳ quái.
Ông ngoại tư : “Chúng ăn , ngủ , cũng nên chịu tội một chút.”
20
xong càng sợ hơn, liền hỏi : “Đây là để gì ạ?”
Mẹ thở dài, : “Trước đây con giữ mồm miệng mà ăn đồ của , bây giờ thì trả cho , để con nhớ đời, mà cũng là để cho lão già đó nhớ đời.”
Ông ngoại tư tiếp lời: “Vốn dĩ chuyện tốn công sức, nhưng cái kẻ hạ chú lên cháu cực kỳ ác độc, khiến thứ đó thể khỏi miệng, thể khỏi hậu môn, cũng thể khỏi mũi, tai, mắt.”
“Ơ? Thế nó bằng đường nào ạ?”
Dù ngốc đến mấy, cũng tổng cộng cũng chỉ từng đó thất khiếu.
“Có thì lát nữa sẽ , nhưng là, nếu nó mà thoát từ thất khiếu thì coi như xong.”
Nói , ông ngoại tư lấy mấy miếng vải đỏ, lớn nhỏ, đó đều vẽ bùa, định dùng cái bịt kín thất khiếu của .
Bố bên cạnh vẻ lo lắng, : “Bịt kín thì thở ?”
Mẹ túm một cục vải đỏ nhét m.ô.n.g , : “Nên mới nhanh đấy!”
Chớp mắt một cái, mông, lỗ mũi, tai đều bịt kín, hai mắt cũng che bằng vải đỏ, khi nhét miếng vải đỏ cuối cùng miệng , bà : “Nhanh lên, hít sâu .”
Hít xong, miệng cũng bịt .
giường, tay chân bố giữ chặt, chỉ cảm thấy ngón tay của ông ngoại tư cứ xoa xoa .
Loáng thoáng thấy : “Tìm thấy !”
Trong bụng như con chuột đang ẩn nấp, lén lút động đậy.
cảm thấy ngón tay của ông ngoại tư cứ như đang đuổi theo phía thứ đó, lúc trong bụng đột nhiên đau nhói, cảm giác như bỏng, một cục u lớn nổi lên, chạy khắp , chạy đến thì đau rát đến đó.
“Ô ô ô…”
đau khó thở, tay chân bắt đầu giãy giụa, bố liền ghì chặt .
Dường như thứ trong cũng bắt đầu vùng vẫy dữ dội, lúc thì trồi lên cổ họng, lúc thì chui xuống mông, cái cảm giác khó chịu tả xiết.
Cả một trận hành hạ khó thở đến mức hoa mắt chóng mặt.
Mẹ cũng bắt đầu sốt ruột, liên tục thúc giục: “Nhanh lên, nhanh lên.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/keo-muon-tho/chuong-13.html.]
lúc cảm thấy sắp ngất , ông ngoại tư hét lớn: “Ra!”
Bụp một tiếng, bụng đau nhói, cảm giác như rốn nổ tung.
Mẹ nhanh chóng giật phăng lá bùa bịt miệng và lỗ mũi của , liền thở dốc, ‘oẹ’ một tiếng bật dậy, hai tay ôm bụng .
Bụng vì thở gấp mà phập phồng, nhưng hình như rốn cả, chỉ đỏ.
Ông ngoại tư cầm trong tay một cái lọ sành nhỏ, bịt kín miệng, bên trong thứ gì đó ngừng va đập, kêu ‘cành cạch’.
“Chú xử lý cái , hai đứa chuẩn thùng cho nó.”
còn hiểu gì, thì đột nhiên cổ họng dâng lên từng trận.
“Oẹ——”
nôn thốc nôn tháo.
Một tràng còn dữ dội hơn cả việc tiêu chảy ngày hôm qua, miệng cứ như cái vòi cứu hỏa, phun ngừng.
Khác với mùi của thứ thải hôm qua, thứ nôn tanh hôi thối, bản ngửi thấy còn nôn.
nôn đến mức trời đất cuồng, mắt hoa lên, chân tay mềm nhũn.
Xong xuôi, nhoài giường thở hổn hển, mang nước ấm đến súc miệng cho .
ba thùng chất lỏng ghê tởm như nước cống mắt chút tin nổi đây đều là thứ nôn , lúc đó còn tới tám mươi cân.
Bố bê ba thùng chất lỏng tanh hôi ngoài phòng khách, ông ngoại tư cầm lấy cái vợt và chậu, bắt đầu vớt.
Nhìn những thứ vớt lên, bố đều sợ đến ngây .
21
Trong chậu thứ gì đó đang bò.
Cóc.
Thằn lằn.
Ve sầu lột xác.
Rùa con.
Quan trọng là ——
Những thứ đều vẫn còn sống.
Ngoài , còn mấy chiếc đinh sắt gỉ sét, vài khúc xương trắng toát, và mấy mảnh giấy ghi những ký tự kỳ lạ.
Lúc đó bố mà ngớ .
“Trước đây bệnh viện kiểm tra thấy mấy thứ ? Sao mà chúng nó vẫn còn sống chứ?”
Bố là sinh viên đại học đầu tiên trong làng, học ngành khoa học tự nhiên, ông luôn tự cho hiểu nhiều, chút coi thường nhà bên ngoại , chê họ mê tín.